古诗词

绿意

周祖同

霜钟缥缈。shuāng zhōng piāo miǎo。
下几林落叶,幽径谁扫?劫后如来,清梵无声,云垂一塔低峭。xià jǐ lín luò yè,yōu jìng shuí sǎo?jié hòu rú lái,qīng fàn wú shēng,yún chuí yī tǎ dī qiào。
孤亭竹里藏禅梦,有曲折,寒烟寻到。gū tíng zhú lǐ cáng chán mèng,yǒu qū zhé,hán yān xún dào。
料午阴、老鹤醒余,错认绿天清晓。liào wǔ yīn lǎo hè xǐng yú,cuò rèn lǜ tiān qīng xiǎo。
重问清风记否,故人似昨日,消瘦多少?倚遍阑干,敲罢琴弦,湿翠丝丝犹袅。zhòng wèn qīng fēng jì fǒu,gù rén shì zuó rì,xiāo shòu duō shǎo?yǐ biàn lán gàn,qiāo bà qín xián,shī cuì sī sī yóu niǎo。
秋吟莫便伤摇落,好韵入、晚唐丰调。qiū yín mò biàn shāng yáo luò,hǎo yùn rù wǎn táng fēng diào。
只断碑、一碧无痕,欲怨洞门香草。zhǐ duàn bēi yī bì wú hén,yù yuàn dòng mén xiāng cǎo。
猜您喜欢

阮郎归·村景

周祖同

芳原不觉已春分,燕儿应记真。fāng yuán bù jué yǐ chūn fēn,yàn ér yīng jì zhēn。
霏霏微雨小于尘,桃花红一村。fēi fēi wēi yǔ xiǎo yú chén,táo huā hóng yī cūn。
弯路口,傍山根,涧声何处闻?草痕青过绿杨津,东风吹到门。wān lù kǒu,bàng shān gēn,jiàn shēng hé chù wén?cǎo hén qīng guò lǜ yáng jīn,dōng fēng chuī dào mén。
461234