古诗词

幽居

费墨娟

删除名利莫相牵,静坐深闺学参禅。shān chú míng lì mò xiāng qiān,jìng zuò shēn guī xué cān chán。
翠竹敲窗风入幕,绿蕉当户雨馀天。cuì zhú qiāo chuāng fēng rù mù,lǜ jiāo dāng hù yǔ yú tiān。
调疴累用将军药,沽酒愁无子母钱。diào kē lèi yòng jiāng jūn yào,gū jiǔ chóu wú zi mǔ qián。
聊取七弦弹一曲,泠泠古调欲成仙。liáo qǔ qī xián dàn yī qū,líng líng gǔ diào yù chéng xiān。

费墨娟

费墨娟,幼名绳绳,女,阳新县湋源口镇尧治村人,阳新晚清时期著名女诗人。生于1869年1月(清代同治七年十二月),殁于1915年9月3日(民国四年七月二十四日),有《二如阁诗抄》手抄本传世。1915年(中华民国4年),费墨娟因病逝于家中,享年46岁。 费墨娟的作品>>

猜您喜欢

和二姑寄怀原韵二首

费墨娟

齑盐零杂万头丝,愧我难将井臼持。jī yán líng zá wàn tóu sī,kuì wǒ nán jiāng jǐng jiù chí。
最幸高堂双白发,加餐犹是昔年时。zuì xìng gāo táng shuāng bái fā,jiā cān yóu shì xī nián shí。

和二姑寄怀原韵二首

费墨娟

遥天珠玉共秋霏,但见诗归人未归。yáo tiān zhū yù gòng qiū fēi,dàn jiàn shī guī rén wèi guī。
无限相思无限恨,乘风直向冶湖西。wú xiàn xiāng sī wú xiàn hèn,chéng fēng zhí xiàng yě hú xī。

归宁客中有感

费墨娟

秋风今又响庭梧,客里光阴快也无?qiū fēng jīn yòu xiǎng tíng wú,kè lǐ guāng yīn kuài yě wú?
为问遥天来去雁,可能传字到金湖。wèi wèn yáo tiān lái qù yàn,kě néng chuán zì dào jīn hú。

勉学二首(1)

费墨娟

襟怀洗尽不沾尘,努力功名趁好春。jīn huái xǐ jǐn bù zhān chén,nǔ lì gōng míng chèn hǎo chūn。
莫惮寒窗辛苦甚,闻鸡起舞是何人?mò dàn hán chuāng xīn kǔ shén,wén jī qǐ wǔ shì hé rén?

勉学二首(1)

费墨娟

云舒云卷日悠悠,转瞬春归又入秋。yún shū yún juǎn rì yōu yōu,zhuǎn shùn chūn guī yòu rù qiū。
有志功名当努力,韶华逝水去难留。yǒu zhì gōng míng dāng nǔ lì,sháo huá shì shuǐ qù nán liú。

赠别大兄二首(1)

费墨娟

行行无计挽归航,欲整离筵怕举觞。xíng xíng wú jì wǎn guī háng,yù zhěng lí yán pà jǔ shāng。
君向南飞侬向北,堪嗟不及雁同行。jūn xiàng nán fēi nóng xiàng běi,kān jiē bù jí yàn tóng xíng。

赠别大兄二首(1)

费墨娟

检点行装泪未干,满怀别绪路漫漫。jiǎn diǎn xíng zhuāng lèi wèi gàn,mǎn huái bié xù lù màn màn。
天南地北增惆怅,容易分离聚首难。tiān nán dì běi zēng chóu chàng,róng yì fēn lí jù shǒu nán。

思乡

费墨娟

云山望断路茫茫,忆母思兄倍可伤。yún shān wàng duàn lù máng máng,yì mǔ sī xiōng bèi kě shāng。
欲写尺书凭雁寄,生憎纸短话偏长。yù xiě chǐ shū píng yàn jì,shēng zēng zhǐ duǎn huà piān zhǎng。

寄怀十一姑二首

费墨娟

鱼沉雁杳两茫茫,怜我思君总断肠。yú chén yàn yǎo liǎng máng máng,lián wǒ sī jūn zǒng duàn cháng。
福慧双修真个少,他年兰桂看联芳。fú huì shuāng xiū zhēn gè shǎo,tā nián lán guì kàn lián fāng。

寄怀十一姑二首

费墨娟

满腹牢骚感莫消,相思无奈路迢迢。mǎn fù láo sāo gǎn mò xiāo,xiāng sī wú nài lù tiáo tiáo。
同生此世原同调,命不如君隔壤霄。tóng shēng cǐ shì yuán tóng diào,mìng bù rú jūn gé rǎng xiāo。

嘱燕子

费墨娟

爱栽松竹爱培花,庭院幽闲静不哗。ài zāi sōng zhú ài péi huā,tíng yuàn yōu xián jìng bù huā。
吩咐画梁双燕子,莫寻春色到邻家。fēn fù huà liáng shuāng yàn zi,mò xún chūn sè dào lín jiā。

送黄星臣夫子二首

费墨娟

数年负笈立程门,多愧先生雨化恩。shù nián fù jí lì chéng mén,duō kuì xiān shēng yǔ huà ēn。
新买拟将丝五色,焚香珍重绣平原。xīn mǎi nǐ jiāng sī wǔ sè,fén xiāng zhēn zhòng xiù píng yuán。

送黄星臣夫子二首

费墨娟

高山流水少知音,曾访成连海上琴。gāo shān liú shuǐ shǎo zhī yīn,céng fǎng chéng lián hǎi shàng qín。
独愧此身闺阁里,锦葵空有向阳心。dú kuì cǐ shēn guī gé lǐ,jǐn kuí kōng yǒu xiàng yáng xīn。

妆罢偶成

费墨娟

一庭红影上帘钩,妆罢低徊下小楼。yī tíng hóng yǐng shàng lián gōu,zhuāng bà dī huái xià xiǎo lóu。
今日特盘时样髻,明朝真个懒梳头。jīn rì tè pán shí yàng jì,míng cháo zhēn gè lǎn shū tóu。

春日杂咏四首

费墨娟

几日无聊掩碧纱,那堪春在病中奢。jǐ rì wú liáo yǎn bì shā,nà kān chūn zài bìng zhōng shē。
无情最是东风起,吹到窗前尽落花。wú qíng zuì shì dōng fēng qǐ,chuī dào chuāng qián jǐn luò huā。