古诗词

九日拟游松风閤因雨不果

李宣龚

未到西山已足夸,孰知秋序变天涯。wèi dào xī shān yǐ zú kuā,shú zhī qiū xù biàn tiān yá。
雨声坐使人留楚,霜意犹悭菊作花。yǔ shēng zuò shǐ rén liú chǔ,shuāng yì yóu qiān jú zuò huā。
眼底江湖添浩荡,酒边肝肺长槎枒。yǎn dǐ jiāng hú tiān hào dàng,jiǔ biān gān fèi zhǎng chá yā。
登高能赋寻常事,千载居然属孟嘉。dēng gāo néng fù xún cháng shì,qiān zài jū rán shǔ mèng jiā。

李宣龚

李宣龚(1876~1953)福建闽县人。字拔可,号观槿,又号墨巢。清光绪甲午举人,官至江苏候补知府。民国后供职上海商务印书馆多年。 李宣龚的作品>>

猜您喜欢

呈徐固卿同年

李宣龚

孤城旷野坐无谋,富岁犹留菜色忧。gū chéng kuàng yě zuò wú móu,fù suì yóu liú cài sè yōu。
俗敞不妨施督责,地偏何处得吹求。sú chǎng bù fáng shī dū zé,dì piān hé chù dé chuī qiú。
北来民气仍堪用,东去河声未解愁。běi lái mín qì réng kān yòng,dōng qù hé shēng wèi jiě chóu。
徒手欲为根本计,固应度量不相侔。tú shǒu yù wèi gēn běn jì,gù yīng dù liàng bù xiāng móu。

游邓尉

李宣龚

水宿微嫌夜榜喧,晓行才及寺钟闻。shuǐ sù wēi xián yè bǎng xuān,xiǎo xíng cái jí sì zhōng wén。
湖光收暖将成雨,梅气盘空半作云。hú guāng shōu nuǎn jiāng chéng yǔ,méi qì pán kōng bàn zuò yún。
到眼松杉皆老伴,避人猿鹤可同群。dào yǎn sōng shān jiē lǎo bàn,bì rén yuán hè kě tóng qún。
道根终浅无缘住,归去犹须理放纷。dào gēn zhōng qiǎn wú yuán zhù,guī qù yóu xū lǐ fàng fēn。

乞病获谴诗以解秽

李宣龚

两年救死与扶伤,获退如闻赦一场。liǎng nián jiù sǐ yǔ fú shāng,huò tuì rú wén shè yī chǎng。
厌与百僚同唯唯,未能三月便皇皇。yàn yǔ bǎi liáo tóng wéi wéi,wèi néng sān yuè biàn huáng huáng。
期颐自古关名德,拳曲何堪律短长。qī yí zì gǔ guān míng dé,quán qū hé kān lǜ duǎn zhǎng。
妙语解人终恨浅,强将一障系存亡。miào yǔ jiě rén zhōng hèn qiǎn,qiáng jiāng yī zhàng xì cún wáng。

和陶斋督部喜雨之作

李宣龚

居然一雨慰苍生,待看黄云万里平。jū rán yī yǔ wèi cāng shēng,dài kàn huáng yún wàn lǐ píng。
众里步趋关物望,酒边忧乐惬群情。zhòng lǐ bù qū guān wù wàng,jiǔ biān yōu lè qiè qún qíng。
鸡豚日午争迎社,蛙黾风低欲满城。jī tún rì wǔ zhēng yíng shè,wā mǐn fēng dī yù mǎn chéng。
绝似元丰歌击壤,欹眠乘兴句先成。jué shì yuán fēng gē jī rǎng,yī mián chéng xīng jù xiān chéng。

秋夜

李宣龚

雨过凉蛩欲上廊,槁梧无语夜初长。yǔ guò liáng qióng yù shàng láng,gǎo wú wú yǔ yè chū zhǎng。
一灯照影看成瘦,百罹乘秋竞作狂。yī dēng zhào yǐng kàn chéng shòu,bǎi lí chéng qiū jìng zuò kuáng。
坐觉微尘生扰攘,强凭新懦耗闲忙。zuò jué wēi chén shēng rǎo rǎng,qiáng píng xīn nuò hào xián máng。
病坊那有安心法,祇爇维摩半炷香。bìng fāng nà yǒu ān xīn fǎ,qí ruò wéi mó bàn zhù xiāng。

重过盟鸥榭有感寄太夷丈奉天

李宣龚

庭前病桧自萧疏,门外惊鸥不可呼。tíng qián bìng guì zì xiāo shū,mén wài jīng ōu bù kě hū。
饱听江声十年事,来寻陈迹一篇无。bǎo tīng jiāng shēng shí nián shì,lái xún chén jì yī piān wú。
投荒坐惜人将老,望鲁空嗟道巳孤。tóu huāng zuò xī rén jiāng lǎo,wàng lǔ kōng jiē dào sì gū。
赖有胜天坚念在,稍分肝胆与枝梧。lài yǒu shèng tiān jiān niàn zài,shāo fēn gān dǎn yǔ zhī wú。

丁丑九日作

李宣龚

天狗频闻坠地声,却疑瓯脱是围城。tiān gǒu pín wén zhuì dì shēng,què yí ōu tuō shì wéi chéng。
园中犹可留宾客,菊外谁知有死生。yuán zhōng yóu kě liú bīn kè,jú wài shuí zhī yǒu sǐ shēng。
一雨暂教兵气洗,九秋难遣壮心平。yī yǔ zàn jiào bīng qì xǐ,jiǔ qiū nán qiǎn zhuàng xīn píng。
世间身手真何罪,请赋无衣为我鸣。shì jiān shēn shǒu zhēn hé zuì,qǐng fù wú yī wèi wǒ míng。

呈雪桥师

李宣龚

举国甘心败是求,更无馀地可分忧。jǔ guó gān xīn bài shì qiú,gèng wú yú dì kě fēn yōu。
澶渊敢再轻孤注,曹社谁知尽鬼谋。chán yuān gǎn zài qīng gū zhù,cáo shè shuí zhī jǐn guǐ móu。
独有文章尊滏水,任从槌毁到黄楼。dú yǒu wén zhāng zūn fǔ shuǐ,rèn cóng chuí huǐ dào huáng lóu。
琼华未刬西山在,北望犹容两眼收。qióng huá wèi chǎn xī shān zài,běi wàng yóu róng liǎng yǎn shōu。

早起

李宣龚

百虫虚警正愁吾,破梦犹惊啄屋乌。bǎi chóng xū jǐng zhèng chóu wú,pò mèng yóu jīng zhuó wū wū。
十里秋声非草木,一天凉思似江湖。shí lǐ qiū shēng fēi cǎo mù,yī tiān liáng sī shì jiāng hú。
储胥列骑情终黜,斥堠连鸡计已疏。chǔ xū liè qí qíng zhōng chù,chì hòu lián jī jì yǐ shū。
自断决无山可入,只馀坐待海同枯。zì duàn jué wú shān kě rù,zhǐ yú zuò dài hǎi tóng kū。

答叔通

李宣龚

老至能为漆室吟,山川指掌去来今。lǎo zhì néng wèi qī shì yín,shān chuān zhǐ zhǎng qù lái jīn。
忧时早信天将坠,料事悬知寇已深。yōu shí zǎo xìn tiān jiāng zhuì,liào shì xuán zhī kòu yǐ shēn。
直把九州供铸错,犹从两国望收金。zhí bǎ jiǔ zhōu gōng zhù cuò,yóu cóng liǎng guó wàng shōu jīn。
君诗莫作寻常看,尚论应归得失林。jūn shī mò zuò xún cháng kàn,shàng lùn yīng guī dé shī lín。

和梅泉摩天閤登高之作即次其韵

李宣龚

兵尘依旧黯秋光,多难登临感万方。bīng chén yī jiù àn qiū guāng,duō nán dēng lín gǎn wàn fāng。
高閤当山聊俯仰,黄花待雨自阴阳。gāo gé dāng shān liáo fǔ yǎng,huáng huā dài yǔ zì yīn yáng。
共夸病客犹能健,却笑闲身浪着忙。gòng kuā bìng kè yóu néng jiàn,què xiào xián shēn làng zhe máng。
歌舞任他鹅鸭乱,弥天未减次公狂。gē wǔ rèn tā é yā luàn,mí tiān wèi jiǎn cì gōng kuáng。

答行岩并示二适

李宣龚

早知骑虎患非轻,谁识连鸡势已成。zǎo zhī qí hǔ huàn fēi qīng,shuí shí lián jī shì yǐ chéng。
免虏入山真失着,老谋壮事两难平。miǎn lǔ rù shān zhēn shī zhe,lǎo móu zhuàng shì liǎng nán píng。
秦关欲辨东西险,洛水犹闻日夜声。qín guān yù biàn dōng xī xiǎn,luò shuǐ yóu wén rì yè shēng。
太息草间求活辈,几回横涕望归京。tài xī cǎo jiān qiú huó bèi,jǐ huí héng tì wàng guī jīng。

日本陷婆罗洲我国驻山打根领事卓还来抗敌不屈卒死于难作此哀之还来者吾师八园先生之第四孙也

李宣龚

述德真能溯本原,断无失节晦翁孙。shù dé zhēn néng sù běn yuán,duàn wú shī jié huì wēng sūn。
贼中啮齿胸终决,劫后归元发仅存。zéi zhōng niè chǐ xiōng zhōng jué,jié hòu guī yuán fā jǐn cún。
剩有遗书慰亲舍,长留正气壮师门。shèng yǒu yí shū wèi qīn shě,zhǎng liú zhèng qì zhuàng shī mén。
四方会葬衣如缟,牛首新阡尽泪痕。sì fāng huì zàng yī rú gǎo,niú shǒu xīn qiān jǐn lèi hén。

夜宿郑家楼

李宣龚

郑家楼外晚经过,万窍风呜一枕波。zhèng jiā lóu wài wǎn jīng guò,wàn qiào fēng wū yī zhěn bō。
曾是昔年行水地,起看画壁认黄河。céng shì xī nián xíng shuǐ dì,qǐ kàn huà bì rèn huáng hé。

彝陵以上两岸无种柳者

李宣龚

一船楚语杂巴谈,艳说欧公手种楠。yī chuán chǔ yǔ zá bā tán,yàn shuō ōu gōng shǒu zhǒng nán。
我自不为枯树赋,却哀蒲柳望江南。wǒ zì bù wèi kū shù fù,què āi pú liǔ wàng jiāng nán。
7512345