古诗词

题沈慎言扇上画桃慎言时正出塞

杨宾

不信元都树,今朝塞上来。bù xìn yuán dōu shù,jīn cháo sāi shàng lái。
枝从毫末辨,花自扇头开。zhī cóng háo mò biàn,huā zì shàn tóu kāi。
春色飞龙碛,芳名到蝎台。chūn sè fēi lóng qì,fāng míng dào xiē tái。
莫愁霜露湿,根柢在蓬莱。mò chóu shuāng lù shī,gēn dǐ zài péng lái。

杨宾

清浙江山阴人,字可师,号耕夫,晚号大瓢山人。为人作幕。其父坐事长流宁古塔,请代父戍不许,与弟先后出塞省父。习其地理沿革、山川道里、风土人情,著《柳边纪略》,为世所称。另有《晞发堂集》、《杨大瓢杂文残稿》。 杨宾的作品>>

猜您喜欢

宁古塔杂诗

杨宾

山川盘地轴,草木亦多宜。shān chuān pán dì zhóu,cǎo mù yì duō yí。
旧塞黄榆树,官山紫桦皮。jiù sāi huáng yú shù,guān shān zǐ huà pí。
桃花水似锦,香蓼菜如丝。táo huā shuǐ shì jǐn,xiāng liǎo cài rú sī。
谁道穷边外,年年春到迟。shuí dào qióng biān wài,nián nián chūn dào chí。

宁古塔杂诗

杨宾

土产参为最,今时贡帝京。tǔ chǎn cān wèi zuì,jīn shí gòng dì jīng。
营州非旧种,上党亦空名。yíng zhōu fēi jiù zhǒng,shàng dǎng yì kōng míng。
碧叶翻风动,红根照眼明。bì yè fān fēng dòng,hóng gēn zhào yǎn míng。
人形品绝贵,闻说可长生。rén xíng pǐn jué guì,wén shuō kě zhǎng shēng。

宁古塔杂诗

杨宾

更有诸珍异,宁随草木枯。gèng yǒu zhū zhēn yì,níng suí cǎo mù kū。
浅沙埋赤玉,老蚌出东珠。qiǎn shā mái chì yù,lǎo bàng chū dōng zhū。
稗子贫家少,山儿到处无。bài zi pín jiā shǎo,shān ér dào chù wú。
怪来水土变,今日此陪都。guài lái shuǐ tǔ biàn,jīn rì cǐ péi dōu。

宁古塔杂诗

杨宾

八月松花冻,家家打角鹰。bā yuè sōng huā dòng,jiā jiā dǎ jiǎo yīng。
山边张密网,树底系长绳。shān biān zhāng mì wǎng,shù dǐ xì zhǎng shéng。
拦虎金眸疾,屠龙玉爪能。lán hǔ jīn móu jí,tú lóng yù zhǎo néng。
海青如便得,万里会骞腾。hǎi qīng rú biàn dé,wàn lǐ huì qiān téng。

宁古塔杂诗

杨宾

笑语乡音杂,衣冠上下同。xiào yǔ xiāng yīn zá,yī guān shàng xià tóng。
十年乘堡障,一半是王公。shí nián chéng bǎo zhàng,yī bàn shì wáng gōng。
辛苦头多白,沙尘眼易红。xīn kǔ tóu duō bái,shā chén yǎn yì hóng。
莫因迁闾左,错比五陵东。mò yīn qiān lǘ zuǒ,cuò bǐ wǔ líng dōng。

宁古塔杂诗

杨宾

三十年前事,儿童见者稀。sān shí nián qián shì,ér tóng jiàn zhě xī。
天寒曳护腊,地冻著麻衣。tiān hán yè hù là,dì dòng zhù má yī。
雪积扒犁出,灯残猎马归。xuě jī bā lí chū,dēng cán liè mǎ guī。
只今风俗变,一一比皇畿。zhǐ jīn fēng sú biàn,yī yī bǐ huáng jī。

宁古塔杂诗

杨宾

迟日争游宴,豪家直一金。chí rì zhēng yóu yàn,háo jiā zhí yī jīn。
不嫌几席少,偏爱酒杯深。bù xián jǐ xí shǎo,piān ài jiǔ bēi shēn。
风俗夸卢橘,人情厌海参。fēng sú kuā lú jú,rén qíng yàn hǎi cān。
浑忘绝塞苦,醉里即狂吟。hún wàng jué sāi kǔ,zuì lǐ jí kuáng yín。

宁古塔杂诗

杨宾

年少新丰客,翩翩亦自豪。nián shǎo xīn fēng kè,piān piān yì zì háo。
围棋群赌墅,叶子日分曹。wéi qí qún dǔ shù,yè zi rì fēn cáo。
果下高丽马,腰间大食刀。guǒ xià gāo lì mǎ,yāo jiān dà shí dāo。
可怜编卒伍,万里驾风涛。kě lián biān zú wǔ,wàn lǐ jià fēng tāo。

宁古塔杂诗

杨宾

都护屯兵处,传闻驿几重。dōu hù tún bīng chù,chuán wén yì jǐ zhòng。
沙边锄白草,雪里试青龙。shā biān chú bái cǎo,xuě lǐ shì qīng lóng。
鱼海何时到,狼居自古封。yú hǎi hé shí dào,láng jū zì gǔ fēng。
谁云枯万骨,王祭肯全供。shuí yún kū wàn gǔ,wáng jì kěn quán gōng。

宁古塔杂诗

杨宾

俗亦厌贫贱,不复重冠裳。sú yì yàn pín jiàn,bù fù zhòng guān shang。
贩鬻皆程郑,生涯半彦方。fàn yù jiē chéng zhèng,shēng yá bàn yàn fāng。
参貂口外得,牛马谷中量。cān diāo kǒu wài dé,niú mǎ gǔ zhōng liàng。
翻怪中原弱,穷愁遍八荒。fān guài zhōng yuán ruò,qióng chóu biàn bā huāng。

宁古塔杂诗

杨宾

闻说羁縻国,西来绝可怜。wén shuō jī mí guó,xī lái jué kě lián。
冰天鱼作服,陆地狗行船。bīng tiān yú zuò fú,lù dì gǒu xíng chuán。
披发环穿鼻,文身耳压肩。pī fā huán chuān bí,wén shēn ěr yā jiān。
由来桑梓地,不是信张骞。yóu lái sāng zǐ dì,bù shì xìn zhāng qiān。

宁古塔杂诗

杨宾

少主和亲惯,乘舆出塞门。shǎo zhǔ hé qīn guàn,chéng yú chū sāi mén。
如何经故土,亦是嫁乌孙。rú hé jīng gù tǔ,yì shì jià wū sūn。
雕屋三春雪,糠灯万里魂。diāo wū sān chūn xuě,kāng dēng wàn lǐ hún。
琵琶弹绝调,夜夜泣黄昏。pí pá dàn jué diào,yè yè qì huáng hūn。

宁古塔杂诗

杨宾

称藩虽渐广,文字尚无凭。chēng fān suī jiàn guǎng,wén zì shàng wú píng。
近塞能书木,临江但结绳。jìn sāi néng shū mù,lín jiāng dàn jié shéng。
冠裳今亦改,风俗旧相仍。guān shang jīn yì gǎi,fēng sú jiù xiāng réng。
岁岁愁衣食,春来早凿冰。suì suì chóu yī shí,chūn lái zǎo záo bīng。

九山登香山绝顶

杨宾

香山绝顶路崔嵬,万古何人坐石苔。xiāng shān jué dǐng lù cuī wéi,wàn gǔ hé rén zuò shí tái。
落叶满林围白塔,西风匝地起黄埃。luò yè mǎn lín wéi bái tǎ,xī fēng zā dì qǐ huáng āi。
浊醪不惜随时醉,野菊偏能向客开。zhuó láo bù xī suí shí zuì,yě jú piān néng xiàng kè kāi。
极目正从乡国望,断鸿飞过雁门来。jí mù zhèng cóng xiāng guó wàng,duàn hóng fēi guò yàn mén lái。

寿安寺

杨宾

祭星台北秋风路,曲折高低送薄寒。jì xīng tái běi qiū fēng lù,qū zhé gāo dī sòng báo hán。
夹道苍松犹错落,当门白塔半摧残。jiā dào cāng sōng yóu cuò luò,dāng mén bái tǎ bàn cuī cán。
荒山是处生祇树,古佛何因卧石澶。huāng shān shì chù shēng qí shù,gǔ fú hé yīn wò shí chán。
莫恐世人多误认,黄粱枕上梦邯郸。mò kǒng shì rén duō wù rèn,huáng liáng zhěn shàng mèng hán dān。
6512345