古诗词

送尹生北上

屈大均

虎门潮长催舟发,君行万里辞扬越。hǔ mén cháo zhǎng cuī zhōu fā,jūn xíng wàn lǐ cí yáng yuè。
尊老京华启事时,殷勤省觐当双阙。zūn lǎo jīng huá qǐ shì shí,yīn qín shěng jìn dāng shuāng quē。
荔枝蕉子酿酥醪,霜蟹雪螺多水膏。lì zhī jiāo zi niàng sū láo,shuāng xiè xuě luó duō shuǐ gāo。
持献堂前复鲨翅,故乡风味及同曹。chí xiàn táng qián fù shā chì,gù xiāng fēng wèi jí tóng cáo。
莞香朝夕薰衣服,生结清甜兼水熟。guǎn xiāng cháo xī xūn yī fú,shēng jié qīng tián jiān shuǐ shú。
知燠知寒及自公,闻诗闻礼乘休沐。zhī yù zhī hán jí zì gōng,wén shī wén lǐ chéng xiū mù。
春诵秋弦太学中,能将三德教童蒙。chūn sòng qiū xián tài xué zhōng,néng jiāng sān dé jiào tóng méng。
仇香定得诸儒敬,郭宪元将六艺通。chóu xiāng dìng dé zhū rú jìng,guō xiàn yuán jiāng liù yì tōng。
少年立身须及早,出事公卿先有道。shǎo nián lì shēn xū jí zǎo,chū shì gōng qīng xiān yǒu dào。
赀郎未足累相如,辞赋何如铜臭好。zī láng wèi zú lèi xiāng rú,cí fù hé rú tóng chòu hǎo。
一尊相送郁江湄,莫向莺花惜别离。yī zūn xiāng sòng yù jiāng méi,mò xiàng yīng huā xī bié lí。
越鸟怀南无远志,蛮骢归北有雄姿。yuè niǎo huái nán wú yuǎn zhì,mán cōng guī běi yǒu xióng zī。
为语故人王祭酒,翰苑朱吴诸好友。wèi yǔ gù rén wáng jì jiǔ,hàn yuàn zhū wú zhū hǎo yǒu。
高怀倘不吓鹓雏,应寄新诗来陇亩。gāo huái tǎng bù xià yuān chú,yīng jì xīn shī lái lǒng mǔ。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

对梅

屈大均

荣落虽无意,馨香亦有时。róng luò suī wú yì,xīn xiāng yì yǒu shí。
开从长至候,万物未曾知。kāi cóng zhǎng zhì hòu,wàn wù wèi céng zhī。

对梅

屈大均

冰以寒风壮,春从何处寻。bīng yǐ hán fēng zhuàng,chūn cóng hé chù xún。
梅花知最早,天地此时心。méi huā zhī zuì zǎo,tiān dì cǐ shí xīn。

对梅

屈大均

南国虽无雪,纷纷在鬓丝。nán guó suī wú xuě,fēn fēn zài bìn sī。
梅花吾与汝,同是白头时。méi huā wú yǔ rǔ,tóng shì bái tóu shí。

对梅

屈大均

香是美人心,因风寄竹林。xiāng shì měi rén xīn,yīn fēng jì zhú lín。
定知云卧者,为我弄清琴。dìng zhī yún wò zhě,wèi wǒ nòng qīng qín。

对梅

屈大均

寂寂空林里,花开若有人。jì jì kōng lín lǐ,huā kāi ruò yǒu rén。
夜深枝上鸟,惊出月光频。yè shēn zhī shàng niǎo,jīng chū yuè guāng pín。

对梅

屈大均

花蒂虽云弱,凝冰冻不飞。huā dì suī yún ruò,níng bīng dòng bù fēi。
春风最相惜,吹上美人衣。chūn fēng zuì xiāng xī,chuī shàng měi rén yī。

对梅

屈大均

绿萼晴难吐,黄须冻易凝。lǜ è qíng nán tǔ,huáng xū dòng yì níng。
莫教飞入掌,一点亦春冰。mò jiào fēi rù zhǎng,yī diǎn yì chūn bīng。

对梅

屈大均

花含太古雪,一片已寒人。huā hán tài gǔ xuě,yī piàn yǐ hán rén。
不是馨香绝,如何答好春。bù shì xīn xiāng jué,rú hé dá hǎo chūn。

对梅

屈大均

一夕春风动,花开自不知。yī xī chūn fēng dòng,huā kāi zì bù zhī。
无人从太古,识得未香时。wú rén cóng tài gǔ,shí dé wèi xiāng shí。

对梅

屈大均

不是冲寒放,春风岂有香。bù shì chōng hán fàng,chūn fēng qǐ yǒu xiāng。
众芳犹混沌,吐萼待三阳。zhòng fāng yóu hùn dùn,tǔ è dài sān yáng。

对梅

屈大均

叶尽花全发,枝枝透月明。yè jǐn huā quán fā,zhī zhī tòu yuè míng。
影从人外散,香以夜来清。yǐng cóng rén wài sàn,xiāng yǐ yè lái qīng。

对梅

屈大均

夜半开还阖,天心在一花。yè bàn kāi hái hé,tiān xīn zài yī huā。
香从元气出,独自作春华。xiāng cóng yuán qì chū,dú zì zuò chūn huá。

对梅

屈大均

独坐忘清昼,香微易入神。dú zuò wàng qīng zhòu,xiāng wēi yì rù shén。
不须开万蕊,已得太和真。bù xū kāi wàn ruǐ,yǐ dé tài hé zhēn。

对梅

屈大均

欲折枝高出,烟凝望欲空。yù zhé zhī gāo chū,yān níng wàng yù kōng。
光生三径月,香作一林风。guāng shēng sān jìng yuè,xiāng zuò yī lín fēng。

对梅

屈大均

天寒香更发,花定不知寒。tiān hán xiāng gèng fā,huā dìng bù zhī hán。
多谢风兼雪,吹花透肺肝。duō xiè fēng jiān xuě,chuī huā tòu fèi gān。