古诗词

西邻家有恒户今检为地主,即咏七古以赠之

薛昂若

君不闻,人心险恶毒如蛇,天眼近来转似车。jūn bù wén,rén xīn xiǎn è dú rú shé,tiān yǎn jìn lái zhuǎn shì chē。
分外钱财汤泼雪,强求产业水堆沙。fēn wài qián cái tāng pō xuě,qiáng qiú chǎn yè shuǐ duī shā。
君不闻,绿水青山景色幽,前人田地后人收。jūn bù wén,lǜ shuǐ qīng shān jǐng sè yōu,qián rén tián dì hòu rén shōu。
后人收得休欢喜,还有没收在后头。hòu rén shōu dé xiū huān xǐ,hái yǒu méi shōu zài hòu tóu。
惟有苦穷最日久,从来富贵若云浮。wéi yǒu kǔ qióng zuì rì jiǔ,cóng lái fù guì ruò yún fú。
藏金积玉人生累,乐道安贫天爵修。cáng jīn jī yù rén shēng lèi,lè dào ān pín tiān jué xiū。
华屋高堂何必建,良田美产勿须谋。huá wū gāo táng hé bì jiàn,liáng tián měi chǎn wù xū móu。
箪瓢陋巷称贤者,污吏贪官今犯囚。dān piáo lòu xiàng chēng xián zhě,wū lì tān guān jīn fàn qiú。
浪费资财经打倒,勤劳工作合潮流。làng fèi zī cái jīng dǎ dào,qín láo gōng zuò hé cháo liú。
先人暴利终无益,后代遭殃反受忧。xiān rén bào lì zhōng wú yì,hòu dài zāo yāng fǎn shòu yōu。
半苦半甜真妙境,半耕半读有何尤。bàn kǔ bàn tián zhēn miào jìng,bàn gēng bàn dú yǒu hé yóu。
我家数代称寒士,独酌吟诗任自由。wǒ jiā shù dài chēng hán shì,dú zhuó yín shī rèn zì yóu。
厨下常空无别味,园中春韭当珍馐。chú xià cháng kōng wú bié wèi,yuán zhōng chūn jiǔ dāng zhēn xiū。
呼儿沽酒同相饮,与尔消除地主愁。hū ér gū jiǔ tóng xiāng yǐn,yǔ ěr xiāo chú dì zhǔ chóu。
猜您喜欢

赵伯母张太夫人成主之期赋诗三章

薛昂若

德望澄江作女宗,同堂四代福无穷。dé wàng chéng jiāng zuò nǚ zōng,tóng táng sì dài fú wú qióng。
儿孙名誉驰商学,克俭克勤家道隆。ér sūn míng yù chí shāng xué,kè jiǎn kè qín jiā dào lóng。

赵伯母张太夫人成主之期赋诗三章

薛昂若

博士成名羡子贤,欧西游学计多年。bó shì chéng míng xiàn zi xián,ōu xī yóu xué jì duō nián。
显亲中外诚非易,天水堂前孝格天。xiǎn qīn zhōng wài chéng fēi yì,tiān shuǐ táng qián xiào gé tiān。

赵伯母张太夫人成主之期赋诗三章

薛昂若

年逾七秩返长空,灵墓前年葬邑东。nián yú qī zhì fǎn zhǎng kōng,líng mù qián nián zàng yì dōng。
回溯太君多懿德,愧无椽笔辟幽衷。huí sù tài jūn duō yì dé,kuì wú chuán bǐ pì yōu zhōng。

章母吴太夫人仙去赋诗四章敬挽

薛昂若

延陵淑德适全城,屈指游仙已两春。yán líng shū dé shì quán chéng,qū zhǐ yóu xiān yǐ liǎng chūn。
香雪腊梅迎吊奠,驾輀瘗玉是今辰。xiāng xuě là méi yíng diào diàn,jià ér yì yù shì jīn chén。

章母吴太夫人仙去赋诗四章敬挽

薛昂若

章母真同孟母贤,义方教子意绵绵。zhāng mǔ zhēn tóng mèng mǔ xián,yì fāng jiào zi yì mián mián。
而今追悼皆词翰,我亦挥毫写锦笺。ér jīn zhuī dào jiē cí hàn,wǒ yì huī háo xiě jǐn jiān。

前校长章公表文千古题诗两章挽之

薛昂若

赴赣光阴两载过,凭空噩耗动哀歌。fù gàn guāng yīn liǎng zài guò,píng kōng è hào dòng āi gē。
怀才偏涉沧桑感,老幼全抛遗恨多。huái cái piān shè cāng sāng gǎn,lǎo yòu quán pāo yí hèn duō。

前校长章公表文千古题诗两章挽之

薛昂若

曾经桃李共栽培,师范何堪化劫灰。céng jīng táo lǐ gòng zāi péi,shī fàn hé kān huà jié huī。
如此英才偏不寿,纪年仅稍胜颜回。rú cǐ yīng cái piān bù shòu,jì nián jǐn shāo shèng yán huí。

季伯母范太夫人驾輀之期漫成七绝

薛昂若

吊奠刚逢秋仲天,木樨香满祭筵前。diào diàn gāng féng qiū zhòng tiān,mù xī xiāng mǎn jì yán qián。
音容宛在犹如昨,耿耿灵光耀九泉。yīn róng wǎn zài yóu rú zuó,gěng gěng líng guāng yào jiǔ quán。

壬申春,国难有感

薛昂若

谁将惹我弄刀兵,万众齐心抱不平。shuí jiāng rě wǒ nòng dāo bīng,wàn zhòng qí xīn bào bù píng。
可恨乱时难论理,遑云国法与人情。kě hèn luàn shí nán lùn lǐ,huáng yún guó fǎ yǔ rén qíng。

壬申春,国难有感

薛昂若

既称天下已为公,何得如斯看不空。jì chēng tiān xià yǐ wèi gōng,hé dé rú sī kàn bù kōng。
争地争城劳尽力,杀人盈野痛无穷。zhēng dì zhēng chéng láo jǐn lì,shā rén yíng yě tòng wú qióng。

壬申春,国难有感

薛昂若

国难将临俗子忙,探消问息色仓皇。guó nán jiāng lín sú zi máng,tàn xiāo wèn xī sè cāng huáng。
那知雨骤风狂候,不定心神胆不强。nà zhī yǔ zhòu fēng kuáng hòu,bù dìng xīn shén dǎn bù qiáng。

壬申春,国难有感

薛昂若

连朝炮火溯从前,屈指逾时已七年。lián cháo pào huǒ sù cóng qián,qū zhǐ yú shí yǐ qī nián。
变故人生何所恃,恃斯白日与青天。biàn gù rén shēng hé suǒ shì,shì sī bái rì yǔ qīng tiān。

壬申春,国难有感

薛昂若

龙蛇变幻起东夷,正是男儿报国时。lóng shé biàn huàn qǐ dōng yí,zhèng shì nán ér bào guó shí。
到底背城决一战,沙场醉卧又奚辞。dào dǐ bèi chéng jué yī zhàn,shā chǎng zuì wò yòu xī cí。

壬申春,国难有感

薛昂若

国联侃侃论和戎,黑暗重重那得公。guó lián kǎn kǎn lùn hé róng,hēi àn zhòng zhòng nà dé gōng。
孰是权奸孰正直,星光掩映云瞳朦。shú shì quán jiān shú zhèng zhí,xīng guāng yǎn yìng yún tóng méng。

壬申春,国难有感

薛昂若

钱财日日付东风,弄到民贫国亦穷。qián cái rì rì fù dōng fēng,nòng dào mín pín guó yì qióng。
矮鬼连朝烧更杀,频挥老泪哭英雄。ǎi guǐ lián cháo shāo gèng shā,pín huī lǎo lèi kū yīng xióng。
89123456