古诗词

和陈怡萱女史冬兴原韵四首

费墨娟

难将消长问阳阴,举目金瓯感莫禁。nán jiāng xiāo zhǎng wèn yáng yīn,jǔ mù jīn ōu gǎn mò jìn。
除弊恨无三尺剑,纾怀聊借一张琴。chú bì hèn wú sān chǐ jiàn,shū huái liáo jiè yī zhāng qín。
普天谁献平戎策,绮阁犹怀报国心。pǔ tiān shuí xiàn píng róng cè,qǐ gé yóu huái bào guó xīn。
身是女流空有志,出师二表且长吟。shēn shì nǚ liú kōng yǒu zhì,chū shī èr biǎo qiě zhǎng yín。

费墨娟

费墨娟,幼名绳绳,女,阳新县湋源口镇尧治村人,阳新晚清时期著名女诗人。生于1869年1月(清代同治七年十二月),殁于1915年9月3日(民国四年七月二十四日),有《二如阁诗抄》手抄本传世。1915年(中华民国4年),费墨娟因病逝于家中,享年46岁。 费墨娟的作品>>

猜您喜欢

咏兰草二首

费墨娟

疏篱报道已生花,小步游观日影斜。shū lí bào dào yǐ shēng huā,xiǎo bù yóu guān rì yǐng xié。
具此孤高真品格,不从人世斗繁华。jù cǐ gū gāo zhēn pǐn gé,bù cóng rén shì dòu fán huá。

薄暮独坐

费墨娟

秋光暗淡嫩凉天,风雨萧萧更寂然。qiū guāng àn dàn nèn liáng tiān,fēng yǔ xiāo xiāo gèng jì rán。
独坐黄昏谁是伴?dú zuò huáng hūn shuí shì bàn?
一龛灯火一炉烟。yī kān dēng huǒ yī lú yān。

花月吟

费墨娟

花满池塘月满栏,看花步月夜漫漫。huā mǎn chí táng yuè mǎn lán,kàn huā bù yuè yè màn màn。
殷勤嘱咐花同月:花莫飘零月莫残。yīn qín zhǔ fù huā tóng yuè huā mò piāo líng yuè mò cán。

中秋夜

费墨娟

今宵明月正团栾,举酒临风独自看。jīn xiāo míng yuè zhèng tuán luán,jǔ jiǔ lín fēng dú zì kàn。
为问天涯同此夜,几人愁苦几人欢?wèi wèn tiān yá tóng cǐ yè,jǐ rén chóu kǔ jǐ rén huān?

秋日书怀二首

费墨娟

俗情累我一生忙,磨琢身同百炼钢。sú qíng lèi wǒ yī shēng máng,mó zuó shēn tóng bǎi liàn gāng。
何处可将幽思遣?hé chù kě jiāng yōu sī qiǎn?
东篱喜对菊花黄。dōng lí xǐ duì jú huā huáng。

秋日书怀二首

费墨娟

一腔孤愤未能消,冷看东邻兵马骄。yī qiāng gū fèn wèi néng xiāo,lěng kàn dōng lín bīng mǎ jiāo。
愧我忧愁驱不尽,时生时退似江潮。kuì wǒ yōu chóu qū bù jǐn,shí shēng shí tuì shì jiāng cháo。

秋日

费墨娟

六桥烟柳逐风忙,秋景萧条剧可伤。liù qiáo yān liǔ zhú fēng máng,qiū jǐng xiāo tiáo jù kě shāng。
更有一番惆怅处,猿啼木落满山岗。gèng yǒu yī fān chóu chàng chù,yuán tí mù luò mǎn shān gǎng。

咏水仙二首

费墨娟

素质无瑕自绝尘,生涯合在水之滨。sù zhì wú xiá zì jué chén,shēng yá hé zài shuǐ zhī bīn。
任他魏紫姚黄艳,那及幽怀磊落身?rèn tā wèi zǐ yáo huáng yàn,nà jí yōu huái lěi luò shēn?

咏水仙二首

费墨娟

纷纷红紫总堪夸,我独潜身在水涯。fēn fēn hóng zǐ zǒng kān kuā,wǒ dú qián shēn zài shuǐ yá。
霜比姿容冰比骨,羞随群卉斗繁华。shuāng bǐ zī róng bīng bǐ gǔ,xiū suí qún huì dòu fán huá。

游青龙阁偶成二首(1)

费墨娟

为寻胜迹偶闲游,放眼风光迥不侔。wèi xún shèng jì ǒu xián yóu,fàng yǎn fēng guāng jiǒng bù móu。
到此凡机都洗尽,浑忘尘世有忧愁。dào cǐ fán jī dōu xǐ jǐn,hún wàng chén shì yǒu yōu chóu。

游青龙阁偶成二首(1)

费墨娟

湖山围绕小瀛洲,不染尘氛气象幽。hú shān wéi rào xiǎo yíng zhōu,bù rǎn chén fēn qì xiàng yōu。
更上层楼高处望,绿杨一带水中浮。gèng shàng céng lóu gāo chù wàng,lǜ yáng yī dài shuǐ zhōng fú。

春日杂咏四首其二

费墨娟

小园花木手亲栽,每到逢春树树开。xiǎo yuán huā mù shǒu qīn zāi,měi dào féng chūn shù shù kāi。
还是东风知我意,频送花香入帘来。hái shì dōng fēng zhī wǒ yì,pín sòng huā xiāng rù lián lái。

思儿

费墨娟

吴山楚水路参差,卜尽归期信息迟。wú shān chǔ shuǐ lù cān chà,bo jǐn guī qī xìn xī chí。
知否漫天风雪夜,正是肠断盼儿时?zhī fǒu màn tiān fēng xuě yè,zhèng shì cháng duàn pàn ér shí?

和陈怡萱女史《秋柳》原韵六首(1)其四

费墨娟

条垂大道自生怜,历尽风霜锁谨严。tiáo chuí dà dào zì shēng lián,lì jǐn fēng shuāng suǒ jǐn yán。
长为别离情缱绻,漫因零落意缠绵。zhǎng wèi bié lí qíng qiǎn quǎn,màn yīn líng luò yì chán mián。
秋怀无奈悲今日,春景何堪忆往年。qiū huái wú nài bēi jīn rì,chūn jǐng hé kān yì wǎng nián。
多少天涯憔悴客,闲愁应锁灞桥边。duō shǎo tiān yá qiáo cuì kè,xián chóu yīng suǒ bà qiáo biān。

七夕二首其二

费墨娟

更深女伴好相邀,争说双星会鹊桥。gèng shēn nǚ bàn hǎo xiāng yāo,zhēng shuō shuāng xīng huì què qiáo。
风逼画栏纤月落,露侵罗袂彩云飘。fēng bī huà lán xiān yuè luò,lù qīn luó mèi cǎi yún piāo。
休言愁恨成千古,犹得欢娱此一宵。xiū yán chóu hèn chéng qiān gǔ,yóu dé huān yú cǐ yī xiāo。
人世可怜零落后,茫茫何处赋大招?rén shì kě lián líng luò hòu,máng máng hé chù fù dà zhāo?