古诗词

宁古塔杂诗

杨宾

黑水新城近,黄龙旧府遥。hēi shuǐ xīn chéng jìn,huáng lóng jiù fǔ yáo。
家传肃慎矢,人暖挹娄貂。jiā chuán sù shèn shǐ,rén nuǎn yì lóu diāo。
残雪埋松塔,微风变柳条。cán xuě mái sōng tǎ,wēi fēng biàn liǔ tiáo。
春明二三月,也复种青苗。chūn míng èr sān yuè,yě fù zhǒng qīng miáo。

杨宾

清浙江山阴人,字可师,号耕夫,晚号大瓢山人。为人作幕。其父坐事长流宁古塔,请代父戍不许,与弟先后出塞省父。习其地理沿革、山川道里、风土人情,著《柳边纪略》,为世所称。另有《晞发堂集》、《杨大瓢杂文残稿》。 杨宾的作品>>

猜您喜欢

游龙肚庄即景

杨宾

一重山水一重新,环抱山庄最可人。yī zhòng shān shuǐ yī zhòng xīn,huán bào shān zhuāng zuì kě rén。
曲涧泉流来似去,缺峰云补假疑真。qū jiàn quán liú lái shì qù,quē fēng yún bǔ jiǎ yí zhēn。
南东其亩分疆理,山水之间得知仁。nán dōng qí mǔ fēn jiāng lǐ,shān shuǐ zhī jiān dé zhī rén。
自可逍遥人事外,何妨屡醉瓮头春。zì kě xiāo yáo rén shì wài,hé fáng lǚ zuì wèng tóu chūn。

别张丰村依赠行原韵

杨宾

庭闱万里隔重关,省觐宁知惨客颜。tíng wéi wàn lǐ gé zhòng guān,shěng jìn níng zhī cǎn kè yán。
冰合马嘶杨柳渡,月明人过桦皮山。bīng hé mǎ sī yáng liǔ dù,yuè míng rén guò huà pí shān。
直因温清离乡国,不是周流好辙环。zhí yīn wēn qīng lí xiāng guó,bù shì zhōu liú hǎo zhé huán。
安得回天君有力,金鸡早放老亲还。ān dé huí tiān jūn yǒu lì,jīn jī zǎo fàng lǎo qīn hái。

山海关

杨宾

东海边头万仞山,长城犹在白云间。dōng hǎi biān tóu wàn rèn shān,zhǎng chéng yóu zài bái yún jiān。
烽烟不报中和殿,锁钥空传第一关。fēng yān bù bào zhōng hé diàn,suǒ yào kōng chuán dì yī guān。
大漠雪飞埋战骨,南天雨过洗刀环。dà mò xuě fēi mái zhàn gǔ,nán tiān yǔ guò xǐ dāo huán。
汉家丰沛今辽左,铁马金戈岁岁闲。hàn jiā fēng pèi jīn liáo zuǒ,tiě mǎ jīn gē suì suì xián。

出关

杨宾

谁道车书是一家,关门依旧隔中华。shuí dào chē shū shì yī jiā,guān mén yī jiù gé zhōng huá。
已看文字经重译,更裂军繻过五花。yǐ kàn wén zì jīng zhòng yì,gèng liè jūn xū guò wǔ huā。
草木萧萧归野烧,乾坤漠漠老荒沙。cǎo mù xiāo xiāo guī yě shāo,qián kūn mò mò lǎo huāng shā。
庭闱直在黄龙北,日暮愁听塞上笳。tíng wéi zhí zài huáng lóng běi,rì mù chóu tīng sāi shàng jiā。

老边道中

杨宾

老边墙外草萧萧,千里风烟合大辽。lǎo biān qiáng wài cǎo xiāo xiāo,qiān lǐ fēng yān hé dà liáo。
保障人犹看旧制,提封谁复记前朝。bǎo zhàng rén yóu kàn jiù zhì,tí fēng shuí fù jì qián cháo。
经过妇女多骑马,游戏儿童解射雕。jīng guò fù nǚ duō qí mǎ,yóu xì ér tóng jiě shè diāo。
自笑书生行未惯,黄沙扑面己魂销。zì xiào shū shēng xíng wèi guàn,huáng shā pū miàn jǐ hún xiāo。

次开原县

杨宾

风卷平沙荐草齐,夫馀城上夕阳低。fēng juǎn píng shā jiàn cǎo qí,fū yú chéng shàng xī yáng dī。
葡萄酒禁谁能醉,苜蓿场空马自嘶。pú táo jiǔ jìn shuí néng zuì,mù xu chǎng kōng mǎ zì sī。
郡县未分威远北,人家多住塔山西。jùn xiàn wèi fēn wēi yuǎn běi,rén jiā duō zhù tǎ shān xī。
明朝更出条边口,朔雪塞云处处迷。míng cháo gèng chū tiáo biān kǒu,shuò xuě sāi yún chù chù mí。

出威远边门

杨宾

黄沙漠漠暗乾坤,威远城头欲断魂。huáng shā mò mò àn qián kūn,wēi yuǎn chéng tóu yù duàn hún。
芦管一声催过客,柳条三尺认边门。lú guǎn yī shēng cuī guò kè,liǔ tiáo sān chǐ rèn biān mén。
乱山雪积人烟绝,老树风回虎豹蹲。luàn shān xuě jī rén yān jué,lǎo shù fēng huí hǔ bào dūn。
从此征鞍随猎马,东行夜夜宿云根。cóng cǐ zhēng ān suí liè mǎ,dōng xíng yè yè sù yún gēn。

丰润县逢高丽使者

杨宾

丰润城西晓色开,方袍一队逐龙媒。fēng rùn chéng xī xiǎo sè kāi,fāng páo yī duì zhú lóng méi。
道旁人说高丽使,著得先朝旧服来。dào páng rén shuō gāo lì shǐ,zhù dé xiān cháo jiù fú lái。

悽惶岭

杨宾

山海关前日色昏,风尘况复暗乾坤。shān hǎi guān qián rì sè hūn,fēng chén kuàng fù àn qián kūn。
不堪更上悽惶岭,双袖横流血泪痕。bù kān gèng shàng qī huáng lǐng,shuāng xiù héng liú xuè lèi hén。

上元曲

杨宾

谁道今宵是上元,城头画角不闻喧。shuí dào jīn xiāo shì shàng yuán,chéng tóu huà jiǎo bù wén xuān。
相看独有天边月,万里迢迢照塞门。xiāng kàn dú yǒu tiān biān yuè,wàn lǐ tiáo tiáo zhào sāi mén。

上元曲

杨宾

皂帽蒙头犯朔风,醉中踏月过城东。zào mào méng tóu fàn shuò fēng,zuì zhōng tà yuè guò chéng dōng。
无端猎火原头烧,错认龙镫挂碧空。wú duān liè huǒ yuán tóu shāo,cuò rèn lóng dèng guà bì kōng。

上元曲

杨宾

夜半村姑着绮罗,嘈嘈社鼓唱秧歌。yè bàn cūn gū zhe qǐ luó,cáo cáo shè gǔ chàng yāng gē。
汉家装束边关少,几队□儿簇拥过。hàn jiā zhuāng shù biān guān shǎo,jǐ duì ér cù yōng guò。

上元曲

杨宾

剪纸为镫号牡丹,西关爆竹似长安。jiǎn zhǐ wèi dèng hào mǔ dān,xī guān bào zhú shì zhǎng ān。
谁家年少黄金勒,醉里垂鞭处处看。shuí jiā nián shǎo huáng jīn lēi,zuì lǐ chuí biān chù chù kàn。

上元曲

杨宾

销金罗帕粉花香,蟒幅齐肩锦绣装。xiāo jīn luó pà fěn huā xiāng,mǎng fú qí jiān jǐn xiù zhuāng。
百病年年行走惯,阿谁打滚到沙场。bǎi bìng nián nián xíng zǒu guàn,ā shuí dǎ gǔn dào shā chǎng。

随□家大人过净公吉林兰若

杨宾

南极开初地,西方变吉林。nán jí kāi chū dì,xī fāng biàn jí lín。
山围祇树密,江到寺门深。shān wéi qí shù mì,jiāng dào sì mén shēn。
雪白支公马,沙黄长者金。xuě bái zhī gōng mǎ,shā huáng zhǎng zhě jīn。
冰崖仙梵响,土室雨花侵。bīng yá xiān fàn xiǎng,tǔ shì yǔ huā qīn。
学礼陪游从,闻香度碧岑。xué lǐ péi yóu cóng,wén xiāng dù bì cén。
赞公甘放逐,惠远爱招寻。zàn gōng gān fàng zhú,huì yuǎn ài zhāo xún。
茶碗忘天目,清谈见道心。chá wǎn wàng tiān mù,qīng tán jiàn dào xīn。
金篦如不惜,敢复叹升沉。jīn bì rú bù xī,gǎn fù tàn shēng chén。
6512345