古诗词

雪夜蘋园听何山人弹琴歌

宋琬

瑞雪峨峨照金罍,主人置酒临高台。ruì xuě é é zhào jīn léi,zhǔ rén zhì jiǔ lín gāo tái。
座中有客操绿绮,使我徒御皆心哀。zuò zhōng yǒu kè cāo lǜ qǐ,shǐ wǒ tú yù jiē xīn āi。
寒风萧飒空堂里,一曲未终栖鸦起。hán fēng xiāo sà kōng táng lǐ,yī qū wèi zhōng qī yā qǐ。
忽疑空山雷雨过,倒挂飞流声齿齿。hū yí kōng shān léi yǔ guò,dào guà fēi liú shēng chǐ chǐ。
又如班马之群鸣,千骑万骑行复止。yòu rú bān mǎ zhī qún míng,qiān qí wàn qí xíng fù zhǐ。
山人本自雍门客,长裾耻向王侯宅。shān rén běn zì yōng mén kè,zhǎng jū chǐ xiàng wáng hóu zhái。
结友偏多侠少场,贫来独有丹青癖。jié yǒu piān duō xiá shǎo chǎng,pín lái dú yǒu dān qīng pǐ。
醉时携得虎头笔,满壁云烟峰削戌。zuì shí xié dé hǔ tóu bǐ,mǎn bì yún yān fēng xuē xū。
生绡高卷洞庭云,彩毫孤映蓬莱日。shēng xiāo gāo juǎn dòng tíng yún,cǎi háo gū yìng péng lái rì。
丝桐笔墨各有神,琴理真从图绘出。sī tóng bǐ mò gè yǒu shén,qín lǐ zhēn cóng tú huì chū。
水仙海上雾蒙蒙,《广陵》绝调随春风。shuǐ xiān hǎi shàng wù méng méng,guǎng líng jué diào suí chūn fēng。
弦际何由识今古,胸无丘壑难为工。xián jì hé yóu shí jīn gǔ,xiōng wú qiū hè nán wèi gōng。
伊余自叹婴尘鞅,五岳空怀何日往。yī yú zì tàn yīng chén yāng,wǔ yuè kōng huái hé rì wǎng。
烦君为鼓一再行,能令宗炳群山响。fán jūn wèi gǔ yī zài xíng,néng lìng zōng bǐng qún shān xiǎng。
赵郎善手写金徽,更为变徵泪沾衣。zhào láng shàn shǒu xiě jīn huī,gèng wèi biàn zhēng lèi zhān yī。
明月疏钟两摇落,满地清霜鸿雁飞。míng yuè shū zhōng liǎng yáo luò,mǎn dì qīng shuāng hóng yàn fēi。
宋琬

宋琬

宋琬(1614~1674)清初著名诗人,清八大诗家之一。字玉叔,号荔裳,汉族,莱阳(今属山东)人。顺治四年进士,授户部主事,累迁永平兵仆道、宁绍台道。族子因宿憾,诬其与闻逆谋,下狱三年。久之得白,流寓吴、越间,寻起四川按察使。琬诗入杜、韩之室,与施闰章齐名,有南施北宋之目,又与严沆、施闰章、丁澎等合称为燕台七子,著有《安雅堂集》及《二乡亭词》。 宋琬的作品>>

猜您喜欢

寄怀胡苍恒宪副

宋琬

壮志堪乘障,浮名悔入关。zhuàng zhì kān chéng zhàng,fú míng huǐ rù guān。
人疑龙性傲,官似马曹闲。rén yí lóng xìng ào,guān shì mǎ cáo xián。
板屋青羌俗,柴扉紫逻山。bǎn wū qīng qiāng sú,chái fēi zǐ luó shān。
边城须卫霍,未许拂衣还。biān chéng xū wèi huò,wèi xǔ fú yī hái。

清水道中

宋琬

陇阪高无极,清秋望更赊。lǒng bǎn gāo wú jí,qīng qiū wàng gèng shē。
石林千叠水,板屋几人家。shí lín qiān dié shuǐ,bǎn wū jǐ rén jiā。
古驿羊酥饭,空山燕麦花。gǔ yì yáng sū fàn,kōng shān yàn mài huā。
停骖问耆旧,井税说频加。tíng cān wèn qí jiù,jǐng shuì shuō pín jiā。

夜雨留方尔止宿次日将之宣州

宋琬

相逢哆落木,此别叹流萤。xiāng féng duō luò mù,cǐ bié tàn liú yíng。
偃蹇羞郎署,饥寒逐客星。yǎn jiǎn xiū láng shǔ,jī hán zhú kè xīng。
帘光摇竹翠,江雨带帆青。lián guāng yáo zhú cuì,jiāng yǔ dài fān qīng。
归日吾能待,新诗满敬亭。guī rì wú néng dài,xīn shī mǎn jìng tíng。

宿摩诃庵

宋琬

不意能来此,高僧共默然。bù yì néng lái cǐ,gāo sēng gòng mò rán。
灯传无尽劫,花有再生缘。dēng chuán wú jǐn jié,huā yǒu zài shēng yuán。
幻梦初弦月,微躯小劫年。huàn mèng chū xián yuè,wēi qū xiǎo jié nián。
画廊松影外,呵壁问诸天。huà láng sōng yǐng wài,hē bì wèn zhū tiān。

剡溪道中

宋琬

昔人乘雪往,而我溯风行。xī rén chéng xuě wǎng,ér wǒ sù fēng xíng。
万壑穿云转,孤舟与石争。wàn hè chuān yún zhuǎn,gū zhōu yǔ shí zhēng。
鱼游寒水见,鸥立夕阳明。yú yóu hán shuǐ jiàn,ōu lì xī yáng míng。
安道留遗宅,寥寥千载名。ān dào liú yí zhái,liáo liáo qiān zài míng。

和曹顾庵学士湖舟泛雨

宋琬

荡桨烟初破,回桡雨未收。dàng jiǎng yān chū pò,huí ráo yǔ wèi shōu。
樵归梅半斧,候暖麦将秋。qiáo guī méi bàn fǔ,hòu nuǎn mài jiāng qiū。
云气藏山寺,江声抱郡楼。yún qì cáng shān sì,jiāng shēng bào jùn lóu。
客怀俱拓落,不但为依刘。kè huái jù tuò luò,bù dàn wèi yī liú。

喜王西樵至湖上

宋琬

伏枕南屏寺,闻君脱罻罗。fú zhěn nán píng sì,wén jūn tuō wèi luó。
翻然具舟楫,及此问烟萝。fān rán jù zhōu jí,jí cǐ wèn yān luó。
惊定收双泪,悲来著《九歌》。jīng dìng shōu shuāng lèi,bēi lái zhù jiǔ gē。
惠连新句好,惆怅未同过。huì lián xīn jù hǎo,chóu chàng wèi tóng guò。

喜王西樵至湖上

宋琬

惜别魂犹悸,相逢病欲苏。xī bié hún yóu jì,xiāng féng bìng yù sū。
全身来北寺,留眼看西湖。quán shēn lái běi sì,liú yǎn kàn xī hú。
白社期同往,青山道不孤。bái shè qī tóng wǎng,qīng shān dào bù gū。
故人曹邺在,吟眺慰穷途。gù rén cáo yè zài,yín tiào wèi qióng tú。

申园同姜如农作

宋琬

旧与张常侍,同吟《桂树歌》。jiù yǔ zhāng cháng shì,tóng yín guì shù gē。
重来松鼠大,相对渚禽多。zhòng lái sōng shǔ dà,xiāng duì zhǔ qín duō。
花气侵衣袖,茶烟隔薜萝。huā qì qīn yī xiù,chá yān gé bì luó。
终焉遂疏懒,白首问渔蓑。zhōng yān suì shū lǎn,bái shǒu wèn yú suō。

寓侯记原秬园

宋琬

飘泊仍吴会,凄凉但越吟。piāo pō réng wú huì,qī liáng dàn yuè yín。
乡遥悲去雁,春晚见来禽。xiāng yáo bēi qù yàn,chūn wǎn jiàn lái qín。
老病初携杖,良朋喜盍簪。lǎo bìng chū xié zhàng,liáng péng xǐ hé zān。
娄塘堤上柳,步屟定相寻。lóu táng dī shàng liǔ,bù xiè dìng xiāng xún。

寓侯记原秬园

宋琬

上巳迟三月,高斋自一家。shàng sì chí sān yuè,gāo zhāi zì yī jiā。
鱼梁连竹屋,鸡栅缚藤花。yú liáng lián zhú wū,jī zhà fù téng huā。
万木偏能冷,群鸥未觉哗。wàn mù piān néng lěng,qún ōu wèi jué huā。
临邛频送酒,莫遣豹奴赊。lín qióng pín sòng jiǔ,mò qiǎn bào nú shē。

寓侯记原秬园

宋琬

未忍辞君去,行行且复淹。wèi rěn cí jūn qù,xíng xíng qiě fù yān。
酒枪朝尚卧,花箭夜来添。jiǔ qiāng cháo shàng wò,huā jiàn yè lái tiān。
白鸟声相乱,黄鱼价稍廉。bái niǎo shēng xiāng luàn,huáng yú jià shāo lián。
东邻如何问,龟策未须占。dōng lín rú hé wèn,guī cè wèi xū zhàn。

舟中即事

宋琬

老作成都客,飘摇愧卜居。lǎo zuò chéng dōu kè,piāo yáo kuì bo jū。
招魂词赋客,访古岁时书。zhāo hún cí fù kè,fǎng gǔ suì shí shū。
鸟道王程远,猿啼乡信疏。niǎo dào wáng chéng yuǎn,yuán tí xiāng xìn shū。
同舟亲串喜,新食武昌鱼。tóng zhōu qīn chuàn xǐ,xīn shí wǔ chāng yú。

狱中对月

宋琬

疏星耿耿逼人寒,清漏丁丁画角残。shū xīng gěng gěng bī rén hán,qīng lòu dīng dīng huà jiǎo cán。
客泪久从悉外尽,月明犹许醉中看。kè lèi jiǔ cóng xī wài jǐn,yuè míng yóu xǔ zuì zhōng kàn。
栖乌绕树冰霜苦,哀雁横天关塞难。qī wū rào shù bīng shuāng kǔ,āi yàn héng tiān guān sāi nán。
料得故园今夜梦,随风应已到长安。liào dé gù yuán jīn yè mèng,suí fēng yīng yǐ dào zhǎng ān。

刘越石闻鸡处

宋琬

衰柳平沙古渡村,传闻此地舞刘琨。shuāi liǔ píng shā gǔ dù cūn,chuán wén cǐ dì wǔ liú kūn。
鞭惟祖逖能先著,客有卢谌感旧恩。biān wéi zǔ tì néng xiān zhù,kè yǒu lú chén gǎn jiù ēn。
江左衣冠空北顾,古来天地此中原。jiāng zuǒ yī guān kōng běi gù,gǔ lái tiān dì cǐ zhōng yuán。
鸡声依旧清霜晓,招得并州万里魂。jī shēng yī jiù qīng shuāng xiǎo,zhāo dé bìng zhōu wàn lǐ hún。