古诗词

书沈石田诗集后

田雯

石翁不羁人,腾踔诧豪唱。shí wēng bù jī rén,téng chuō chà háo chàng。
阖闾佳山水,怀抱足幽旷。hé lǘ jiā shān shuǐ,huái bào zú yōu kuàng。
修竹丛一轩,湖光枕清漾。xiū zhú cóng yī xuān,hú guāng zhěn qīng yàng。
陶谢快同游,述作劳意匠。táo xiè kuài tóng yóu,shù zuò láo yì jiàng。
海内走盛名,脱略睨卿相。hǎi nèi zǒu shèng míng,tuō lüè nì qīng xiāng。
翛然八十年,布衣得无恙。xiāo rán bā shí nián,bù yī dé wú yàng。
追昔仁宣间,词场声价壮。zhuī xī rén xuān jiān,cí chǎng shēng jià zhuàng。
乃知出与处,遭时乃有当。nǎi zhī chū yǔ chù,zāo shí nǎi yǒu dāng。
瓟庵平生交,拟之陆鲁望。bó ān píng shēng jiāo,nǐ zhī lù lǔ wàng。

田雯

清山东德州人,字纶霞,又字子纶、紫纶、号漪亭,又号山?子,晚号蒙斋。康熙三年进士,授中书,累迁工部郎中,督江南学政,历江宁、贵州巡抚,官至户部侍郎。诗师黄山谷,欲以奇丽驾王士禛之上。有《古欢堂集》、《黔书》等。 田雯的作品>>

猜您喜欢

咏古

田雯

谁教玉体两横陈,粉黛香消马上尘。shuí jiào yù tǐ liǎng héng chén,fěn dài xiāng xiāo mǎ shàng chén。
刘项看来称敌手,虞夫人后戚夫人。liú xiàng kàn lái chēng dí shǒu,yú fū rén hòu qī fū rén。
31123