古诗词

恭挽稼堂外叔舅五十韵

周馨桂

天道不可知,为善安所望。tiān dào bù kě zhī,wèi shàn ān suǒ wàng。
呜呼外叔舅,典型今则亡。wū hū wài shū jiù,diǎn xíng jīn zé wáng。
惟公诵清芬,家学传青箱。wéi gōng sòng qīng fēn,jiā xué chuán qīng xiāng。
幼志殊群儿,幼学以病荒。yòu zhì shū qún ér,yòu xué yǐ bìng huāng。
洎乎弱冠时,沉思渺难量。jì hū ruò guān shí,chén sī miǎo nán liàng。
穷经无岁月,所得务精详。qióng jīng wú suì yuè,suǒ dé wù jīng xiáng。
锐能穿匕札,微可穷毫芒。ruì néng chuān bǐ zhá,wēi kě qióng háo máng。
授徒苦昼短,篝灯幸夜长。shòu tú kǔ zhòu duǎn,gōu dēng xìng yè zhǎng。
鸡鸣读未已,偃息敢在床。jī míng dú wèi yǐ,yǎn xī gǎn zài chuáng。
精神耗盛年,喀血不自伤。jīng shén hào shèng nián,kā xuè bù zì shāng。
神耗志益奋,身孱心弥强。shén hào zhì yì fèn,shēn càn xīn mí qiáng。
吐辞摅蕴蓄,沈郁声琅琅。tǔ cí shū yùn xù,shěn yù shēng láng láng。
维昔辛丑年,文战谁雁行。wéi xī xīn chǒu nián,wén zhàn shuí yàn xíng。
特冠邑多士,材大期栋梁。tè guān yì duō shì,cái dà qī dòng liáng。
癸卯膺鹗荐,铩羽未翱翔。guǐ mǎo yīng è jiàn,shā yǔ wèi áo xiáng。
庙堂储硕士,华国须文章。miào táng chǔ shuò shì,huá guó xū wén zhāng。
天如假公年,世岂弃圭璋。tiān rú jiǎ gōng nián,shì qǐ qì guī zhāng。
辛丑桂与公,驽骥同腾骧。xīn chǒu guì yǔ gōng,nú jì tóng téng xiāng。
蒹葭倚玉树,窃幸有辉光。jiān jiā yǐ yù shù,qiè xìng yǒu huī guāng。
追随十载中,有游必同航。zhuī suí shí zài zhōng,yǒu yóu bì tóng háng。
所恨居处暂,萍踪同他乡。suǒ hèn jū chù zàn,píng zōng tóng tā xiāng。
归来无他往,聚首时一堂。guī lái wú tā wǎng,jù shǒu shí yī táng。
披豁遗俗物,儒修蕲颉颃。pī huō yí sú wù,rú xiū qí jié háng。
方期百载内,长此奉瓣香。fāng qī bǎi zài nèi,zhǎng cǐ fèng bàn xiāng。
藉公策我惰,庶几道可臧。jí gōng cè wǒ duò,shù jǐ dào kě zāng。
讵知旧疾作,才偏与命妨。jù zhī jiù jí zuò,cái piān yǔ mìng fáng。
栖迟尚客路,二竖缠膏肓。qī chí shàng kè lù,èr shù chán gāo huāng。
赖得贤主人,高义郁中藏。lài dé xián zhǔ rén,gāo yì yù zhōng cáng。
不赀费不惜,但惜愿未偿。bù zī fèi bù xī,dàn xī yuàn wèi cháng。
他乡我始归,闻命趋公旁。tā xiāng wǒ shǐ guī,wén mìng qū gōng páng。
未及接晤晤,泪落已浪浪。wèi jí jiē wù wù,lèi luò yǐ làng làng。
况闻沈痛言,令我割愁肠。kuàng wén shěn tòng yán,lìng wǒ gē chóu cháng。
佳儿学未成,寿母哀难忘。jiā ér xué wèi chéng,shòu mǔ āi nán wàng。
目视不受含,吁嗟乎彼苍。mù shì bù shòu hán,xū jiē hū bǐ cāng。
平生历苦辛,所志唯显扬。píng shēng lì kǔ xīn,suǒ zhì wéi xiǎn yáng。
自矢力虽惫,不得怯文场。zì shǐ lì suī bèi,bù dé qiè wén chǎng。
双眼辣姜桂,孤骨淩风霜。shuāng yǎn là jiāng guì,gū gǔ líng fēng shuāng。
性含满腔血,固存未许彰。xìng hán mǎn qiāng xuè,gù cún wèi xǔ zhāng。
接物多道气,智圆行则方。jiē wù duō dào qì,zhì yuán xíng zé fāng。
犹忆五月时,言志欣共商。yóu yì wǔ yuè shí,yán zhì xīn gòng shāng。
叹我不谐俗,笑谓兼狷狂。tàn wǒ bù xié sú,xiào wèi jiān juàn kuáng。
谬许虽滋愧,谈心实非常。miù xǔ suī zī kuì,tán xīn shí fēi cháng。
诚服夙师事,师资今茫茫。chéng fú sù shī shì,shī zī jīn máng máng。
寒日风萧萧,送公归北邙。hán rì fēng xiāo xiāo,sòng gōng guī běi máng。
益觉此生浮,世事付徜徉。yì jué cǐ shēng fú,shì shì fù cháng yáng。
永念公所命,寸心自可将。yǒng niàn gōng suǒ mìng,cùn xīn zì kě jiāng。
仁人必有后,积善无馀殃。rén rén bì yǒu hòu,jī shàn wú yú yāng。
诺公我何恃,恃公可致祥。nuò gōng wǒ hé shì,shì gōng kě zhì xiáng。
陈箧发手泽,笔墨流馀芳。chén qiè fā shǒu zé,bǐ mò liú yú fāng。
神留公自在,卓哉文已昌。shén liú gōng zì zài,zhuó zāi wén yǐ chāng。
猜您喜欢

立夏日,赋得未到晓钟犹是春,有感三首

周馨桂

宵钟未晓尚春风,一遇鸡鸣漏便终。xiāo zhōng wèi xiǎo shàng chūn fēng,yī yù jī míng lòu biàn zhōng。
饯别韶光惊短梦,成阴夏木谢芳丛。jiàn bié sháo guāng jīng duǎn mèng,chéng yīn xià mù xiè fāng cóng。
平生毁誉冰凝泮,身世兴衰日昃中。píng shēng huǐ yù bīng níng pàn,shēn shì xīng shuāi rì zè zhōng。
万事输人何足校,只嫌岁月太匆匆。wàn shì shū rén hé zú xiào,zhǐ xián suì yuè tài cōng cōng。

立夏日,赋得未到晓钟犹是春,有感三首

周馨桂

昔日豪情慕古风,迩来涂抹作痴聋。xī rì háo qíng mù gǔ fēng,ěr lái tú mǒ zuò chī lóng。
晴窗墨沈乌丝上,夜火吟怀兔颖中。qíng chuāng mò shěn wū sī shàng,yè huǒ yín huái tù yǐng zhōng。
三径草生踪欲绝,一身萍寄梦真空。sān jìng cǎo shēng zōng yù jué,yī shēn píng jì mèng zhēn kōng。
年年最易韶光老,搔首青天恨不穷。nián nián zuì yì sháo guāng lǎo,sāo shǒu qīng tiān hèn bù qióng。

立夏日,赋得未到晓钟犹是春,有感三首

周馨桂

春风已去又薰风,时序频仍感寸衷。chūn fēng yǐ qù yòu xūn fēng,shí xù pín réng gǎn cùn zhōng。
早岁情怀如远鹤,中年困顿作冥鸿。zǎo suì qíng huái rú yuǎn hè,zhōng nián kùn dùn zuò míng hóng。
乐饥泌水诚何憾,仰止高山亦足雄。lè jī mì shuǐ chéng hé hàn,yǎng zhǐ gāo shān yì zú xióng。
最是文场堪太息,累人头白日匆匆。zuì shì wén chǎng kān tài xī,lèi rén tóu bái rì cōng cōng。

将应岁试感怀三首

周馨桂

廿八年来未遇时,每逢文战强驱驰。niàn bā nián lái wèi yù shí,měi féng wén zhàn qiáng qū chí。
何妨老至居人下,但恨才疏悟道迟。hé fáng lǎo zhì jū rén xià,dàn hèn cái shū wù dào chí。
身似野僧归退院,学如山茧作新丝。shēn shì yě sēng guī tuì yuàn,xué rú shān jiǎn zuò xīn sī。
应将德业追先正,莫复词章斗巧辞。yīng jiāng dé yè zhuī xiān zhèng,mò fù cí zhāng dòu qiǎo cí。

将应岁试感怀三首

周馨桂

曾逢日者许遐龄,只谓名非厕佛经。céng féng rì zhě xǔ xiá líng,zhǐ wèi míng fēi cè fú jīng。
未死深惭人已朽,无才每恨笔难灵。wèi sǐ shēn cán rén yǐ xiǔ,wú cái měi hèn bǐ nán líng。
敢思科第能登甲,且譬平生不识丁。gǎn sī kē dì néng dēng jiǎ,qiě pì píng shēng bù shí dīng。
自此痴聋没馀齿,鸿飞世外托冥冥。zì cǐ chī lóng méi yú chǐ,hóng fēi shì wài tuō míng míng。

将应岁试感怀三首

周馨桂

平生寂处本无朋,一出衡门便取憎。píng shēng jì chù běn wú péng,yī chū héng mén biàn qǔ zēng。
莫怪交情多冷淡,当思峭骨亦崚嶒。mò guài jiāo qíng duō lěng dàn,dāng sī qiào gǔ yì léng céng。
相轻只是文人习,自胜应将故我惩。xiāng qīng zhǐ shì wén rén xí,zì shèng yīng jiāng gù wǒ chéng。
此去同行须耐辱,头颅老大尚何能。cǐ qù tóng xíng xū nài rǔ,tóu lú lǎo dà shàng hé néng。

有感

周馨桂

人间赫奕是何方,莫若当今翰墨场。rén jiān hè yì shì hé fāng,mò ruò dāng jīn hàn mò chǎng。
偶遇腾骧增意气,真看举动有辉光。ǒu yù téng xiāng zēng yì qì,zhēn kàn jǔ dòng yǒu huī guāng。
英才合御龙门李,陋巷宜眠蝶梦庄。yīng cái hé yù lóng mén lǐ,lòu xiàng yí mián dié mèng zhuāng。
廿载诗书空励志,只成画饼实堪伤。niàn zài shī shū kōng lì zhì,zhǐ chéng huà bǐng shí kān shāng。

读虞山张竹泉丈补拙庐制义试帖

周馨桂

露盥蔷薇读不休,雄才似此渺无俦。lù guàn qiáng wēi dú bù xiū,xióng cái shì cǐ miǎo wú chóu。
骅骝出塞霜啼血,雕鹗盘空雪翮秋。huá liú chū sāi shuāng tí xuè,diāo è pán kōng xuě hé qiū。
官职折名名亦好,文章憎命命真仇。guān zhí zhé míng míng yì hǎo,wén zhāng zēng mìng mìng zhēn chóu。
年高健在称潜德,五福原来贵未收。nián gāo jiàn zài chēng qián dé,wǔ fú yuán lái guì wèi shōu。

夏日

周馨桂

春光最易去人间,夏日莺啼昼自闲。chūn guāng zuì yì qù rén jiān,xià rì yīng tí zhòu zì xián。
风起落花新衬屐,云飞拥树半遮山。fēng qǐ luò huā xīn chèn jī,yún fēi yōng shù bàn zhē shān。
违时且醉杯中物,望古聊欢镜里颜。wéi shí qiě zuì bēi zhōng wù,wàng gǔ liáo huān jìng lǐ yán。
莫叹平生常踽踽,多缘峭骨任疏顽。mò tàn píng shēng cháng jǔ jǔ,duō yuán qiào gǔ rèn shū wán。

言女史逸仙

周馨桂

人间女士真难得,廿载芳名籍玉台。rén jiān nǚ shì zhēn nán dé,niàn zài fāng míng jí yù tái。
生长湖山文学裔,声称闺阁大家才。shēng zhǎng hú shān wén xué yì,shēng chēng guī gé dà jiā cái。
瑶编灿烂歌礼化,粉本临摹爱绮梅。yáo biān càn làn gē lǐ huà,fěn běn lín mó ài qǐ méi。
林下高风深足重,蓬莱一去几时回。lín xià gāo fēng shēn zú zhòng,péng lái yī qù jǐ shí huí。

宵坐

周馨桂

宵坐寂寥灯影红,多惭览镜已成翁。xiāo zuò jì liáo dēng yǐng hóng,duō cán lǎn jìng yǐ chéng wēng。
悠悠怅忆儿童日,落落空怀上古风。yōu yōu chàng yì ér tóng rì,luò luò kōng huái shàng gǔ fēng。
入世何须如唳鹤,为人只合似冥鸿。rù shì hé xū rú lì hè,wèi rén zhǐ hé shì míng hóng。
娲皇自昔团尘土,愚贱分明是渺躬。wā huáng zì xī tuán chén tǔ,yú jiàn fēn míng shì miǎo gōng。

感怀二首

周馨桂

幽栖宛似白云乡,户外纷纷绕绿杨。yōu qī wǎn shì bái yún xiāng,hù wài fēn fēn rào lǜ yáng。
身贱复生忘姓氏,世衰流俗擅文章。shēn jiàn fù shēng wàng xìng shì,shì shuāi liú sú shàn wén zhāng。
且凭天作穷通主,一任人分上下床。qiě píng tiān zuò qióng tōng zhǔ,yī rèn rén fēn shàng xià chuáng。
漫比虫吟聊自适,雄心莫复在词场。màn bǐ chóng yín liáo zì shì,xióng xīn mò fù zài cí chǎng。

感怀二首

周馨桂

误堕人间且待时,刬除豪气莫求知。wù duò rén jiān qiě dài shí,chǎn chú háo qì mò qiú zhī。
只宜晦养他年志,勿复流传旧日诗。zhǐ yí huì yǎng tā nián zhì,wù fù liú chuán jiù rì shī。
啼鸟有情非胜侣,落花无语是良师。tí niǎo yǒu qíng fēi shèng lǚ,luò huā wú yǔ shì liáng shī。
悠然枕上羲皇梦,自信陶公不我欺。yōu rán zhěn shàng xī huáng mèng,zì xìn táo gōng bù wǒ qī。

半生

周馨桂

半生踪迹任西东,往事都归感慨中。bàn shēng zōng jì rèn xī dōng,wǎng shì dōu guī gǎn kǎi zhōng。
游倦相如空有赋,数学李广竟无功。yóu juàn xiāng rú kōng yǒu fù,shù xué lǐ guǎng jìng wú gōng。
眼逢青处神常告,头未白时心尚雄。yǎn féng qīng chù shén cháng gào,tóu wèi bái shí xīn shàng xióng。
只觉忧勤难自逸,穷年矻矻似童蒙。zhǐ jué yōu qín nán zì yì,qióng nián kū kū shì tóng méng。

暂寄

周馨桂

暂寄空山傍水居,清风朗月伴窗虚。zàn jì kōng shān bàng shuǐ jū,qīng fēng lǎng yuè bàn chuāng xū。
声名不务聊求志,嗜好无他只在书。shēng míng bù wù liáo qiú zhì,shì hǎo wú tā zhǐ zài shū。
巷有回车陶处士,家徒立壁马相如。xiàng yǒu huí chē táo chù shì,jiā tú lì bì mǎ xiāng rú。
平生事事输人下,徙倚西畴羡荷锄。píng shēng shì shì shū rén xià,xǐ yǐ xī chóu xiàn hé chú。
1821234567»