古诗词

闲中口占

费墨娟

俗务终无了,偷闲手自叉。sú wù zhōng wú le,tōu xián shǒu zì chā。
呼儿勤习字,课女学描花。hū ér qín xí zì,kè nǚ xué miáo huā。
但得团栾乐,何忧岁月赊。dàn dé tuán luán lè,hé yōu suì yuè shē。
迢迢清昼永,拨火且烹茶。tiáo tiáo qīng zhòu yǒng,bō huǒ qiě pēng chá。

费墨娟

费墨娟,幼名绳绳,女,阳新县湋源口镇尧治村人,阳新晚清时期著名女诗人。生于1869年1月(清代同治七年十二月),殁于1915年9月3日(民国四年七月二十四日),有《二如阁诗抄》手抄本传世。1915年(中华民国4年),费墨娟因病逝于家中,享年46岁。 费墨娟的作品>>

猜您喜欢

次韵书怀(1)

费墨娟

细雨斜风薄暮天,帘垂四面景萧然。xì yǔ xié fēng báo mù tiān,lián chuí sì miàn jǐng xiāo rán。
案头旧卷长为伴,身外浮名素不牵。àn tóu jiù juǎn zhǎng wèi bàn,shēn wài fú míng sù bù qiān。
饱读书时方免俗,无求人处即为仙。bǎo dú shū shí fāng miǎn sú,wú qiú rén chù jí wèi xiān。
年来更觉疏慵甚,万事让他一着先。nián lái gèng jué shū yōng shén,wàn shì ràng tā yī zhe xiān。

次韵《苦雨》

费墨娟

檐前时听雨声喧,尽日萧条自掩门。yán qián shí tīng yǔ shēng xuān,jǐn rì xiāo tiáo zì yǎn mén。
岸柳垂眉含恨态,庭花掩面尽啼痕。àn liǔ chuí méi hán hèn tài,tíng huā yǎn miàn jǐn tí hén。
西窗谁共巴山话,南浦频消旅客魂。xī chuāng shuí gòng bā shān huà,nán pǔ pín xiāo lǚ kè hún。
幸有阳春来惠我,焚香细读细评论。xìng yǒu yáng chūn lái huì wǒ,fén xiāng xì dú xì píng lùn。

春日遣兴

费墨娟

声声鸿雁唳空虚,疾疾光阴等隙驹。shēng shēng hóng yàn lì kōng xū,jí jí guāng yīn děng xì jū。
窗外惊闻梧叶落,镜中愁见鬓丝疏。chuāng wài jīng wén wú yè luò,jìng zhōng chóu jiàn bìn sī shū。
积来阿堵缘沽酒,欲典春衣为买书。jī lái ā dǔ yuán gū jiǔ,yù diǎn chūn yī wèi mǎi shū。
醉后行吟堪遣兴,利名心事早消除。zuì hòu xíng yín kān qiǎn xīng,lì míng xīn shì zǎo xiāo chú。

吊韦生秋痕

费墨娟

名士风流信不讹,当年意气已消磨。míng shì fēng liú xìn bù é,dāng nián yì qì yǐ xiāo mó。
漫怜翠袖清才少,更惜红颜薄命多。màn lián cuì xiù qīng cái shǎo,gèng xī hóng yán báo mìng duō。
花月姻缘情不尽,英雄儿女恨如何?huā yuè yīn yuán qíng bù jǐn,yīng xióng ér nǚ hèn rú hé?
吊君幽愤千秋在,目击心伤慷慨歌。diào jūn yōu fèn qiān qiū zài,mù jī xīn shāng kāng kǎi gē。

登天台山感赋

费墨娟

久闻福地最清幽,何幸登临此处游。jiǔ wén fú dì zuì qīng yōu,hé xìng dēng lín cǐ chù yóu。
四面湖山来眼底,一天风月会心头。sì miàn hú shān lái yǎn dǐ,yī tiān fēng yuè huì xīn tóu。
茫茫尘世浑如梦,渺渺江流总似浮。máng máng chén shì hún rú mèng,miǎo miǎo jiāng liú zǒng shì fú。
更有消愁驱俗处,数声清磬入帘钩。gèng yǒu xiāo chóu qū sú chù,shù shēng qīng qìng rù lián gōu。

重阳有感二首

费墨娟

韶光荏苒太匆忙,佳节无聊觉昼长。sháo guāng rěn rǎn tài cōng máng,jiā jié wú liáo jué zhòu zhǎng。
戏马雄风今忆项,落霞绮赋昔怀王。xì mǎ xióng fēng jīn yì xiàng,luò xiá qǐ fù xī huái wáng。
枫留残叶千林赤,菊绽奇葩一径黄。fēng liú cán yè qiān lín chì,jú zhàn qí pā yī jìng huáng。
此日茱萸人插尽,凝情骨肉怅他乡。cǐ rì zhū yú rén chā jǐn,níng qíng gǔ ròu chàng tā xiāng。

重阳有感二首

费墨娟

满帘秋色总凄其,堤柳飘摇黯淡姿。mǎn lián qiū sè zǒng qī qí,dī liǔ piāo yáo àn dàn zī。
遣兴朗吟枫落句,衔杯聊咏菊开诗。qiǎn xīng lǎng yín fēng luò jù,xián bēi liáo yǒng jú kāi shī。
题糕盛事追前辈,赐橘荣恩感昔时。tí gāo shèng shì zhuī qián bèi,cì jú róng ēn gǎn xī shí。
欲陟高岗频眺望,那堪佳节雨如丝?yù zhì gāo gǎng pín tiào wàng,nà kān jiā jié yǔ rú sī?

咏柳絮

费墨娟

可怜荡漾满长空,欲把愁心问碧穹。kě lián dàng yàng mǎn zhǎng kōng,yù bǎ chóu xīn wèn bì qióng。
凝雪妆成肌洁白,飞霜巧夺玉玲珑。níng xuě zhuāng chéng jī jié bái,fēi shuāng qiǎo duó yù líng lóng。
轻盈曲径风回里,点缀疏窗月照中。qīng yíng qū jìng fēng huí lǐ,diǎn zhuì shū chuāng yuè zhào zhōng。
一样灵根何堕落?yī yàng líng gēn hé duò luò?
深惭翠柏与苍松。shēn cán cuì bǎi yǔ cāng sōng。

夜坐

费墨娟

炉香欲尽细如丝,几度孤吟得句迟。lú xiāng yù jǐn xì rú sī,jǐ dù gū yín dé jù chí。
满院花阴人静后,半窗月色乌啼时。mǎn yuàn huā yīn rén jìng hòu,bàn chuāng yuè sè wū tí shí。
胸中郁结谁能释?xiōng zhōng yù jié shuí néng shì?
世上炎凉我自知。shì shàng yán liáng wǒ zì zhī。
长啸一声歌一阕,卷帘风定夜凄其。zhǎng xiào yī shēng gē yī què,juǎn lián fēng dìng yè qī qí。

自感

费墨娟

今生命薄总难由,万种忧愁付笔头。jīn shēng mìng báo zǒng nán yóu,wàn zhǒng yōu chóu fù bǐ tóu。
回首那堪寻旧迹,惊心况复又新秋。huí shǒu nà kān xún jiù jì,jīng xīn kuàng fù yòu xīn qiū。
百年人事如花谢,一代光阴似水流。bǎi nián rén shì rú huā xiè,yī dài guāng yīn shì shuǐ liú。
举目不禁身世感,凝妆最怕上高楼。jǔ mù bù jìn shēn shì gǎn,níng zhuāng zuì pà shàng gāo lóu。

暮春二首

费墨娟

鬓丝零落志消磨,一任年华去似梭。bìn sī líng luò zhì xiāo mó,yī rèn nián huá qù shì suō。
心乱那堪飞絮乱,愁多况值落花多。xīn luàn nà kān fēi xù luàn,chóu duō kuàng zhí luò huā duō。
茫茫尘世谁同调?máng máng chén shì shuí tóng diào?
寂寂兰闺独异科。jì jì lán guī dú yì kē。
赖有琴书能度日,炉香袅袅伴吟哦。lài yǒu qín shū néng dù rì,lú xiāng niǎo niǎo bàn yín ó。

暮春二首

费墨娟

炉香袅袅伴吟哦,静对琴樽醉后歌。lú xiāng niǎo niǎo bàn yín ó,jìng duì qín zūn zuì hòu gē。
故故穿帘怜燕子,喃喃学语恼鹦哥。gù gù chuān lián lián yàn zi,nán nán xué yǔ nǎo yīng gē。
双眉莫展因愁锁,素志难酬奈命何?shuāng méi mò zhǎn yīn chóu suǒ,sù zhì nán chóu nài mìng hé?
未忍春残今欲送,双双蜂蝶别情多。wèi rěn chūn cán jīn yù sòng,shuāng shuāng fēng dié bié qíng duō。

秋夜不寐

费墨娟

鼍更几转夜漫漫,欲睡难眠倚画栏。tuó gèng jǐ zhuǎn yè màn màn,yù shuì nán mián yǐ huà lán。
月色凄清风色冷,砧声断续雁声寒。yuè sè qī qīng fēng sè lěng,zhēn shēng duàn xù yàn shēng hán。
霜凝重瓦连天白,叶落空庭满地丹。shuāng níng zhòng wǎ lián tiān bái,yè luò kōng tíng mǎn dì dān。
我怕深秋秋怕我,拈毫相对早心酸。wǒ pà shēn qiū qiū pà wǒ,niān háo xiāng duì zǎo xīn suān。

咏白菊

费墨娟

亭亭独立暮云隈,幽艳宜人实快哉。tíng tíng dú lì mù yún wēi,yōu yàn yí rén shí kuài zāi。
傲骨不妨霜力压,孤标偏向冷时开。ào gǔ bù fáng shuāng lì yā,gū biāo piān xiàng lěng shí kāi。
生来黯淡成清品,洗尽繁华脱俗胎。shēng lái àn dàn chéng qīng pǐn,xǐ jǐn fán huá tuō sú tāi。
百卉争先怜尔后,让他梅萼占春魁。bǎi huì zhēng xiān lián ěr hòu,ràng tā méi è zhàn chūn kuí。

和人《赏菊》原韵

费墨娟

佳种传来栗里旁,宜人雅艳费评量。jiā zhǒng chuán lái lì lǐ páng,yí rén yǎ yàn fèi píng liàng。
月明栏畔留清影,霜冷篱边锁淡香。yuè míng lán pàn liú qīng yǐng,shuāng lěng lí biān suǒ dàn xiāng。
羞比夭桃迷蝶子,岂随几卉媚蜂王?xiū bǐ yāo táo mí dié zi,qǐ suí jǐ huì mèi fēng wáng?
孤标不问春消息,独傲三秋晚节芳。gū biāo bù wèn chūn xiāo xī,dú ào sān qiū wǎn jié fāng。