古诗词

感怀

费墨娟

谁家玉笛兮声呜咽?绕庭明月兮光皎洁。shuí jiā yù dí xī shēng wū yàn?rào tíng míng yuè xī guāng jiǎo jié。
残灯将尽兮半明灭,四壁虫吟兮续复绝。cán dēng jiāng jǐn xī bàn míng miè,sì bì chóng yín xī xù fù jué。
抚景伤怀兮泪成血,旧恨新愁兮总郁结。fǔ jǐng shāng huái xī lèi chéng xuè,jiù hèn xīn chóu xī zǒng yù jié。
地下无音兮恨长别,幽冥两隔兮负同穴。dì xià wú yīn xī hèn zhǎng bié,yōu míng liǎng gé xī fù tóng xué。
欲问兰因兮向谁说?回想冰轮兮有圆缺,万水朝宗兮有直折。yù wèn lán yīn xī xiàng shuí shuō?huí xiǎng bīng lún xī yǒu yuán quē,wàn shuǐ cháo zōng xī yǒu zhí zhé。
千山群立兮有凹凸,四时变易兮有寒热。qiān shān qún lì xī yǒu āo tū,sì shí biàn yì xī yǒu hán rè。
世界竞争兮有优劣,人事无常兮有愁悦。shì jiè jìng zhēng xī yǒu yōu liè,rén shì wú cháng xī yǒu chóu yuè。
浮生泡幻兮忽而耄耋,华年易了兮恍如电掣。fú shēng pào huàn xī hū ér mào dié,huá nián yì le xī huǎng rú diàn chè。
举此类推兮不胜指摘,皆为气运循环之所致兮,又何必抱长忧而切切?jǔ cǐ lèi tuī xī bù shèng zhǐ zhāi,jiē wèi qì yùn xún huán zhī suǒ zhì xī,yòu hé bì bào zhǎng yōu ér qiè qiè?
达观宇宙兮物理洞澈,智人远虑兮反不若蚩蚩者之安愚而守拙。dá guān yǔ zhòu xī wù lǐ dòng chè,zhì rén yuǎn lǜ xī fǎn bù ruò chī chī zhě zhī ān yú ér shǒu zhuō。
自怜浮生几何兮,惟有学圣贤行素之诀。zì lián fú shēng jǐ hé xī,wéi yǒu xué shèng xián xíng sù zhī jué。

费墨娟

费墨娟,幼名绳绳,女,阳新县湋源口镇尧治村人,阳新晚清时期著名女诗人。生于1869年1月(清代同治七年十二月),殁于1915年9月3日(民国四年七月二十四日),有《二如阁诗抄》手抄本传世。1915年(中华民国4年),费墨娟因病逝于家中,享年46岁。 费墨娟的作品>>

猜您喜欢

答陈怡萱女史依原韵三首

费墨娟

懒问荣枯事,红尘困此身。lǎn wèn róng kū shì,hóng chén kùn cǐ shēn。
琴书聊作伴,花月且为邻。qín shū liáo zuò bàn,huā yuè qiě wèi lín。
性僻难随俗,愁多易损神。xìng pì nán suí sú,chóu duō yì sǔn shén。
深闺弹一曲,遥寄赏音人。shēn guī dàn yī qū,yáo jì shǎng yīn rén。

答陈怡萱女史依原韵三首

费墨娟

搦得如花管,何妨是女身?nuò dé rú huā guǎn,hé fáng shì nǚ shēn?
琴书伴永昼,风月有芳邻。qín shū bàn yǒng zhòu,fēng yuè yǒu fāng lín。
谊缔三生幸,交联一片神。yì dì sān shēng xìng,jiāo lián yī piàn shén。
愿添双羽翼,飞傍有情人。yuàn tiān shuāng yǔ yì,fēi bàng yǒu qíng rén。

答陈怡萱女史依原韵三首

费墨娟

瑶篇尝寄我,捧读已忘身。yáo piān cháng jì wǒ,pěng dú yǐ wàng shēn。
思渴频劳梦,情深愿结邻。sī kě pín láo mèng,qíng shēn yuàn jié lín。
临风增别感,对月想丰神。lín fēng zēng bié gǎn,duì yuè xiǎng fēng shén。
一片殷勤意,迢迢报故人。yī piàn yīn qín yì,tiáo tiáo bào gù rén。

夜坐得句

费墨娟

深闺无一事,夜坐喜春晴。shēn guī wú yī shì,yè zuò xǐ chūn qíng。
笔秃诗犹健,灯残月尚明。bǐ tū shī yóu jiàn,dēng cán yuè shàng míng。
半帘新月色,四壁乱虫声。bàn lián xīn yuè sè,sì bì luàn chóng shēng。
遮莫难成寐,荒鸡几处鸣。zhē mò nán chéng mèi,huāng jī jǐ chù míng。

新秋晚眺

费墨娟

散步荒郊外,凝眸日色昏。sàn bù huāng jiāo wài,níng móu rì sè hūn。
船归红蓼岸,烟锁绿杨村。chuán guī hóng liǎo àn,yān suǒ lǜ yáng cūn。
驱犊童横笛,呼鸡妇倚门。qū dú tóng héng dí,hū jī fù yǐ mén。
天如人意活,新月似眉痕。tiān rú rén yì huó,xīn yuè shì méi hén。

隐士

费墨娟

富贵多忧辱,何如独乐天?fù guì duō yōu rǔ,hé rú dú lè tiān?
花阴看睡蝶,竹径听流泉。huā yīn kàn shuì dié,zhú jìng tīng liú quán。
汉魏知何代?hàn wèi zhī hé dài?
巢由尚有缘。cháo yóu shàng yǒu yuán。
岁寒梅蕊发,有鹤到林前。suì hán méi ruǐ fā,yǒu hè dào lín qián。

遣怀

费墨娟

贫甚真如病,良方莫可医。pín shén zhēn rú bìng,liáng fāng mò kě yī。
扫愁聊种竹,却闷且吟诗。sǎo chóu liáo zhǒng zhú,què mèn qiě yín shī。
骄傲难随俗,疏慵不入时。jiāo ào nán suí sú,shū yōng bù rù shí。
柴门终日闭,惟与睡相宜。chái mén zhōng rì bì,wéi yǔ shuì xiāng yí。

夜坐

费墨娟

悄把湘帘下,无聊倚竹床。qiāo bǎ xiāng lián xià,wú liáo yǐ zhú chuáng。
敲诗嫌韵险,拥卷爱宵长。qiāo shī xián yùn xiǎn,yōng juǎn ài xiāo zhǎng。
细拨灰馀火,重添篆尽香。xì bō huī yú huǒ,zhòng tiān zhuàn jǐn xiāng。
蕉窗风雨急,抚景倍凄凉。jiāo chuāng fēng yǔ jí,fǔ jǐng bèi qī liáng。

闲吟

费墨娟

地僻无多事,消闲漫解嘲。dì pì wú duō shì,xiāo xián màn jiě cháo。
描花呼女绣,得句命儿抄。miáo huā hū nǚ xiù,dé jù mìng ér chāo。
盐米虽难遣,琴书岂可抛?yán mǐ suī nán qiǎn,qín shū qǐ kě pāo?
喜看芳信报,春色上梅梢。xǐ kàn fāng xìn bào,chūn sè shàng méi shāo。

秋夜不寐

费墨娟

宝鸭香销尽,凉风透绛纱。bǎo yā xiāng xiāo jǐn,liáng fēng tòu jiàng shā。
吟诗聊解闷,汲水且烹茶。yín shī liáo jiě mèn,jí shuǐ qiě pēng chá。
夜静虫声急,秋高雁阵斜。yè jìng chóng shēng jí,qiū gāo yàn zhèn xié。
幽思清彻骨,杯酒暖唇牙。yōu sī qīng chè gǔ,bēi jiǔ nuǎn chún yá。

病中嘱外子(1)

费墨娟

存亡今莫卜,久病已缠身。cún wáng jīn mò bo,jiǔ bìng yǐ chán shēn。
膝下垂髫女,堂前白发亲。xī xià chuí tiáo nǚ,táng qián bái fā qīn。
殷勤交付汝,料理莫伤神。yīn qín jiāo fù rǔ,liào lǐ mò shāng shén。
更有难抛处,娇儿未属姻。gèng yǒu nán pāo chù,jiāo ér wèi shǔ yīn。

病中得句二首

费墨娟

寂寂门常掩,悠悠夜似年。jì jì mén cháng yǎn,yōu yōu yè shì nián。
头如山岳重,心若茧丝缠。tóu rú shān yuè zhòng,xīn ruò jiǎn sī chán。
断续嫌钟急,滂沱恨雨颠。duàn xù xián zhōng jí,pāng tuó hèn yǔ diān。
谁人推国手,来解劫中天?shuí rén tuī guó shǒu,lái jiě jié zhōng tiān?

病中得句二首

费墨娟

一病何如此,危乎又极颠。yī bìng hé rú cǐ,wēi hū yòu jí diān。
娇儿顽甚矣,老母泪潸然。jiāo ér wán shén yǐ,lǎo mǔ lèi shān rán。
万绪难分手,千端莫卸肩。wàn xù nán fēn shǒu,qiān duān mò xiè jiān。
斯时不可死,涕泣祷皇天。sī shí bù kě sǐ,tì qì dǎo huáng tiān。

哭亡媳

费墨娟

黄泉无一信,望汝眼将穿。huáng quán wú yī xìn,wàng rǔ yǎn jiāng chuān。
膝下娇犹女,帏中忍独眠。xī xià jiāo yóu nǚ,wéi zhōng rěn dú mián。
名花容易谢,好月不常圆。míng huā róng yì xiè,hǎo yuè bù cháng yuán。
愿得后来妇,仪型继尔贤。yuàn dé hòu lái fù,yí xíng jì ěr xián。

暮春

费墨娟

底事春将暮,风狂雨又斜?dǐ shì chūn jiāng mù,fēng kuáng yǔ yòu xié?
绿肥千个竹,红瘦一庭花。lǜ féi qiān gè zhú,hóng shòu yī tíng huā。
书喜能医俗,诗惭未到家。shū xǐ néng yī sú,shī cán wèi dào jiā。
鬓毛惊欲变,无术返年华。bìn máo jīng yù biàn,wú shù fǎn nián huá。
3411234567»