古诗词

再赋二律

林旭

去灯为妨月,被酒但呼茶。qù dēng wèi fáng yuè,bèi jiǔ dàn hū chá。
憔悴空如此,婵娟共几家。qiáo cuì kōng rú cǐ,chán juān gòng jǐ jiā。
能豪感同辈,极意惜年华。néng háo gǎn tóng bèi,jí yì xī nián huá。
便作伤心语,旁人莫道差。biàn zuò shāng xīn yǔ,páng rén mò dào chà。

林旭

清福建侯官人,字暾谷,号晚翠。光绪十九年举人。任内阁中书。倡闽学会,又助康有为开保国会。百日维新间,与谭嗣同等四人以四品卿衔入军机,参与新政。政变起,被捕遇害。为戊戌六君子之一。有《晚翠轩诗集》。 林旭的作品>>

猜您喜欢

洋泾桥与太夷丈对月

林旭

河干风月足情文,暂获相从清赏分。hé gàn fēng yuè zú qíng wén,zàn huò xiāng cóng qīng shǎng fēn。
夹岸人多俱有役,当楼曲好与谁闻。jiā àn rén duō jù yǒu yì,dāng lóu qū hǎo yǔ shuí wén。
伤春日往心犹在,兴利时迂议尚纷。shāng chūn rì wǎng xīn yóu zài,xīng lì shí yū yì shàng fēn。
不遣诗人忧世事,还能回眼醉红裙。bù qiǎn shī rén yōu shì shì,hái néng huí yǎn zuì hóng qún。

沪寓即事

林旭

隔浦车尘涨暮天,虹边门巷渐含烟。gé pǔ chē chén zhǎng mù tiān,hóng biān mén xiàng jiàn hán yān。
独谣负手谁能喻,百计安心或未贤。dú yáo fù shǒu shuí néng yù,bǎi jì ān xīn huò wèi xián。
王粲忧来空假日,嗣宗醉后只酣眠。wáng càn yōu lái kōng jiǎ rì,sì zōng zuì hòu zhǐ hān mián。
河流树色宁知我,眼底怜渠尽意妍。hé liú shù sè níng zhī wǒ,yǎn dǐ lián qú jǐn yì yán。

张园同旭庄四丈

林旭

树影鞭丝一眴中,如何行乐绝匆匆。shù yǐng biān sī yī xuàn zhōng,rú hé xíng lè jué cōng cōng。
少年为客思还倦,举国从人懒独雄。shǎo nián wèi kè sī hái juàn,jǔ guó cóng rén lǎn dú xióng。
隔座婵娟怜好月,回车駊騀梦凉风。gé zuò chán juān lián hǎo yuè,huí chē pǒ ě mèng liáng fēng。
平生看竹饶其赏,剩愧题诗总未工。píng shēng kàn zhú ráo qí shǎng,shèng kuì tí shī zǒng wèi gōng。

舟行一首

林旭

射阳天影接樊梁,湖水交流自一乡。shè yáng tiān yǐng jiē fán liáng,hú shuǐ jiāo liú zì yī xiāng。
蒲长坡陀难辨岸,舟行深?但间香。pú zhǎng pō tuó nán biàn àn,zhōu xíng shēn dàn jiān xiāng。
眉痕窥户江南绿,雨意斜空树外黄。méi hén kuī hù jiāng nán lǜ,yǔ yì xié kōng shù wài huáng。
眩卧海风吹忽警,似缘好景不能忘。xuàn wò hǎi fēng chuī hū jǐng,shì yuán hǎo jǐng bù néng wàng。

上海胡家闸茶楼

林旭

已近乡心那得休,谁曾一笑妄成留。yǐ jìn xiāng xīn nà dé xiū,shuí céng yī xiào wàng chéng liú。
依回避疫情何怯,牵率言欢意易酋。yī huí bì yì qíng hé qiè,qiān lǜ yán huān yì yì qiú。
十里人声趋短夜,百年海水变东流。shí lǐ rén shēng qū duǎn yè,bǎi nián hǎi shuǐ biàn dōng liú。
闲来独倚原无事,只为凉风爱此楼。xián lái dú yǐ yuán wú shì,zhǐ wèi liáng fēng ài cǐ lóu。

还福州海行两首

林旭

客吴思越此成回,云水多情识我来。kè wú sī yuè cǐ chéng huí,yún shuǐ duō qíng shí wǒ lái。
白氎千重遮日走,绿荷万顷泛风开。bái dié qiān zhòng zhē rì zǒu,lǜ hé wàn qǐng fàn fēng kāi。
车音听入江干别,亭树归寻旧月栽。chē yīn tīng rù jiāng gàn bié,tíng shù guī xún jiù yuè zāi。
仰屋波光看不定,顿思微醉玩深杯。yǎng wū bō guāng kàn bù dìng,dùn sī wēi zuì wán shēn bēi。

还福州海行两首

林旭

属水云垂日半黄,峰峦渐熟却深藏。shǔ shuǐ yún chuí rì bàn huáng,fēng luán jiàn shú què shēn cáng。
轾轩岂是人能使,俯仰翻嗤山太忙。zhì xuān qǐ shì rén néng shǐ,fǔ yǎng fān chī shān tài máng。
旱疫应知乡事苦,藩杝未识国谋臧。hàn yì yīng zhī xiāng shì kǔ,fān lí wèi shí guó móu zāng。
坐窗兀兀真当瘦,不为微生感独长。zuò chuāng wù wù zhēn dāng shòu,bù wèi wēi shēng gǎn dú zhǎng。

福州寄内

林旭

人海投身未作谋,多君送我思何周。rén hǎi tóu shēn wèi zuò móu,duō jūn sòng wǒ sī hé zhōu。
江干灯火残宵月,客里林园临别游。jiāng gàn dēng huǒ cán xiāo yuè,kè lǐ lín yuán lín bié yóu。
携手何当歌有道,客居聊得顾无忧。xié shǒu hé dāng gē yǒu dào,kè jū liáo dé gù wú yōu。
入关志气无能励,望远凭高莫自愁。rù guān zhì qì wú néng lì,wàng yuǎn píng gāo mò zì chóu。

八月十四夜拔可宅中露台

林旭

家山风物别成忘,良夜乘高试一望。jiā shān fēng wù bié chéng wàng,liáng yè chéng gāo shì yī wàng。
月静方知双塔闹,雾低惟觉满城香。yuè jìng fāng zhī shuāng tǎ nào,wù dī wéi jué mǎn chéng xiāng。
惊枝群鸟难安梦,闻笛离人易断肠。jīng zhī qún niǎo nán ān mèng,wén dí lí rén yì duàn cháng。
直恨清辉同万里,谁言秋思在他乡。zhí hèn qīng huī tóng wàn lǐ,shuí yán qiū sī zài tā xiāng。

与拔可别后却寄

林旭

少年为道欲安心,莫以端居儗陆沈。shǎo nián wèi dào yù ān xīn,mò yǐ duān jū nǐ lù shěn。
丛桂小山真好住,白华处子孰能侵。cóng guì xiǎo shān zhēn hǎo zhù,bái huá chù zi shú néng qīn。
书声课弟灯初上,竹影关门雨自深。shū shēng kè dì dēng chū shàng,zhú yǐng guān mén yǔ zì shēn。
新为高斋作寂寞,据梧不共夜分吟。xīn wèi gāo zhāi zuò jì mò,jù wú bù gòng yè fēn yín。

再寄拔可并讯仲奋

林旭

客还孤陋少情亲,厚我犹夸李与陈。kè hái gū lòu shǎo qíng qīn,hòu wǒ yóu kuā lǐ yǔ chén。
绝羡杀鸡人有母,直呼作黍孰为宾。jué xiàn shā jī rén yǒu mǔ,zhí hū zuò shǔ shú wèi bīn。
欲言已尽原堪去,相见方秋更待春。yù yán yǐ jǐn yuán kān qù,xiāng jiàn fāng qiū gèng dài chūn。
路曲树阴压清泚,记同诗客访经神。lù qū shù yīn yā qīng cǐ,jì tóng shī kè fǎng jīng shén。

呈黄太守国成

林旭

戴义全家未敢諠,十年事往尚烦言。dài yì quán jiā wèi gǎn xuān,shí nián shì wǎng shàng fán yán。
同舟有剑伤孤按,入井无绳赖手援。tóng zhōu yǒu jiàn shāng gū àn,rù jǐng wú shéng lài shǒu yuán。
当日一舟推直道,古人驷马望公门。dāng rì yī zhōu tuī zhí dào,gǔ rén sì mǎ wàng gōng mén。
心知邂逅非容易,恐是先灵诱幼孙。xīn zhī xiè hòu fēi róng yì,kǒng shì xiān líng yòu yòu sūn。

戊戌元日江亭即事

林旭

倚阑云起乱鸦呼,黯黯西山望未无。yǐ lán yún qǐ luàn yā hū,àn àn xī shān wàng wèi wú。
乍入闇虚惟夕景,还连风色落平芜。zhà rù àn xū wéi xī jǐng,hái lián fēng sè luò píng wú。
主忧避殿当元日,臣职操兵见啬夫。zhǔ yōu bì diàn dāng yuán rì,chén zhí cāo bīng jiàn sè fū。
如我闲官神所笑,何祥欲问自疑迂。rú wǒ xián guān shén suǒ xiào,hé xiáng yù wèn zì yí yū。

同琴南拔可稚辛至云栖寺题名而去

林旭

江路山光百转新,灵关云木倏相亲。jiāng lù shān guāng bǎi zhuǎn xīn,líng guān yún mù shū xiāng qīn。
全收雄突归深窈,不露庄严自淑真。quán shōu xióng tū guī shēn yǎo,bù lù zhuāng yán zì shū zhēn。
修翠含阴留宿润,杂花浮水散幽春。xiū cuì hán yīn liú sù rùn,zá huā fú shuǐ sàn yōu chūn。
谁知未是逃名处,尚有庭前泚笔人。shuí zhī wèi shì táo míng chù,shàng yǒu tíng qián cǐ bǐ rén。

礼莲池大师塔

林旭

天外飞禽逐磬音,石坛幡影见深深。tiān wài fēi qín zhú qìng yīn,shí tán fān yǐng jiàn shēn shēn。
诗人宿具开山手,世难旋移卜隐心。shī rén sù jù kāi shān shǒu,shì nán xuán yí bo yǐn xīn。
老树刺天青自直,空潭留日绿还沈。lǎo shù cì tiān qīng zì zhí,kōng tán liú rì lǜ hái shěn。
有情多是栖栖者,初地微茫岂易寻。yǒu qíng duō shì qī qī zhě,chū dì wēi máng qǐ yì xún。
1261234567»