古诗词

赴试途中有感

李鸿章

回头往事竟成尘,我是东西南北身。huí tóu wǎng shì jìng chéng chén,wǒ shì dōng xī nán běi shēn。
白下沉酣三度梦,青山沦落十年人。bái xià chén hān sān dù mèng,qīng shān lún luò shí nián rén。
穷通有命无须卜,富贵何时乃济贫。qióng tōng yǒu mìng wú xū bo,fù guì hé shí nǎi jì pín。
角逐名场今已久,依然一幅旧儒巾。jiǎo zhú míng chǎng jīn yǐ jiǔ,yī rán yī fú jiù rú jīn。
李鸿章

李鸿章

李鸿章(1823年2月15日—1901年11月7日),晚清名臣,洋务运动的主要领导人之一,安徽合肥人,世人多尊称李中堂,亦称李合肥,本名章铜,字渐甫或子黻,号少荃(泉),晚年自号仪叟,别号省心,谥文忠。日本首相伊藤博文视其为“大清帝国中唯一有能耐可和世界列强一争长短之人”,慈禧太后视其为“再造玄黄之人”,著有《李文忠公全集》。与曾国藩、张之洞、左宗棠并称为“中兴四大名臣”,与俾斯麦、格兰特并称为“十九世纪世界三大伟人”。 李鸿章的作品>>

猜您喜欢

追悼侍姬冬梅八首

李鸿章

莲房坠粉梦京华,戎马飘零何处家。lián fáng zhuì fěn mèng jīng huá,róng mǎ piāo líng hé chù jiā。
无那江城传一纸,隔年又唱落梅花。wú nà jiāng chéng chuán yī zhǐ,gé nián yòu chàng luò méi huā。

追悼侍姬冬梅八首

李鸿章

诗人寂寞欲归耕,为订樵青竹里盟。shī rén jì mò yù guī gēng,wèi dìng qiáo qīng zhú lǐ méng。
悔煞五年僧苦行,沾泥絮影尚多情。huǐ shā wǔ nián sēng kǔ xíng,zhān ní xù yǐng shàng duō qíng。

追悼侍姬冬梅八首

李鸿章

柳营归骑指山庄,静夜添香待漏长。liǔ yíng guī qí zhǐ shān zhuāng,jìng yè tiān xiāng dài lòu zhǎng。
回首沧浪亭畔路,绿苔秋草黯斜阳。huí shǒu cāng làng tíng pàn lù,lǜ tái qiū cǎo àn xié yáng。

追悼侍姬冬梅八首

李鸿章

浮家千里蓟门回,城角西风战鼓哀。fú jiā qiān lǐ jì mén huí,chéng jiǎo xī fēng zhàn gǔ āi。
娇女扶持同北徙,可怜辛苦贼中来。jiāo nǚ fú chí tóng běi xǐ,kě lián xīn kǔ zéi zhōng lái。

追悼侍姬冬梅八首

李鸿章

袁江小聚嘿无言,落叶空房冷闭门。yuán jiāng xiǎo jù hēi wú yán,luò yè kōng fáng lěng bì mén。
谁料匆匆成永诀,青衫空剩旧啼痕。shuí liào cōng cōng chéng yǒng jué,qīng shān kōng shèng jiù tí hén。

追悼侍姬冬梅八首

李鸿章

团扇秋风肯弃捐,别离终恐误婵娟。tuán shàn qiū fēng kěn qì juān,bié lí zhōng kǒng wù chán juān。
料知化石心如昨,不抱琵琶过别船。liào zhī huà shí xīn rú zuó,bù bào pí pá guò bié chuán。

追悼侍姬冬梅八首

李鸿章

生自湘西葬邗北,昙花一霎总因缘。shēng zì xiāng xī zàng hán běi,tán huā yī shà zǒng yīn yuán。
魂归楚水应无路,夜夜春山叫杜鹃。hún guī chǔ shuǐ yīng wú lù,yè yè chūn shān jiào dù juān。

追悼侍姬冬梅八首

李鸿章

宦情孤似谋巢燕,羁思悽如抱树蝉。huàn qíng gū shì móu cháo yàn,jī sī qī rú bào shù chán。
多愧淮南丹未熟,旧时鸡犬已升天。duō kuì huái nán dān wèi shú,jiù shí jī quǎn yǐ shēng tiān。

感事述怀呈涤生师用何廉舫太守除夕韵同次青仙屏弥之作其一

李鸿章

九天阊阖叫能开,大地波澜挽得回。jiǔ tiān chāng hé jiào néng kāi,dà dì bō lán wǎn dé huí。
沟壑余生千里转,沙场战骨几人埋。gōu hè yú shēng qiān lǐ zhuǎn,shā chǎng zhàn gǔ jǐ rén mái。
风高劲草犹披拂,岁晚乔松待护培。fēng gāo jìn cǎo yóu pī fú,suì wǎn qiáo sōng dài hù péi。
怀旧苍茫尝独立,眼中多少出群材。huái jiù cāng máng cháng dú lì,yǎn zhōng duō shǎo chū qún cái。
541234