古诗词

过燕子矶游永济寺偶用壁间韵留赠默默上人

尹继善

每过云蓝便系船,非关前路受风偏。měi guò yún lán biàn xì chuán,fēi guān qián lù shòu fēng piān。
秋残野岸丹枫冷,水落空江翠壁悬。qiū cán yě àn dān fēng lěng,shuǐ luò kōng jiāng cuì bì xuán。
月色微茫僧入定,钟声断续客初眠。yuè sè wēi máng sēng rù dìng,zhōng shēng duàn xù kè chū mián。
回思十七年来事,似与名山有宿缘。huí sī shí qī nián lái shì,shì yǔ míng shān yǒu sù yuán。

尹继善

清满洲镶黄旗人,章佳氏,字元长,晚号望山。尹泰子。雍正元年进士,授编修,官至文华殿大学士兼翰林院掌院学士。协理河务,参赞军务。曾任云贵、川陕、两江等地总督。 尹继善的作品>>

猜您喜欢

和袁子才冬日寄怀韵

尹继善

林园拜赐仰皇情,愧我年衰列上卿。lín yuán bài cì yǎng huáng qíng,kuì wǒ nián shuāi liè shàng qīng。
廿载风花看几度,三春桃李喜重生。niàn zài fēng huā kàn jǐ dù,sān chūn táo lǐ xǐ zhòng shēng。
山连蓬岛峰还翠,池接昆湖水更清。shān lián péng dǎo fēng hái cuì,chí jiē kūn hú shuǐ gèng qīng。
纵有诗篇忙里得,那如把酒韵同赓。zòng yǒu shī piān máng lǐ dé,nà rú bǎ jiǔ yùn tóng gēng。
1612