古诗词

喷雪亭瀑

易顺鼎

惊雷破山龙衙衙,数里已闻飞瀑哗。jīng léi pò shān lóng yá yá,shù lǐ yǐ wén fēi pù huā。
隔山两重可望见,犹被青嶂微相遮。gé shān liǎng zhòng kě wàng jiàn,yóu bèi qīng zhàng wēi xiāng zhē。
连冈叠岭起又伏,其径屈曲常山蛇。lián gāng dié lǐng qǐ yòu fú,qí jìng qū qū cháng shān shé。
先闻绝境早神往,一旦得路如奔麚。xiān wén jué jìng zǎo shén wǎng,yī dàn dé lù rú bēn jiā。
适逢绝壁梯磴险,以手代足相钩爬。shì féng jué bì tī dèng xiǎn,yǐ shǒu dài zú xiāng gōu pá。
满山石镜亦可悦,日光照耀莹丹霞。mǎn shān shí jìng yì kě yuè,rì guāng zhào yào yíng dān xiá。
三步回看五步坐,远衔鄱岭明金沙。sān bù huí kàn wǔ bù zuò,yuǎn xián pó lǐng míng jīn shā。
力穷足茧瀑始出,两谷跌断中谽谺。lì qióng zú jiǎn pù shǐ chū,liǎng gǔ diē duàn zhōng hān xiā。
观龙垂胡各叫绝,乃叹述者言非夸。guān lóng chuí hú gè jiào jué,nǎi tàn shù zhě yán fēi kuā。
泣珠恍探泉客窟,织绡疑入鲛人家。qì zhū huǎng tàn quán kè kū,zhī xiāo yí rù jiāo rén jiā。
细如烟纨袭雾縠,危若冰柱转雪车。xì rú yān wán xí wù hú,wēi ruò bīng zhù zhuǎn xuě chē。
何年共工陷鳌极,海水倾向东南斜。hé nián gòng gōng xiàn áo jí,hǎi shuǐ qīng xiàng dōng nán xié。
九州天惊雨脚逗,袖手颇复哀神娲。jiǔ zhōu tiān jīng yǔ jiǎo dòu,xiù shǒu pǒ fù āi shén wā。
青霄倒垂星宿海,客欲往泛愁无槎。qīng xiāo dào chuí xīng sù hǎi,kè yù wǎng fàn chóu wú chá。
力穿深潭九地破,对足或抵欧罗巴。lì chuān shēn tán jiǔ dì pò,duì zú huò dǐ ōu luó bā。
横飞水气百步外,色有黛绿兼赪霞。héng fēi shuǐ qì bǎi bù wài,sè yǒu dài lǜ jiān chēng xiá。
凄寒惊成满肌粟,奇幻疑是双眼花。qī hán jīng chéng mǎn jī sù,qí huàn yí shì shuāng yǎn huā。
石梁界空何代造,我意未较天台差。shí liáng jiè kōng hé dài zào,wǒ yì wèi jiào tiān tái chà。
其旁独树张大盖,太古冰霰融根芽。qí páng dú shù zhāng dà gài,tài gǔ bīng xiàn róng gēn yá。
偶非神参茁五叶,否则奇卉开三丫。ǒu fēi shén cān zhuó wǔ yè,fǒu zé qí huì kāi sān yā。
小僮相从颇解事,支炉煮瀑烹新茶。xiǎo tóng xiāng cóng pǒ jiě shì,zhī lú zhǔ pù pēng xīn chá。
瀑似天龙下听讲,我如敷坐围袈裟。pù shì tiān lóng xià tīng jiǎng,wǒ rú fū zuò wéi jiā shā。
更从石屋访遗迹,残砖坏藓空盘蜗。gèng cóng shí wū fǎng yí jì,cán zhuān huài xiǎn kōng pán wō。
士有山林往不返,问名与氏知谁耶。shì yǒu shān lín wǎng bù fǎn,wèn míng yǔ shì zhī shuí yé。
吾侪疏懒本天放,晚殉一壑非穷奢。wú chái shū lǎn běn tiān fàng,wǎn xùn yī hè fēi qióng shē。
奔腾不归少至老,人海一堕终无涯。bēn téng bù guī shǎo zhì lǎo,rén hǎi yī duò zhōng wú yá。
诛茅枕流愿莫遂,相对惟有长咨嗟。zhū máo zhěn liú yuàn mò suì,xiāng duì wéi yǒu zhǎng zī jiē。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

山中观物杂咏其三

易顺鼎

一尺仙人掌,残魂讵自嗟。yī chǐ xiān rén zhǎng,cán hún jù zì jiē。
荣华侪蟪菌,断烂委虫沙。róng huá chái huì jūn,duàn làn wěi chóng shā。
大化原无联,微生共有涯。dà huà yuán wú lián,wēi shēng gòng yǒu yá。
支离吾欲忏,截臂问三车。zhī lí wú yù chàn,jié bì wèn sān chē。

和伯严留题·飞虹梁

易顺鼎

伟哉祖龙鞭,能叱鼋鼍起。wěi zāi zǔ lóng biān,néng chì yuán tuó qǐ。
我醉亦跨虹,游戏四海水。wǒ zuì yì kuà hóng,yóu xì sì hǎi shuǐ。

和伯严留题·鳌矶

易顺鼎

龙伯与任公,三千六百钓。lóng bó yǔ rèn gōng,sān qiān liù bǎi diào。
鳌乎勿吞饵,恐被五老笑。áo hū wù tūn ěr,kǒng bèi wǔ lǎo xiào。

和伯严留题·藏舟壑

易顺鼎

藏山尚可负,何况藏此舟。cáng shān shàng kě fù,hé kuàng cáng cǐ zhōu。
愿乘六气辨,元化以为桴。yuàn chéng liù qì biàn,yuán huà yǐ wèi fú。

游栖贤寺

易顺鼎

山响溪所为,兼以雨鸣叶。shān xiǎng xī suǒ wèi,jiān yǐ yǔ míng yè。
鬓外如已秋,凉痕在双颊。bìn wài rú yǐ qiū,liáng hén zài shuāng jiá。
荦确石磴古,客步履蹀躞。luò què shí dèng gǔ,kè bù lǚ dié xiè。
林随大壑转,径与奔湍接。lín suí dà hè zhuǎn,jìng yǔ bēn tuān jiē。
澄潭绿涵空,俯视戏鱼妾。chéng tán lǜ hán kōng,fǔ shì xì yú qiè。
玉渊阻磐陀,草际成暗涉。yù yuān zǔ pán tuó,cǎo jì chéng àn shè。
栖贤昔雄刹,佛力久疲苶。qī xián xī xióng shā,fú lì jiǔ pí nié。
寺门虚无人,寒此松万鬣。sì mén xū wú rén,hán cǐ sōng wàn liè。
啼树惊早蝉,依花感迟蝶。tí shù jīng zǎo chán,yī huā gǎn chí dié。
残僧三两辈,为我启箱箧。cán sēng sān liǎng bèi,wèi wǒ qǐ xiāng qiè。
画图天人师,龙象犹震响。huà tú tiān rén shī,lóng xiàng yóu zhèn xiǎng。
更倾频伽瓶,舍利发可贴。gèng qīng pín gā píng,shě lì fā kě tiē。
想见毛孔中,四大海水摄。xiǎng jiàn máo kǒng zhōng,sì dà hǎi shuǐ shè。
试观起灭云,旋失屏风叠。shì guān qǐ miè yún,xuán shī píng fēng dié。
幻幻真亦幻,屡劫同一霎。huàn huàn zhēn yì huàn,lǚ jié tóng yī shà。
冥思触悲悟,广殿风猎猎。míng sī chù bēi wù,guǎng diàn fēng liè liè。
却寻前路归,冲泥湿幽屟。què xún qián lù guī,chōng ní shī yōu xiè。

琴志楼诗

易顺鼎

峨峨山高,洋洋水深。é é shān gāo,yáng yáng shuǐ shēn。
杂花照涧,幽柯蔽林。zá huā zhào jiàn,yōu kē bì lín。
目送万化,手劳孤斟。mù sòng wàn huà,shǒu láo gū zhēn。
危亭若笠,中有一琴。wēi tíng ruò lì,zhōng yǒu yī qín。

琴志楼诗

易顺鼎

峨峨高山,洋洋流水。é é gāo shān,yáng yáng liú shuǐ。
壑想藏舟,岩思避雨。hè xiǎng cáng zhōu,yán sī bì yǔ。
太虚无垠,人浮其里。tài xū wú yín,rén fú qí lǐ。
欲登高丘,以望远海。yù dēng gāo qiū,yǐ wàng yuǎn hǎi。

琴志楼诗

易顺鼎

高山峨峨,流水洋洋。gāo shān é é,liú shuǐ yáng yáng。
躬耕百年,奉我高堂。gōng gēng bǎi nián,fèng wǒ gāo táng。
左列图书,右侍姬姜。zuǒ liè tú shū,yòu shì jī jiāng。
寄形区中,若存若亡。jì xíng qū zhōng,ruò cún ruò wáng。

琴志楼诗

易顺鼎

流水洋洋,高山峨峨。liú shuǐ yáng yáng,gāo shān é é。
八表非远,一云能多。bā biǎo fēi yuǎn,yī yún néng duō。
攀我丛桂,赠之疏麻。pān wǒ cóng guì,zèng zhī shū má。
何以相娱,弹琴酒歌。hé yǐ xiāng yú,dàn qín jiǔ gē。