古诗词

寄蕲春陈怡萱女史三首

费墨娟

福慧双修得,云泥怅隔天。fú huì shuāng xiū dé,yún ní chàng gé tiān。
班荆辜夙愿,流水悟前缘。bān jīng gū sù yuàn,liú shuǐ wù qián yuán。
鸡黍何年约?jī shǔ hé nián yuē?
芝兰有梦传。zhī lán yǒu mèng chuán。
明月楚天碧,幽思总无边。míng yuè chǔ tiān bì,yōu sī zǒng wú biān。

费墨娟

费墨娟,幼名绳绳,女,阳新县湋源口镇尧治村人,阳新晚清时期著名女诗人。生于1869年1月(清代同治七年十二月),殁于1915年9月3日(民国四年七月二十四日),有《二如阁诗抄》手抄本传世。1915年(中华民国4年),费墨娟因病逝于家中,享年46岁。 费墨娟的作品>>

猜您喜欢

感时

费墨娟

举国悠悠似梦萦,潮流震撼我心惊。jǔ guó yōu yōu shì mèng yíng,cháo liú zhèn hàn wǒ xīn jīng。
铜驼伏地空悲涕,铁骑连天正竞争。tóng tuó fú dì kōng bēi tì,tiě qí lián tiān zhèng jìng zhēng。
宝剑无权休起舞,唾壶有口向谁鸣?bǎo jiàn wú quán xiū qǐ wǔ,tuò hú yǒu kǒu xiàng shuí míng?
那堪堕落旁观派,胜负随人了一枰。nà kān duò luò páng guān pài,shèng fù suí rén le yī píng。

冬夜书怀

费墨娟

猊鼎香残一篆横,谯楼鼓响报三更。ní dǐng xiāng cán yī zhuàn héng,qiáo lóu gǔ xiǎng bào sān gèng。
寒生绮阁霜初下,风卷湘帘月正明。hán shēng qǐ gé shuāng chū xià,fēng juǎn xiāng lián yuè zhèng míng。
叶落好看梅影瘦,夜阑时听雁声清。yè luò hǎo kàn méi yǐng shòu,yè lán shí tīng yàn shēng qīng。
无端触景翻成感,世事如波总不平。wú duān chù jǐng fān chéng gǎn,shì shì rú bō zǒng bù píng。

重阳日和韵

费墨娟

西风憔悴满池莲,众绿而今已寂然。xī fēng qiáo cuì mǎn chí lián,zhòng lǜ ér jīn yǐ jì rán。
处处砧声敲木落,纷纷虫语报秋先。chù chù zhēn shēng qiāo mù luò,fēn fēn chóng yǔ bào qiū xiān。
偷闲种竹娱清品,解郁观花断俗缘。tōu xián zhǒng zhú yú qīng pǐn,jiě yù guān huā duàn sú yuán。
佳节阳春传一曲,勉成巴调执吟鞭。jiā jié yáng chūn chuán yī qū,miǎn chéng bā diào zhí yín biān。

病中口占三首

费墨娟

房栊寂寂闭西风,搜尽青囊百虑空。fáng lóng jì jì bì xī fēng,sōu jǐn qīng náng bǎi lǜ kōng。
卷幔怕看秋露白,展眸愁对夜灯红。juǎn màn pà kàn qiū lù bái,zhǎn móu chóu duì yè dēng hóng。
一窗疏雨凄凉里,满室药香暗淡中。yī chuāng shū yǔ qī liáng lǐ,mǎn shì yào xiāng àn dàn zhōng。
抚景更添人缱绻,还依旧韵倚楼东。fǔ jǐng gèng tiān rén qiǎn quǎn,hái yī jiù yùn yǐ lóu dōng。

病中口占三首

费墨娟

鲤鱼风起怯轻罗,太息光阴病里过。lǐ yú fēng qǐ qiè qīng luó,tài xī guāng yīn bìng lǐ guò。
三径菊花开灿烂,满阶梧叶乱婆娑。sān jìng jú huā kāi càn làn,mǎn jiē wú yè luàn pó suō。
人如秋柳形还瘦,心似春蚕绪更多。rén rú qiū liǔ xíng hái shòu,xīn shì chūn cán xù gèng duō。
底事俗缘难遣去,一身无奈苦愁何?dǐ shì sú yuán nán qiǎn qù,yī shēn wú nài kǔ chóu hé?

病中口占三首

费墨娟

珠廉不卷怯秋风,弱质何堪病屡攻?zhū lián bù juǎn qiè qiū fēng,ruò zhì hé kān bìng lǚ gōng?
云髻懒添双鬓绿,玉钗剔尽一灯红。yún jì lǎn tiān shuāng bìn lǜ,yù chāi tī jǐn yī dēng hóng。
光阴荏苒愁城里,岁月消磨药碗中。guāng yīn rěn rǎn chóu chéng lǐ,suì yuè xiāo mó yào wǎn zhōng。
最是夜来眠不得,拥衾怕听雨叮咚。zuì shì yè lái mián bù dé,yōng qīn pà tīng yǔ dīng dōng。

自悼

费墨娟

心类冰泉万念休,垂帘镇日泪双流。xīn lèi bīng quán wàn niàn xiū,chuí lián zhèn rì lèi shuāng liú。
身如病骥愁长道,人似寒蝉怯早秋。shēn rú bìng jì chóu zhǎng dào,rén shì hán chán qiè zǎo qiū。
恨海莫填天莫补,前因难问命难由。hèn hǎi mò tián tiān mò bǔ,qián yīn nán wèn mìng nán yóu。
一腔孤愤凭谁诉?yī qiāng gū fèn píng shuí sù?
觅句拈毫自写忧。mì jù niān háo zì xiě yōu。

雁声

费墨娟

长空飞渡影漫漫,五夜哀号晓梦残。zhǎng kōng fēi dù yǐng màn màn,wǔ yè āi hào xiǎo mèng cán。
整阵凄清同铗鼓,书天嘹亮叶笙弹。zhěng zhèn qī qīng tóng jiá gǔ,shū tiān liáo liàng yè shēng dàn。
风回烟渚催砧急,霜冷汀洲唳月寒。fēng huí yān zhǔ cuī zhēn jí,shuāng lěng tīng zhōu lì yuè hán。
惟嘱莫教楼畔过,有人闻尔惹心酸。wéi zhǔ mò jiào lóu pàn guò,yǒu rén wén ěr rě xīn suān。

答大兄悼外子原韵三首(1)

费墨娟

从兹已作未亡人,抚景安能不怆神?cóng zī yǐ zuò wèi wáng rén,fǔ jǐng ān néng bù chuàng shén?
无奈瑟琴成永诀,聊随儿女自相亲。wú nài sè qín chéng yǒng jué,liáo suí ér nǚ zì xiāng qīn。
支持内外愁今日,遭受冰霜怨此身。zhī chí nèi wài chóu jīn rì,zāo shòu bīng shuāng yuàn cǐ shēn。
惟领阿兄佳句慰,强培兰桂满庭春。wéi lǐng ā xiōng jiā jù wèi,qiáng péi lán guì mǎn tíng chūn。

答大兄悼外子原韵三首(1)

费墨娟

前因排定莫因人,历历回思更惨神。qián yīn pái dìng mò yīn rén,lì lì huí sī gèng cǎn shén。
冥路无门难问信,夜台有梦可相亲。míng lù wú mén nán wèn xìn,yè tái yǒu mèng kě xiāng qīn。
持家课子终夫志,背义贪生恨此身。chí jiā kè zi zhōng fū zhì,bèi yì tān shēng hèn cǐ shēn。
但愿精灵犹宛在,暗培兰桂满庭春。dàn yuàn jīng líng yóu wǎn zài,àn péi lán guì mǎn tíng chūn。

答大兄悼外子原韵三首(1)

费墨娟

柏舟苦操有谁知,婚嫁纲维我独持。bǎi zhōu kǔ cāo yǒu shuí zhī,hūn jià gāng wéi wǒ dú chí。
意绪乱同麻万绪,心丝纷若藕千丝。yì xù luàn tóng má wàn xù,xīn sī fēn ruò ǒu qiān sī。
要将家振应怀志,欲望夫归未有期。yào jiāng jiā zhèn yīng huái zhì,yù wàng fū guī wèi yǒu qī。
今日可怜中道别,惟祈来世永相随。jīn rì kě lián zhōng dào bié,wéi qí lái shì yǒng xiāng suí。

春夜偶成

费墨娟

节序频更冬复春,懒将结局问来因。jié xù pín gèng dōng fù chūn,lǎn jiāng jié jú wèn lái yīn。
人情如路须防险,骨肉临财也不亲。rén qíng rú lù xū fáng xiǎn,gǔ ròu lín cái yě bù qīn。
一榻清风消积虑,半轮明月认前身。yī tà qīng fēng xiāo jī lǜ,bàn lún míng yuè rèn qián shēn。
漫云绮阁无同调,花作良朋鸟作邻。màn yún qǐ gé wú tóng diào,huā zuò liáng péng niǎo zuò lín。

暮春

费墨娟

出世无非造孽身,人情反覆总无真。chū shì wú fēi zào niè shēn,rén qíng fǎn fù zǒng wú zhēn。
时翻画谱消愁境,长闭柴门避俗尘。shí fān huà pǔ xiāo chóu jìng,zhǎng bì chái mén bì sú chén。
冷淡合凭梅作伴,清幽喜与月为邻。lěng dàn hé píng méi zuò bàn,qīng yōu xǐ yǔ yuè wèi lín。
韶光迅速真如电,才接春来又送春。sháo guāng xùn sù zhēn rú diàn,cái jiē chūn lái yòu sòng chūn。

秋夕书怀

费墨娟

万籁无声更漏徐,有怀尘俗感难除。wàn lài wú shēng gèng lòu xú,yǒu huái chén sú gǎn nán chú。
人情反复知交少,世路崎岖问答疏。rén qíng fǎn fù zhī jiāo shǎo,shì lù qí qū wèn dá shū。
红遍枫林霜落后,白摇芦渚雁来初。hóng biàn fēng lín shuāng luò hòu,bái yáo lú zhǔ yàn lái chū。
因循太息时光晚,故我依然闭户居。yīn xún tài xī shí guāng wǎn,gù wǒ yī rán bì hù jū。

冬日遣怀

费墨娟

太息光阴付子虚,埋名兰室索然居。tài xī guāng yīn fù zi xū,mái míng lán shì suǒ rán jū。
篱边菊傲风情冷,岭上梅开雪意舒。lí biān jú ào fēng qíng lěng,lǐng shàng méi kāi xuě yì shū。
除恨欲挥三尺剑,感时懒读五车书。chú hèn yù huī sān chǐ jiàn,gǎn shí lǎn dú wǔ chē shū。
尽删万种牢愁事,心似冰壶总澹如。jǐn shān wàn zhǒng láo chóu shì,xīn shì bīng hú zǒng dàn rú。