古诗词

芦沟桥

田雯

虹蜺千尺暮云屯,塞路人行驾短辕。hóng ní qiān chǐ mù yún tún,sāi lù rén xíng jià duǎn yuán。
霜下桑干寒浪小,火烧碣石远山昏。shuāng xià sāng gàn hán làng xiǎo,huǒ shāo jié shí yuǎn shān hūn。
平林叶脱巢禽出,野寺烟深粥鼓喧。píng lín yè tuō cháo qín chū,yě sì yān shēn zhōu gǔ xuān。
闻道张华曾有宅,苇花漠漠吊荒村。wén dào zhāng huá céng yǒu zhái,wěi huā mò mò diào huāng cūn。

田雯

清山东德州人,字纶霞,又字子纶、紫纶、号漪亭,又号山?子,晚号蒙斋。康熙三年进士,授中书,累迁工部郎中,督江南学政,历江宁、贵州巡抚,官至户部侍郎。诗师黄山谷,欲以奇丽驾王士禛之上。有《古欢堂集》、《黔书》等。 田雯的作品>>

猜您喜欢

咏古

田雯

谁教玉体两横陈,粉黛香消马上尘。shuí jiào yù tǐ liǎng héng chén,fěn dài xiāng xiāo mǎ shàng chén。
刘项看来称敌手,虞夫人后戚夫人。liú xiàng kàn lái chēng dí shǒu,yú fū rén hòu qī fū rén。
31123