古诗词

谢传度大师赠荔枝

赵熙

汉嘉江水青玻璃,珊瑚崖色秦离堆。hàn jiā jiāng shuǐ qīng bō lí,shān hú yá sè qín lí duī。
上人结翠此中住,天鹅含子生荔枝。shàng rén jié cuì cǐ zhōng zhù,tiān é hán zi shēng lì zhī。
今年五月雨新足,虬珠颗颗无虫丝。jīn nián wǔ yuè yǔ xīn zú,qiú zhū kē kē wú chóng sī。
阳乌挂树万星灿,鳞皴染指调胭脂。yáng wū guà shù wàn xīng càn,lín cūn rǎn zhǐ diào yān zhī。
竹篮晓摘趁风露,苞以柏叶香四维。zhú lán xiǎo zhāi chèn fēng lù,bāo yǐ bǎi yè xiāng sì wéi。
二百里程两日到,开缄带叶红千枝。èr bǎi lǐ chéng liǎng rì dào,kāi jiān dài yè hóng qiān zhī。
稚子如猿巧偷取,举家夜啖忘朝饥。zhì zi rú yuán qiǎo tōu qǔ,jǔ jiā yè dàn wàng cháo jī。
玉盘分甘到亲友,山城各各争受持。yù pán fēn gān dào qīn yǒu,shān chéng gè gè zhēng shòu chí。
天生因缘不可知,鸦声报客当晨曦。tiān shēng yīn yuán bù kě zhī,yā shēng bào kè dāng chén xī。
午馀果见传师至,可人佳客非素期。wǔ yú guǒ jiàn chuán shī zhì,kě rén jiā kè fēi sù qī。
夜谈似荷异书读,还山预约徵我诗。yè tán shì hé yì shū dú,hái shān yù yuē zhēng wǒ shī。
我诗窘甚借苏语,海南一派仙人姿。wǒ shī jiǒng shén jiè sū yǔ,hǎi nán yī pài xiān rén zī。
贫予腹中化玉液,红纱腻褪白玉肌。pín yǔ fù zhōng huà yù yè,hóng shā nì tuì bái yù jī。
江瑶柱是众生命,老禅未许供牟尼。jiāng yáo zhù shì zhòng shēng mìng,lǎo chán wèi xǔ gōng móu ní。
上人说法吾导师,梵夹千番蒙法施。shàng rén shuō fǎ wú dǎo shī,fàn jiā qiān fān méng fǎ shī。
诗成幸勿诃绮语,秋海棠花开佛篱。shī chéng xìng wù hē qǐ yǔ,qiū hǎi táng huā kāi fú lí。
年年江国荔枝熟,更借此花陪酒卮。nián nián jiāng guó lì zhī shú,gèng jiè cǐ huā péi jiǔ zhī。
赵熙

赵熙

赵熙(1867——1948),字尧生、号香宋,四川荣县人。蜀中五老七贤之一,世称“晚清第一词人”。他“工诗,善书,间亦作画。诗篇援笔立就,风调冠绝一时。偶撰戏词,传播妇孺之口”,蜀传有“家有赵翁书,斯人才不俗”之谚。光绪十八年(25岁)高中进士,殿试列二等,选翰林院庶吉士。次年,应保和殿大考,名列一等,授翰林院国史馆编修,转官监察御史。 赵熙的作品>>

猜您喜欢

临平道中

赵熙

草绿新晴试马牙,湖边水气一村蛙。cǎo lǜ xīn qíng shì mǎ yá,hú biān shuǐ qì yī cūn wā。
此行真入参寥句,五月临平看藕花。cǐ xíng zhēn rù cān liáo jù,wǔ yuè lín píng kàn ǒu huā。

车行

赵熙

居庸关外望飞鹰,落日青山路一绳。jū yōng guān wài wàng fēi yīng,luò rì qīng shān lù yī shéng。
队队驼铃亡国恨,了无人问十三陵。duì duì tuó líng wáng guó hèn,le wú rén wèn shí sān líng。

牛渚

赵熙

芦叶西风响夜滩,沙中偶语雁知寒。lú yè xī fēng xiǎng yè tān,shā zhōng ǒu yǔ yàn zhī hán。
孤悬万古青天月,只有渔人江上看。gū xuán wàn gǔ qīng tiān yuè,zhǐ yǒu yú rén jiāng shàng kàn。

小孤山二首

赵熙

大江流不动烟鬟,吴楚江声落照间。dà jiāng liú bù dòng yān huán,wú chǔ jiāng shēng luò zhào jiān。
一剑雄心今老去,西风吹瘦小孤山。yī jiàn xióng xīn jīn lǎo qù,xī fēng chuī shòu xiǎo gū shān。

梦中二首

赵熙

人间无地可埋忧,夜夜妖禽出九头。rén jiān wú dì kě mái yōu,yè yè yāo qín chū jiǔ tóu。
玉色桃花金色橘,梦中山好在何州。yù sè táo huā jīn sè jú,mèng zhōng shān hǎo zài hé zhōu。

乡居二首

赵熙

溪塘过雨绿浮萍,世事如蛙塞耳听。xī táng guò yǔ lǜ fú píng,shì shì rú wā sāi ěr tīng。
老去已无书可读,故人新赠养牛经。lǎo qù yǐ wú shū kě dú,gù rén xīn zèng yǎng niú jīng。

失题二首

赵熙

日日吹唇沸建康,年年狗骨吠萧墙。rì rì chuī chún fèi jiàn kāng,nián nián gǒu gǔ fèi xiāo qiáng。
是谁卖却卢龙塞,山海关头望夕阳。shì shuí mài què lú lóng sāi,shān hǎi guān tóu wàng xī yáng。

题钟馗听鬼吹箫图

赵熙

终南进士太风标,秋影蒙蒙月色摇。zhōng nán jìn shì tài fēng biāo,qiū yǐng méng méng yuè sè yáo。
见说江南新鬼大,不知何苦更吹箫。jiàn shuō jiāng nán xīn guǐ dà,bù zhī hé kǔ gèng chuī xiāo。

放生池

赵熙

将军西第拥高牙,春水回舟泛落花。jiāng jūn xī dì yōng gāo yá,chūn shuǐ huí zhōu fàn luò huā。
天下正多冤死鬼,却将慈惠到鱼虾。tiān xià zhèng duō yuān sǐ guǐ,què jiāng cí huì dào yú xiā。

黄叶

赵熙

石壕村外晚蝉嘶,秋获深愁刮地迟。shí háo cūn wài wǎn chán sī,qiū huò shēn chóu guā dì chí。
莫道贫家无一物,尚馀黄叶罥蛛丝。mò dào pín jiā wú yī wù,shàng yú huáng yè juàn zhū sī。

云阳二首

赵熙

明月随人送晚寒,幸无杜宇哭云安。míng yuè suí rén sòng wǎn hán,xìng wú dù yǔ kū yún ān。
中宵忽领英雄气,知泊桓侯庙下滩。zhōng xiāo hū lǐng yīng xióng qì,zhī pō huán hóu miào xià tān。

峡门二首

赵熙

峡门江鹳晚争飞,井底鸣蛙水气肥。xiá mén jiāng guàn wǎn zhēng fēi,jǐng dǐ míng wā shuǐ qì féi。
莫怪公孙初恃险,经霜树树赭黄衣。mò guài gōng sūn chū shì xiǎn,jīng shuāng shù shù zhě huáng yī。

寒食

赵熙

健妇锄犁哭向天,惨闻乡保占民田。jiàn fù chú lí kū xiàng tiān,cǎn wén xiāng bǎo zhàn mín tián。
东风不待催寒食,米贵人家早禁烟。dōng fēng bù dài cuī hán shí,mǐ guì rén jiā zǎo jìn yān。

闻雁

赵熙

万里黄沙白草秋,行人归及楚江头。wàn lǐ huáng shā bái cǎo qiū,xíng rén guī jí chǔ jiāng tóu。
从知汝亦伤心者,来自燕云十六州。cóng zhī rǔ yì shāng xīn zhě,lái zì yàn yún shí liù zhōu。

秋夜

赵熙

夜凉风定敞中庭,远近蛙声倦耳听。yè liáng fēng dìng chǎng zhōng tíng,yuǎn jìn wā shēng juàn ěr tīng。
闲赌流光数萤火,金银花下坠疏星。xián dǔ liú guāng shù yíng huǒ,jīn yín huā xià zhuì shū xīng。