古诗词

宿张侯府幼莲师在殡

林旭

巡视空堂阅月移,依稀曾是别师时。xún shì kōng táng yuè yuè yí,yī xī céng shì bié shī shí。
半年行役思心切,一恸空来侍疾迟。bàn nián xíng yì sī xīn qiè,yī tòng kōng lái shì jí chí。
绝学千金成岂见,人生三釜洎犹悲。jué xué qiān jīn chéng qǐ jiàn,rén shēng sān fǔ jì yóu bēi。
但凭雨夜彭城感,试为探寻满箧诗。dàn píng yǔ yè péng chéng gǎn,shì wèi tàn xún mǎn qiè shī。

林旭

清福建侯官人,字暾谷,号晚翠。光绪十九年举人。任内阁中书。倡闽学会,又助康有为开保国会。百日维新间,与谭嗣同等四人以四品卿衔入军机,参与新政。政变起,被捕遇害。为戊戌六君子之一。有《晚翠轩诗集》。 林旭的作品>>

猜您喜欢

日本绵笺制画殊有古意

林旭

捣绵为质茧为肤,小景精工俗制无。dǎo mián wèi zhì jiǎn wèi fū,xiǎo jǐng jīng gōng sú zhì wú。
春浅桃花轻著粉,江寒凫影婉将雏。chūn qiǎn táo huā qīng zhù fěn,jiāng hán fú yǐng wǎn jiāng chú。
法传撮?书原好,字盛迦卢用自殊。fǎ chuán cuō zhuó shū yuán hǎo,zì shèng jiā lú yòng zì shū。
玩好故知能弱国,从人画革亦区区。wán hǎo gù zhī néng ruò guó,cóng rén huà gé yì qū qū。

自穿虹滨步归王家库书所见

林旭

归路幢灯火始然,长街过雨步轻便。guī lù chuáng dēng huǒ shǐ rán,zhǎng jiē guò yǔ bù qīng biàn。
本来高柳黄尘地,误入桃花薄暝天。běn lái gāo liǔ huáng chén dì,wù rù táo huā báo míng tiān。
鸣镝场开承浅草,留犁酒绕滴清泉。míng dī chǎng kāi chéng qiǎn cǎo,liú lí jiǔ rào dī qīng quán。
兽旗飘飐知何世,辟地还从受一廛。shòu qí piāo zhǎn zhī hé shì,pì dì hái cóng shòu yī chán。

见月有感

林旭

一饷搅林闻淅沥,几时泄地踏晶寒。yī xiǎng jiǎo lín wén xī lì,jǐ shí xiè dì tà jīng hán。
指头尽有千幢现,云里惟将一鉴看。zhǐ tóu jǐn yǒu qiān chuáng xiàn,yún lǐ wéi jiāng yī jiàn kàn。
地旷蛙声来鼓吹,池深蟆影窟盘蟠。dì kuàng wā shēng lái gǔ chuī,chí shēn má yǐng kū pán pán。
太阴圆缺干渠事,却笑卢仝泪不干。tài yīn yuán quē gàn qú shì,què xiào lú tóng lèi bù gàn。

雨夜醉归

林旭

桃蹊无语叶如帷,淞水东流剪不归。táo qī wú yǔ yè rú wéi,sōng shuǐ dōng liú jiǎn bù guī。
时世画眉将半额,春寒呵手不成围。shí shì huà méi jiāng bàn é,chūn hán hē shǒu bù chéng wéi。
雨声月色和同好,马足灯光一并飞。yǔ shēng yuè sè hé tóng hǎo,mǎ zú dēng guāng yī bìng fēi。
只合腾腾随俗去,休论西子与南威。zhǐ hé téng téng suí sú qù,xiū lùn xī zi yǔ nán wēi。

所居草树特盛

林旭

寄居嘉荫托清圆,商略无妨过夏天。jì jū jiā yīn tuō qīng yuán,shāng lüè wú fáng guò xià tiān。
日出先明千叶露,雨馀尽绿四围烟。rì chū xiān míng qiān yè lù,yǔ yú jǐn lǜ sì wéi yān。
山中只异辚辚坌,鼻际常闻栩栩鲜。shān zhōng zhǐ yì lín lín bèn,bí jì cháng wén xǔ xǔ xiān。
也比城南老居士,闭门抱瓮乐真全。yě bǐ chéng nán lǎo jū shì,bì mén bào wèng lè zhēn quán。

和外舅剪花之作

林旭

长吏风流初着手,诗人欣赏两操心。zhǎng lì fēng liú chū zhe shǒu,shī rén xīn shǎng liǎng cāo xīn。
剔搜一叶教无隐,蒙密逾宵禁更侵。tī sōu yī yè jiào wú yǐn,méng mì yú xiāo jìn gèng qīn。
西子贵时愁傅粉,丽姬嫁后悔沾襟。xī zi guì shí chóu fù fěn,lì jī jià hòu huǐ zhān jīn。
时来得意还如此,那记墙根草露深。shí lái dé yì hái rú cǐ,nà jì qiáng gēn cǎo lù shēn。

和两先生讽早睡之作

林旭

诗横胸际眠如魇,月近床前警若神。shī héng xiōng jì mián rú yǎn,yuè jìn chuáng qián jǐng ruò shén。
真怕打门租未了,颇嫌闭户相能贫。zhēn pà dǎ mén zū wèi le,pǒ xián bì hù xiāng néng pín。
微吟渐有飞虫和,别室难将鹤怨伸。wēi yín jiàn yǒu fēi chóng hé,bié shì nán jiāng hè yuàn shēn。
敢外先生求印可,尚从新得诱逡巡。gǎn wài xiān shēng qiú yìn kě,shàng cóng xīn dé yòu qūn xún。

石榴请冯庵作诗

林旭

材官家里开能艳,书客瓶中供有常。cái guān jiā lǐ kāi néng yàn,shū kè píng zhōng gōng yǒu cháng。
怕热却成相对恼,过冬尚逮去年尝。pà rè què chéng xiāng duì nǎo,guò dōng shàng dǎi qù nián cháng。
寻思仙洞儿时句,狂想涂山旧日妆。xún sī xiān dòng ér shí jù,kuáng xiǎng tú shān jiù rì zhuāng。
敢乞先生为下笔,红裙白发看谁强。gǎn qǐ xiān shēng wèi xià bǐ,hóng qún bái fā kàn shuí qiáng。

石榴请冯庵作诗

林旭

小盎明灯掩映姿,浅娱斋里日长时。xiǎo àng míng dēng yǎn yìng zī,qiǎn yú zhāi lǐ rì zhǎng shí。
天生正色庄难笑,人道无情蹙自知。tiān shēng zhèng sè zhuāng nán xiào,rén dào wú qíng cù zì zhī。
毒口只凭呼俗女,禅心原不恼毗离。dú kǒu zhǐ píng hū sú nǚ,chán xīn yuán bù nǎo pí lí。
诗家遇物须偿债,谁遣折花便折枝。shī jiā yù wù xū cháng zhài,shuí qiǎn zhé huā biàn zhé zhī。

读外舅石榴诗因述

林旭

树当夏日功尤赫,跟渥淮流产自雄。shù dāng xià rì gōng yóu hè,gēn wò huái liú chǎn zì xióng。
火色贵人愁不再,馀姿女乐叹无同。huǒ sè guì rén chóu bù zài,yú zī nǚ lè tàn wú tóng。
伤心鞈影云颓黑,照眼旗痕水飐红。shāng xīn gé yǐng yún tuí hēi,zhào yǎn qí hén shuǐ zhǎn hóng。
感悟造耑惭未逮,尚能寻绎发无穷。gǎn wù zào duān cán wèi dǎi,shàng néng xún yì fā wú qióng。

外舅哀馀皇诗题后

林旭

七日动心惊帝醉,百年被发卜人为。qī rì dòng xīn jīng dì zuì,bǎi nián bèi fā bo rén wèi。
静观始验过庭语,尽瘁空追筹笔诗。jìng guān shǐ yàn guò tíng yǔ,jǐn cuì kōng zhuī chóu bǐ shī。
易佃菑畬看灭裂,经行蓝荜付隤摧。yì diàn zāi shē kàn miè liè,jīng xíng lán bì fù tuí cuī。
分明家国千行泪,词赋江关漫道悲。fēn míng jiā guó qiān xíng lèi,cí fù jiāng guān màn dào bēi。

六月初一日

林旭

月朔重申晨夜命,贪眠自定奈吾顽。yuè shuò zhòng shēn chén yè mìng,tān mián zì dìng nài wú wán。
卧看露瓦笼金润,起待风帘扬练殷。wò kàn lù wǎ lóng jīn rùn,qǐ dài fēng lián yáng liàn yīn。
花鸟鲜妍人气静,屋庐深远市声闲。huā niǎo xiān yán rén qì jìng,wū lú shēn yuǎn shì shēng xián。
诗人得意多斜日,不为朝阳一破悭。shī rén dé yì duō xié rì,bù wèi cháo yáng yī pò qiān。

初三日呈冯庵

林旭

难得先生说止诗,恰宜懒性与开眉。nán dé xiān shēng shuō zhǐ shī,qià yí lǎn xìng yǔ kāi méi。
得闲眠食休相扰,无故悲愉只坐驰。dé xián mián shí xiū xiāng rǎo,wú gù bēi yú zhǐ zuò chí。
飞鸟遗音情欲息,春蚕课茧腹忧饥。fēi niǎo yí yīn qíng yù xī,chūn cán kè jiǎn fù yōu jī。
闲房长日间微讽,便似苏门回首时。xián fáng zhǎng rì jiān wēi fěng,biàn shì sū mén huí shǒu shí。

留别冯庵

林旭

四海舟车正大通,东西爰止总相逢。sì hǎi zhōu chē zhèng dà tōng,dōng xī yuán zhǐ zǒng xiāng féng。
三年得侍看成易,一别方追忆可重。sān nián dé shì kàn chéng yì,yī bié fāng zhuī yì kě zhòng。
求道钻攻资苦语,治诗挢引美神功。qiú dào zuān gōng zī kǔ yǔ,zhì shī jiǎo yǐn měi shén gōng。
古砖如石心如玉,持奉犹嫌比不同。gǔ zhuān rú shí xīn rú yù,chí fèng yóu xián bǐ bù tóng。

与石遗大兴里饮罢过宿有叹

林旭

往日矜夸一任谩,远来共醉事殊难。wǎng rì jīn kuā yī rèn mán,yuǎn lái gòng zuì shì shū nán。
高楼罢酒天初雨,短榻挑镫夜向阑。gāo lóu bà jiǔ tiān chū yǔ,duǎn tà tiāo dèng yè xiàng lán。
流落倾城同一叹,忖量终岁得多欢。liú luò qīng chéng tóng yī tàn,cǔn liàng zhōng suì dé duō huān。
此怀恐逐晨钟尽,留遣回肠报答看。cǐ huái kǒng zhú chén zhōng jǐn,liú qiǎn huí cháng bào dá kàn。
1261234567»