古诗词

长亭怨慢送曹镜初之皖

周祖同

怅同是、天涯羁旅,恨别伤离,黯然难赋。chàng tóng shì tiān yá jī lǚ,hèn bié shāng lí,àn rán nán fù。
满目烽烟,忍堪飘泊不归去。mǎn mù fēng yān,rěn kān piāo pō bù guī qù。
侧身东望,指点点、金堤树。cè shēn dōng wàng,zhǐ diǎn diǎn jīn dī shù。
树外是斜阳,只不见、皖公山暮。shù wài shì xié yáng,zhǐ bù jiàn wǎn gōng shān mù。
无语,奈萧萧落叶,未把玉骢留住。wú yǔ,nài xiāo xiāo luò yè,wèi bǎ yù cōng liú zhù。
家山梦里,怎知我、客程还阻。jiā shān mèng lǐ,zěn zhī wǒ kè chéng hái zǔ。
更休说、绝代才华,也一例、琵琶酸楚。gèng xiū shuō jué dài cái huá,yě yī lì pí pá suān chǔ。
怕后夜思量,淮水都无情绪。pà hòu yè sī liàng,huái shuǐ dōu wú qíng xù。
猜您喜欢

阮郎归·村景

周祖同

芳原不觉已春分,燕儿应记真。fāng yuán bù jué yǐ chūn fēn,yàn ér yīng jì zhēn。
霏霏微雨小于尘,桃花红一村。fēi fēi wēi yǔ xiǎo yú chén,táo huā hóng yī cūn。
弯路口,傍山根,涧声何处闻?草痕青过绿杨津,东风吹到门。wān lù kǒu,bàng shān gēn,jiàn shēng hé chù wén?cǎo hén qīng guò lǜ yáng jīn,dōng fēng chuī dào mén。
461234