古诗词

暮春偶成赠外子(1)

费墨娟

雨雨风风暗翠微,春来容易又春归。yǔ yǔ fēng fēng àn cuì wēi,chūn lái róng yì yòu chūn guī。
光阴分寸君当惜,忍见残红满院飞。guāng yīn fēn cùn jūn dāng xī,rěn jiàn cán hóng mǎn yuàn fēi。

费墨娟

费墨娟,幼名绳绳,女,阳新县湋源口镇尧治村人,阳新晚清时期著名女诗人。生于1869年1月(清代同治七年十二月),殁于1915年9月3日(民国四年七月二十四日),有《二如阁诗抄》手抄本传世。1915年(中华民国4年),费墨娟因病逝于家中,享年46岁。 费墨娟的作品>>

猜您喜欢

闺中夜坐二首

费墨娟

四更将尽五更催,倚枕惺松眼倦开。sì gèng jiāng jǐn wǔ gèng cuī,yǐ zhěn xīng sōng yǎn juàn kāi。
呼婢且将窗闭起,莫教明月入房来。hū bì qiě jiāng chuāng bì qǐ,mò jiào míng yuè rù fáng lái。

闺中夜坐二首

费墨娟

晚烟四起夕阳沉,寂寂房栊百感侵。wǎn yān sì qǐ xī yáng chén,jì jì fáng lóng bǎi gǎn qīn。
幸有多情惟此月,宵宵窗下伴清吟。xìng yǒu duō qíng wéi cǐ yuè,xiāo xiāo chuāng xià bàn qīng yín。

秋夜

费墨娟

桂花璀璨露华深,风色萧森月色沉。guì huā cuǐ càn lù huá shēn,fēng sè xiāo sēn yuè sè chén。
斜倚阑干人意倦,恼听唧唧乱虫吟。xié yǐ lán gàn rén yì juàn,nǎo tīng jī jī luàn chóng yín。

晏起得句

费墨娟

一庭松影一窗花,香篆萦萦绕绛纱。yī tíng sōng yǐng yī chuāng huā,xiāng zhuàn yíng yíng rào jiàng shā。
睡起漫云天尚早,卷帘红日已西斜。shuì qǐ màn yún tiān shàng zǎo,juǎn lián hóng rì yǐ xī xié。

重阳日和句

费墨娟

愧无好句和来诗,欲待吟坛一哂之。kuì wú hǎo jù hé lái shī,yù dài yín tán yī shěn zhī。
特为重阳佳节近,香醪准拟醉东篱。tè wèi zhòng yáng jiā jié jìn,xiāng láo zhǔn nǐ zuì dōng lí。

雨夜偶成

费墨娟

银釭挑尽数更筹,窗外沉沉雨未休。yín gāng tiāo jǐn shù gèng chóu,chuāng wài chén chén yǔ wèi xiū。
裁就云笺吟好句,半挥幽思半挥愁。cái jiù yún jiān yín hǎo jù,bàn huī yōu sī bàn huī chóu。

病中二首

费墨娟

欲起披衣力不能,自欹藤枕对孤灯。yù qǐ pī yī lì bù néng,zì yī téng zhěn duì gū dēng。
万缘脱尽心如水,病里浑同入定僧。wàn yuán tuō jǐn xīn rú shuǐ,bìng lǐ hún tóng rù dìng sēng。

病中二首

费墨娟

恹恹一病总缠绵,谁把青囊妙术传。yān yān yī bìng zǒng chán mián,shuí bǎ qīng náng miào shù chuán。
最是深宵眠不得,孤灯愁对夜如年。zuì shì shēn xiāo mián bù dé,gū dēng chóu duì yè rú nián。

雪夜偕侄女晏坐偶成

费墨娟

剔残案上一灯青,寒气深深雪满庭。tī cán àn shàng yī dēng qīng,hán qì shēn shēn xuě mǎn tíng。
今夜围炉人意倦,好诗吩咐读来听。jīn yè wéi lú rén yì juàn,hǎo shī fēn fù dú lái tīng。

冬夜步月

费墨娟

漏滴铜壶夜未央,同人玩月步回廊。lòu dī tóng hú yè wèi yāng,tóng rén wán yuè bù huí láng。
遍看花卉都萧瑟,独有黄花傲晚霜。biàn kàn huā huì dōu xiāo sè,dú yǒu huáng huā ào wǎn shuāng。

和《山行》原韵

费墨娟

探春端欲问梅花,信步行来日色斜。tàn chūn duān yù wèn méi huā,xìn bù xíng lái rì sè xié。
忽见炊烟深处起,始知山里有人家。hū jiàn chuī yān shēn chù qǐ,shǐ zhī shān lǐ yǒu rén jiā。

咏雪

费墨娟

迷离絮影漫乾坤,顷刻朱门转玉门。mí lí xù yǐng màn qián kūn,qǐng kè zhū mén zhuǎn yù mén。
万里河山同一色,那分白日与黄昏。wàn lǐ hé shān tóng yī sè,nà fēn bái rì yǔ huáng hūn。

咏种菜(1)

费墨娟

三分鼎足未成时,谁识英雄寄迹奇?sān fēn dǐng zú wèi chéng shí,shuí shí yīng xióng jì jì qí?
非为闭门锄菜乐,只因养晦畏曹知。fēi wèi bì mén chú cài lè,zhǐ yīn yǎng huì wèi cáo zhī。

横槊吟诗(1)

费墨娟

胜概豪情压大江,孙吴指日树旗降。shèng gài háo qíng yā dà jiāng,sūn wú zhǐ rì shù qí jiàng。
谁知竟得东风便,长使曹瞒恨满腔。shuí zhī jìng dé dōng fēng biàn,zhǎng shǐ cáo mán hèn mǎn qiāng。

伴梅

费墨娟

亭亭瘦骨傲群芳,雪压霜催更吐香。tíng tíng shòu gǔ ào qún fāng,xuě yā shuāng cuī gèng tǔ xiāng。
我特伴梅梅伴我,与君一味爱清凉。wǒ tè bàn méi méi bàn wǒ,yǔ jūn yī wèi ài qīng liáng。