古诗词

偕芍坡绣以游赵州柏林寺用昌黎山石韵

王汝璧

水光定相何精微,咫尺万里洪涛飞。shuǐ guāng dìng xiāng hé jīng wēi,zhǐ chǐ wàn lǐ hóng tāo fēi。
龙腾凤翥永兴笔,率更太瘦常山肥。lóng téng fèng zhù yǒng xīng bǐ,lǜ gèng tài shòu cháng shān féi。
千秋书画此双绝,吴仙名字还依稀。qiān qiū shū huà cǐ shuāng jué,wú xiān míng zì hái yī xī。
柏林老佛去已久,茶香尚可疗朝饥。bǎi lín lǎo fú qù yǐ jiǔ,chá xiāng shàng kě liáo cháo jī。
雏僧八十瘦如鹄,坐看冻晷关柴扉。chú sēng bā shí shòu rú gǔ,zuò kàn dòng guǐ guān chái fēi。
松明活火烧石鼎,满庭柏子香霏霏。sōng míng huó huǒ shāo shí dǐng,mǎn tíng bǎi zi xiāng fēi fēi。
曼殊宝地花没膝,诸天龙象纷成围。màn shū bǎo dì huā méi xī,zhū tiān lóng xiàng fēn chéng wéi。
笑我枯肠自搜索,霅然风雨生裳衣。xiào wǒ kū cháng zì sōu suǒ,zhà rán fēng yǔ shēng shang yī。
从游倜傥得二子,如出洼水新受鞿。cóng yóu tì tǎng dé èr zi,rú chū wā shuǐ xīn shòu jī。
乘风破浪自兹始,瀛海荡荡相依归。chéng fēng pò làng zì zī shǐ,yíng hǎi dàng dàng xiāng yī guī。

王汝璧

清四川铜梁人,字镇之。乾隆三十一年进士,授吏部主事。嘉庆间历官江苏布政使、安徽巡抚、刑部侍郎。诗学韩愈,少时曾受沈德潜指点。有《铜梁山人集》。 王汝璧的作品>>

猜您喜欢

小除夕大雪

王汝璧

驱傩趚趚纷踏沙,虎皮四目森排衙。qū nuó sù sù fēn tà shā,hǔ pí sì mù sēn pái yá。
谁将七十二泉水,一夜剪作连天花。shuí jiāng qī shí èr quán shuǐ,yī yè jiǎn zuò lián tiān huā。
雨风飕飗湿鼓震,山坳怪石填人家。yǔ fēng sōu liú shī gǔ zhèn,shān ào guài shí tián rén jiā。
冻云沈沈黑如墨,月明霜白惊昏鸦。dòng yún shěn shěn hēi rú mò,yuè míng shuāng bái jīng hūn yā。
元亭有客夜吐凤,笔花砚雨何滂葩。yuán tíng yǒu kè yè tǔ fèng,bǐ huā yàn yǔ hé pāng pā。
枯肠正要酒脯祭,白眼不待金篦爬。kū cháng zhèng yào jiǔ pú jì,bái yǎn bù dài jīn bì pá。
旃檀丈室结缪篆,松明石鼎煎苦茶。zhān tán zhàng shì jié móu zhuàn,sōng míng shí dǐng jiān kǔ chá。
但看玉屑落麈尾,岂有银杯随马挝。dàn kàn yù xiè luò zhǔ wěi,qǐ yǒu yín bēi suí mǎ wō。
冰壶涸冱春欲透,野田冻雀休啁嗟。bīng hú hé hù chūn yù tòu,yě tián dòng què xiū zhāo jiē。
舆粻载糗笑多事,短檠吐焰如彤霞。yú zhāng zài qiǔ xiào duō shì,duǎn qíng tǔ yàn rú tóng xiá。
1612