古诗词

题姚惜抱文稿应马通伯之属

赵熙

马君官学部,日夕守一砚。mǎ jūn guān xué bù,rì xī shǒu yī yàn。
手持姚氏书,徵诗命余撰。shǒu chí yáo shì shū,zhēng shī mìng yú zhuàn。
展之属稿物,初不以书炫。zhǎn zhī shǔ gǎo wù,chū bù yǐ shū xuàn。
而于书故深,意外善使转。ér yú shū gù shēn,yì wài shàn shǐ zhuǎn。
譬如挽强弓,力薄则手颤。pì rú wǎn qiáng gōng,lì báo zé shǒu chàn。
及造虚和候,妙处在一箭。jí zào xū hé hòu,miào chù zài yī jiàn。
故其淡泊怀,著墨不求绚。gù qí dàn pō huái,zhù mò bù qiú xuàn。
徐徐引笔行,纸墨似相恋。xú xú yǐn bǐ xíng,zhǐ mò shì xiāng liàn。
于书固云耳,词出意尤练。yú shū gù yún ěr,cí chū yì yóu liàn。
句中无馀字,言外有馀茜。jù zhōng wú yú zì,yán wài yǒu yú qiàn。
中原蕴刚德,气自泠然善。zhōng yuán yùn gāng dé,qì zì líng rán shàn。
想见大自在,老怀粹于面。xiǎng jiàn dà zì zài,lǎo huái cuì yú miàn。
若夫文术大,国朝实三变。ruò fū wén shù dà,guó cháo shí sān biàn。
方公如老农,禾贵薪斯贱。fāng gōng rú lǎo nóng,hé guì xīn sī jiàn。
姚公农学精,嘉植遍芳甸。yáo gōng nóng xué jīng,jiā zhí biàn fāng diān。
有场更有圃,古今一类纂。yǒu chǎng gèng yǒu pǔ,gǔ jīn yī lèi zuǎn。
指挥扬马处,大冶众材炼。zhǐ huī yáng mǎ chù,dà yě zhòng cái liàn。
曾公辟农国,植民以农战。céng gōng pì nóng guó,zhí mín yǐ nóng zhàn。
非常可骇议,作作出篇卷。fēi cháng kě hài yì,zuò zuò chū piān juǎn。
张吴虽独造,固是姚曾袒。zhāng wú suī dú zào,gù shì yáo céng tǎn。
言貌各自妍,一家为此眷。yán mào gè zì yán,yī jiā wèi cǐ juàn。
有触发所得,蛟龙挟雷电。yǒu chù fā suǒ dé,jiāo lóng xié léi diàn。
要其用心始,矜慎只一线。yào qí yòng xīn shǐ,jīn shèn zhǐ yī xiàn。
论定不觉奇,已往人多眩。lùn dìng bù jué qí,yǐ wǎng rén duō xuàn。
不观子姚子,特著刘吴传。bù guān zi yáo zi,tè zhù liú wú chuán。
平生所师友,万言岂能遍。píng shēng suǒ shī yǒu,wàn yán qǐ néng biàn。
萧然其神凝,语尽无可衍。xiāo rán qí shén níng,yǔ jǐn wú kě yǎn。
含芳如有待,义乃富骚选。hán fāng rú yǒu dài,yì nǎi fù sāo xuǎn。
果拾骚选馀,一读意先倦。guǒ shí sāo xuǎn yú,yī dú yì xiān juàn。
方知中行者,用狂而守狷。fāng zhī zhōng xíng zhě,yòng kuáng ér shǒu juàn。
明明水中月,隔水多不见。míng míng shuǐ zhōng yuè,gé shuǐ duō bù jiàn。
月固不在水,水又为风扇。yuè gù bù zài shuǐ,shuǐ yòu wèi fēng shàn。
以故观古人,高材目亦眴。yǐ gù guān gǔ rén,gāo cái mù yì xuàn。
如此稿数本,宁非玉数片。rú cǐ gǎo shù běn,níng fēi yù shù piàn。
揆君传宝之,心得意岂遣。kuí jūn chuán bǎo zhī,xīn dé yì qǐ qiǎn。
余今近五十,方春恣游宴。yú jīn jìn wǔ shí,fāng chūn zì yóu yàn。
此日非不惜,朋旧花时饯。cǐ rì fēi bù xī,péng jiù huā shí jiàn。
对书发长喟,如饥负华膳。duì shū fā zhǎng kuì,rú jī fù huá shàn。
抑如古登徒,听人说佳媛。yì rú gǔ dēng tú,tīng rén shuō jiā yuàn。
乃今谋请益,得君虔自荐。nǎi jīn móu qǐng yì,dé jūn qián zì jiàn。
桐城在天下,于道非一县。tóng chéng zài tiān xià,yú dào fēi yī xiàn。
天不丧斯文,君宜大权擅。tiān bù sàng sī wén,jūn yí dà quán shàn。
遂题姚氏书,小诗君勿谴。suì tí yáo shì shū,xiǎo shī jūn wù qiǎn。
赵熙

赵熙

赵熙(1867——1948),字尧生、号香宋,四川荣县人。蜀中五老七贤之一,世称“晚清第一词人”。他“工诗,善书,间亦作画。诗篇援笔立就,风调冠绝一时。偶撰戏词,传播妇孺之口”,蜀传有“家有赵翁书,斯人才不俗”之谚。光绪十八年(25岁)高中进士,殿试列二等,选翰林院庶吉士。次年,应保和殿大考,名列一等,授翰林院国史馆编修,转官监察御史。 赵熙的作品>>

猜您喜欢

壬戌十二月二十七日,十九女夭,次日纪感

赵熙

昨日怀中物,今宵山下土。zuó rì huái zhōng wù,jīn xiāo shān xià tǔ。
优昙九月花,一劫修罗雨。yōu tán jiǔ yuè huā,yī jié xiū luó yǔ。
峨眉去岁归,汝母梦亲睹。é méi qù suì guī,rǔ mǔ mèng qīn dǔ。
绥山摘露桃,红香啖仙府。suí shān zhāi lù táo,hóng xiāng dàn xiān fǔ。
汝生啼时少,注目浑欲语。rǔ shēng tí shí shǎo,zhù mù hún yù yǔ。
笑容雕小玉,珠胎月华吐。xiào róng diāo xiǎo yù,zhū tāi yuè huá tǔ。
投抱竞挽须,失意顿忘怒。tóu bào jìng wǎn xū,shī yì dùn wàng nù。
谓当娱暮年,白发光门户。wèi dāng yú mù nián,bái fā guāng mén hù。
冬风吹毒火,烂痘撒神姥。dōng fēng chuī dú huǒ,làn dòu sā shén lǎo。
法惟牛种良,点点稀星数。fǎ wéi niú zhǒng liáng,diǎn diǎn xī xīng shù。
收浆只避风,洗药云天祜。shōu jiāng zhǐ bì fēng,xǐ yào yún tiān hù。
如何馀热在,一颗樱桃聚。rú hé yú rè zài,yī kē yīng táo jù。
庸医动多方,梦说五行谱。yōng yī dòng duō fāng,mèng shuō wǔ xíng pǔ。
辗转十日灾,无计救汝苦。niǎn zhuǎn shí rì zāi,wú jì jiù rǔ kǔ。
痰响不开眠,气细袅金缕。tán xiǎng bù kāi mián,qì xì niǎo jīn lǚ。
腊月廿七日,一霎遂终古。là yuè niàn qī rì,yī shà suì zhōng gǔ。
我生素无德,理愧为人父。wǒ shēng sù wú dé,lǐ kuì wèi rén fù。
入官三十年,年今五十五。rù guān sān shí nián,nián jīn wǔ shí wǔ。
情知来日短,育后终此女。qíng zhī lái rì duǎn,yù hòu zhōng cǐ nǚ。
母也自汝生,入命心注汝。mǔ yě zì rǔ shēng,rù mìng xīn zhù rǔ。
全家闻哭声,如何慰哀楚。quán jiā wén kū shēng,rú hé wèi āi chǔ。
小棺三尺强,到眼刺肺腑。xiǎo guān sān chǐ qiáng,dào yǎn cì fèi fǔ。
葬汝西瓜山,傍汝辜氏母。zàng rǔ xī guā shān,bàng rǔ gū shì mǔ。
偕汝十七姊,岁时香一炷。xié rǔ shí qī zǐ,suì shí xiāng yī zhù。
家家岁事忙,馈问饰筐筥。jiā jiā suì shì máng,kuì wèn shì kuāng jǔ。
薄福我独无,恸极忏佛祖。báo fú wǒ dú wú,tòng jí chàn fú zǔ。
聊将老来泪,滴作泉下乳。liáo jiāng lǎo lái lèi,dī zuò quán xià rǔ。

谢传度大师赠荔枝

赵熙

汉嘉江水青玻璃,珊瑚崖色秦离堆。hàn jiā jiāng shuǐ qīng bō lí,shān hú yá sè qín lí duī。
上人结翠此中住,天鹅含子生荔枝。shàng rén jié cuì cǐ zhōng zhù,tiān é hán zi shēng lì zhī。
今年五月雨新足,虬珠颗颗无虫丝。jīn nián wǔ yuè yǔ xīn zú,qiú zhū kē kē wú chóng sī。
阳乌挂树万星灿,鳞皴染指调胭脂。yáng wū guà shù wàn xīng càn,lín cūn rǎn zhǐ diào yān zhī。
竹篮晓摘趁风露,苞以柏叶香四维。zhú lán xiǎo zhāi chèn fēng lù,bāo yǐ bǎi yè xiāng sì wéi。
二百里程两日到,开缄带叶红千枝。èr bǎi lǐ chéng liǎng rì dào,kāi jiān dài yè hóng qiān zhī。
稚子如猿巧偷取,举家夜啖忘朝饥。zhì zi rú yuán qiǎo tōu qǔ,jǔ jiā yè dàn wàng cháo jī。
玉盘分甘到亲友,山城各各争受持。yù pán fēn gān dào qīn yǒu,shān chéng gè gè zhēng shòu chí。
天生因缘不可知,鸦声报客当晨曦。tiān shēng yīn yuán bù kě zhī,yā shēng bào kè dāng chén xī。
午馀果见传师至,可人佳客非素期。wǔ yú guǒ jiàn chuán shī zhì,kě rén jiā kè fēi sù qī。
夜谈似荷异书读,还山预约徵我诗。yè tán shì hé yì shū dú,hái shān yù yuē zhēng wǒ shī。
我诗窘甚借苏语,海南一派仙人姿。wǒ shī jiǒng shén jiè sū yǔ,hǎi nán yī pài xiān rén zī。
贫予腹中化玉液,红纱腻褪白玉肌。pín yǔ fù zhōng huà yù yè,hóng shā nì tuì bái yù jī。
江瑶柱是众生命,老禅未许供牟尼。jiāng yáo zhù shì zhòng shēng mìng,lǎo chán wèi xǔ gōng móu ní。
上人说法吾导师,梵夹千番蒙法施。shàng rén shuō fǎ wú dǎo shī,fàn jiā qiān fān méng fǎ shī。
诗成幸勿诃绮语,秋海棠花开佛篱。shī chéng xìng wù hē qǐ yǔ,qiū hǎi táng huā kāi fú lí。
年年江国荔枝熟,更借此花陪酒卮。nián nián jiāng guó lì zhī shú,gèng jiè cǐ huā péi jiǔ zhī。

朋食退公家戏纪

赵熙

游山有秘诀,窍在觅施主。yóu shān yǒu mì jué,qiào zài mì shī zhǔ。
慨自温塘归,饥肠响雷鼓。kǎi zì wēn táng guī,jī cháng xiǎng léi gǔ。
雅人坐一船,雅极愁不语。yǎ rén zuò yī chuán,yǎ jí chóu bù yǔ。
望中得磁溪,壮气生脾土。wàng zhōng dé cí xī,zhuàng qì shēng pí tǔ。
明知岁不恶,破例吃大户。míng zhī suì bù è,pò lì chī dà hù。
访旧巧立名,佯佯吾甚武。fǎng jiù qiǎo lì míng,yáng yáng wú shén wǔ。
退公惠然来,酒馔温尊俎。tuì gōng huì rán lái,jiǔ zhuàn wēn zūn zǔ。
劝我尽量去,特地赈饿虎。quàn wǒ jǐn liàng qù,tè dì zhèn è hǔ。
一饱百虑静,诗作蚕丝吐。yī bǎo bǎi lǜ jìng,shī zuò cán sī tǔ。
船头指尖峰,火苗辨前古。chuán tóu zhǐ jiān fēng,huǒ miáo biàn qián gǔ。
我戏叩我腹,吾何负于汝。wǒ xì kòu wǒ fù,wú hé fù yú rǔ。

前汽车行

赵熙

自渝至荣四日雨,车中受苦艰难尽。zì yú zhì róng sì rì yǔ,chē zhōng shòu kǔ jiān nán jǐn。
来时未晚下鹰关,午前始发木稗镇。lái shí wèi wǎn xià yīng guān,wǔ qián shǐ fā mù bài zhèn。
今年夏暵补秋泞,一路上回兼下噀。jīn nián xià hàn bǔ qiū nìng,yī lù shàng huí jiān xià xùn。
时时陌上雇人抬,超海越山不能寸。shí shí mò shàng gù rén tái,chāo hǎi yuè shān bù néng cùn。
永川城中灯火出,方丈蓬莱望中近。yǒng chuān chéng zhōng dēng huǒ chū,fāng zhàng péng lái wàng zhōng jìn。
诘朝出城方就道,连车前挡等馀困。jí cháo chū chéng fāng jiù dào,lián chē qián dǎng děng yú kùn。
挨到荣昌始畅行,雨打头巾向风进。āi dào róng chāng shǐ chàng xíng,yǔ dǎ tóu jīn xiàng fēng jìn。
有时轮子又生角,真嗟骑马如蛙钝。yǒu shí lún zi yòu shēng jiǎo,zhēn jiē qí mǎ rú wā dùn。
乃瞻衡宇天忽晴,如此畸人走乖运。nǎi zhān héng yǔ tiān hū qíng,rú cǐ jī rén zǒu guāi yùn。
或笑临行盍笱将,事外哓哓只增忿。huò xiào lín xíng hé gǒu jiāng,shì wài xiāo xiāo zhǐ zēng fèn。
车班班兮六百里,本按常程不求迅。chē bān bān xī liù bǎi lǐ,běn àn cháng chéng bù qiú xùn。
胡为使我终日饥,一笑载途餐一顿。hú wèi shǐ wǒ zhōng rì jī,yī xiào zài tú cān yī dùn。

后汽车行

赵熙

渝州启行脂挂轴,苦羡蜗牛身戴屋。yú zhōu qǐ xíng zhī guà zhóu,kǔ xiàn wō niú shēn dài wū。
不道新车六百里,插翅如飞排大陆。bù dào xīn chē liù bǎi lǐ,chā chì rú fēi pái dà lù。
自出鹰关弯复弯,荣昌隆昌箭头镞。zì chū yīng guān wān fù wān,róng chāng lóng chāng jiàn tóu zú。
车中别自一天地,路上人如蚁无足。chē zhōng bié zì yī tiān dì,lù shàng rén rú yǐ wú zú。
村童笑我地乌龟,爬沙洒洒风过目。cūn tóng xiào wǒ dì wū guī,pá shā sǎ sǎ fēng guò mù。
昔坐火车京汉站,万头钻入蜈蚣腹。xī zuò huǒ chē jīng hàn zhàn,wàn tóu zuān rù wú gōng fù。
夜过黄河空际桥,电灯如珠灿龙烛。yè guò huáng hé kōng jì qiáo,diàn dēng rú zhū càn lóng zhú。
今我小车仅容膝,计程铁道无兹速。jīn wǒ xiǎo chē jǐn róng xī,jì chéng tiě dào wú zī sù。
未晡已抵自流井,王生挽我银行宿。wèi bū yǐ dǐ zì liú jǐng,wáng shēng wǎn wǒ yín xíng sù。
人人惊问何时发,指数经途骇僮仆。rén rén jīng wèn hé shí fā,zhǐ shù jīng tú hài tóng pū。
人生适意在一快,荣井路通更奇福。rén shēng shì yì zài yī kuài,róng jǐng lù tōng gèng qí fú。
须臾札札响飞机,嗟我跛鳖推馀毂。xū yú zhá zhá xiǎng fēi jī,jiē wǒ bǒ biē tuī yú gǔ。