古诗词

春夜漫兴

费墨娟

悄立妆台下,孤灯照影双。qiāo lì zhuāng tái xià,gū dēng zhào yǐng shuāng。
惜花常卷幕,延月不关窗。xī huā cháng juǎn mù,yán yuè bù guān chuāng。
遣闷挥银拨,寻诗倒玉缸。qiǎn mèn huī yín bō,xún shī dào yù gāng。
清音天外度,知是晓钟撞。qīng yīn tiān wài dù,zhī shì xiǎo zhōng zhuàng。

费墨娟

费墨娟,幼名绳绳,女,阳新县湋源口镇尧治村人,阳新晚清时期著名女诗人。生于1869年1月(清代同治七年十二月),殁于1915年9月3日(民国四年七月二十四日),有《二如阁诗抄》手抄本传世。1915年(中华民国4年),费墨娟因病逝于家中,享年46岁。 费墨娟的作品>>

猜您喜欢

哭亡媳三首

费墨娟

茫茫弱质竟何之,亲捧盘匜忆曩时。máng máng ruò zhì jìng hé zhī,qīn pěng pán yí yì nǎng shí。
底事昙花才一现?dǐ shì tán huā cái yī xiàn?
徒留芳泽惹人思。tú liú fāng zé rě rén sī。

哭亡媳三首

费墨娟

愿儿从此住瑶台,百转肝肠百种哀。yuàn ér cóng cǐ zhù yáo tái,bǎi zhuǎn gān cháng bǎi zhǒng āi。
尘世可怜多缺陷,轮回须悟莫重来。chén shì kě lián duō quē xiàn,lún huí xū wù mò zhòng lái。

和纪姑公五首

费墨娟

翁兮莫谓受多磨,命困前因可奈何?wēng xī mò wèi shòu duō mó,mìng kùn qián yīn kě nài hé?
我亦沉沦无片善,空怜岁月已蹉跎。wǒ yì chén lún wú piàn shàn,kōng lián suì yuè yǐ cuō tuó。

和纪姑公五首

费墨娟

品学如翁继昔贤,名缰利锁那能牵?pǐn xué rú wēng jì xī xián,míng jiāng lì suǒ nà néng qiān?
清闲即是长生诀,不炼金丹也驻年。qīng xián jí shì zhǎng shēng jué,bù liàn jīn dān yě zhù nián。

和纪姑公五首

费墨娟

声声杜宇唤春归,转瞬红愁绿又稀。shēng shēng dù yǔ huàn chūn guī,zhuǎn shùn hóng chóu lǜ yòu xī。
底是老翁休远虑,聊寻诗酒且相依。dǐ shì lǎo wēng xiū yuǎn lǜ,liáo xún shī jiǔ qiě xiāng yī。

和纪姑公五首

费墨娟

窗纱微启月光来,夜静遥闻玉笛哀。chuāng shā wēi qǐ yuè guāng lái,yè jìng yáo wén yù dí āi。
久坐不知更漏永,忽惊花影上瑶台。jiǔ zuò bù zhī gèng lòu yǒng,hū jīng huā yǐng shàng yáo tái。

和纪姑公五首

费墨娟

莫因感慨欲悲秋,富贵如云总是浮。mò yīn gǎn kǎi yù bēi qiū,fù guì rú yún zǒng shì fú。
须要随缘随处乐,人生一世几春秋?xū yào suí yuán suí chù lè,rén shēng yī shì jǐ chūn qiū?

暮春

费墨娟

韶景难留独问天,更嫌连日雨绵绵。sháo jǐng nán liú dú wèn tiān,gèng xián lián rì yǔ mián mián。
绿肥红瘦莺声老,辜负春风又一年。lǜ féi hóng shòu yīng shēng lǎo,gū fù chūn fēng yòu yī nián。

和人悼亡原韵三首

费墨娟

相思何必太伤情,未了今生拟再生。xiāng sī hé bì tài shāng qíng,wèi le jīn shēng nǐ zài shēng。
自古佳人难到老,须知日月有亏盈。zì gǔ jiā rén nán dào lǎo,xū zhī rì yuè yǒu kuī yíng。

和人悼亡原韵三首

费墨娟

泪洒愁城百念灰,浮生泡影费疑猜。lèi sǎ chóu chéng bǎi niàn huī,fú shēng pào yǐng fèi yí cāi。
伤心纵有相思句,鸿雁无方到夜台。shāng xīn zòng yǒu xiāng sī jù,hóng yàn wú fāng dào yè tái。

和人悼亡原韵三首

费墨娟

光阴弹指太匆匆,好景都教在梦中。guāng yīn dàn zhǐ tài cōng cōng,hǎo jǐng dōu jiào zài mèng zhōng。
记否画栏同倚处,数残花信几番风?jì fǒu huà lán tóng yǐ chù,shù cán huā xìn jǐ fān fēng?

赠别阿兄归里(1)

费墨娟

离情万缕与千丝,一一叮咛细记之。lí qíng wàn lǚ yǔ qiān sī,yī yī dīng níng xì jì zhī。
雁序算来惟汝长,门衰祚薄藉兄持。yàn xù suàn lái wéi rǔ zhǎng,mén shuāi zuò báo jí xiōng chí。

秋日病中二首

费墨娟

药炉茶鼎任纵横,挑尽残灯到四更。yào lú chá dǐng rèn zòng héng,tiāo jǐn cán dēng dào sì gèng。
着意欲眠眠不得,那堪虫语又风声?zhe yì yù mián mián bù dé,nà kān chóng yǔ yòu fēng shēng?

秋日病中二首

费墨娟

恹恹罗帐怯轻寒,肌骨消磨衣带宽。yān yān luó zhàng qiè qīng hán,jī gǔ xiāo mó yī dài kuān。
病里却无佳趣味,遣愁惟有借书看。bìng lǐ què wú jiā qù wèi,qiǎn chóu wéi yǒu jiè shū kàn。

立秋有感

费墨娟

频更暑气动葭灰,岁月如流莫挽回。pín gèng shǔ qì dòng jiā huī,suì yuè rú liú mò wǎn huí。
嘹亮雁声寒又到,高梧叶落送秋来。liáo liàng yàn shēng hán yòu dào,gāo wú yè luò sòng qiū lái。