古诗词

读刘皋闻便是离家莫忆家句有感再用前韵

尹继善

老去逢春与转加,轩亭喜傍水之涯。lǎo qù féng chūn yǔ zhuǎn jiā,xuān tíng xǐ bàng shuǐ zhī yá。
须知小住谁非客,即便同归那是家。xū zhī xiǎo zhù shuí fēi kè,jí biàn tóng guī nà shì jiā。
拟上虚舟还载酒,更邀别院看移花。nǐ shàng xū zhōu hái zài jiǔ,gèng yāo bié yuàn kàn yí huā。
枯枝落水皆堪赏,何必樽前有丽华。kū zhī luò shuǐ jiē kān shǎng,hé bì zūn qián yǒu lì huá。

尹继善

清满洲镶黄旗人,章佳氏,字元长,晚号望山。尹泰子。雍正元年进士,授编修,官至文华殿大学士兼翰林院掌院学士。协理河务,参赞军务。曾任云贵、川陕、两江等地总督。 尹继善的作品>>

猜您喜欢

和袁子才冬日寄怀韵

尹继善

林园拜赐仰皇情,愧我年衰列上卿。lín yuán bài cì yǎng huáng qíng,kuì wǒ nián shuāi liè shàng qīng。
廿载风花看几度,三春桃李喜重生。niàn zài fēng huā kàn jǐ dù,sān chūn táo lǐ xǐ zhòng shēng。
山连蓬岛峰还翠,池接昆湖水更清。shān lián péng dǎo fēng hái cuì,chí jiē kūn hú shuǐ gèng qīng。
纵有诗篇忙里得,那如把酒韵同赓。zòng yǒu shī piān máng lǐ dé,nà rú bǎ jiǔ yùn tóng gēng。
1612