古诗词

少屏以其夫人周湘云女士行述见示盖去其悼亡之时亹亹又期月矣为题一律以止其戚

黄节

认将爱恋为生死,换取悲欢入性情。rèn jiāng ài liàn wèi shēng sǐ,huàn qǔ bēi huān rù xìng qíng。
余迹不堪惟翰墨,一篇还略省生平。yú jì bù kān wéi hàn mò,yī piān hái lüè shěng shēng píng。
只怜病独同时瘁,剩欲忧能积日盈。zhǐ lián bìng dú tóng shí cuì,shèng yù yōu néng jī rì yíng。
亹亹黄门哀悼意,夕风晨露又秋清。wěi wěi huáng mén āi dào yì,xī fēng chén lù yòu qiū qīng。
猜您喜欢

送马夷初南归

黄节

十月尚未霜,北风振林卉。shí yuè shàng wèi shuāng,běi fēng zhèn lín huì。
坐有南行者,对此志菲菲。zuò yǒu nán xíng zhě,duì cǐ zhì fēi fēi。
去秋送吾子,雪后腊无几。qù qiū sòng wú zi,xuě hòu là wú jǐ。
兹来别尤速,匝月弗及朏。zī lái bié yóu sù,zā yuè fú jí fěi。
栖栖子何就,意耻貂续尾。qī qī zi hé jiù,yì chǐ diāo xù wěi。
吾徒达是非,举世已不韪。wú tú dá shì fēi,jǔ shì yǐ bù wěi。
经冬岁恒燠,天道亦所匪。jīng dōng suì héng yù,tiān dào yì suǒ fěi。
子归湖上居,怀子在葭苇。zi guī hú shàng jū,huái zi zài jiā wěi。

岁暮吟

黄节

闭户十年壮乃出,一别云林老僧室。bì hù shí nián zhuàng nǎi chū,yī bié yún lín lǎo sēng shì。
三年订史江上楼,五稔南归谭学术。sān nián dìng shǐ jiāng shàng lóu,wǔ rěn nán guī tán xué shù。
栖迟以迄辛亥秋,作始攘胡至是毕。qī chí yǐ qì xīn hài qiū,zuò shǐ rǎng hú zhì shì bì。
风云廿载一过眼,世变如宫志则律。fēng yún niàn zài yī guò yǎn,shì biàn rú gōng zhì zé lǜ。
甘陵部党同时兴,坐视资瑨若滂晊。gān líng bù dǎng tóng shí xīng,zuò shì zī jìn ruò pāng zhì。
举国寒心贾生奋,西行解祸虞不疾。jǔ guó hán xīn jiǎ shēng fèn,xī xíng jiě huò yú bù jí。
尔来遂客宣武南,由癸数今已逾乙。ěr lái suì kè xuān wǔ nán,yóu guǐ shù jīn yǐ yú yǐ。
伤心贲育岂无勇,逆睹莽诛不终日。shāng xīn bēn yù qǐ wú yǒng,nì dǔ mǎng zhū bù zhōng rì。
时流百变害亦随,我辈遂为天下失。shí liú bǎi biàn hài yì suí,wǒ bèi suì wèi tiān xià shī。
吾焉能从屠沽儿,亦似正平气横溢。wú yān néng cóng tú gū ér,yì shì zhèng píng qì héng yì。
忧来听歌暮复朝,胜与俗子相比昵。yōu lái tīng gē mù fù cháo,shèng yǔ sú zi xiāng bǐ nì。
秋娘妙曲响遏云,敛气入弦泪如栉。qiū niáng miào qū xiǎng è yún,liǎn qì rù xián lèi rú zhì。
嗟余两耳何所闻,视若为娱若为恤。jiē yú liǎng ěr hé suǒ wén,shì ruò wèi yú ruò wèi xù。
强年借此足自聊,渐解不调到琴瑟。qiáng nián jiè cǐ zú zì liáo,jiàn jiě bù diào dào qín sè。
奈何三日遽辍歌,使我无诣岁云卒。nài hé sān rì jù chuò gē,shǐ wǒ wú yì suì yún zú。

生朝

黄节

武侯二十七,陈策干江东。wǔ hóu èr shí qī,chén cè gàn jiāng dōng。
幼安三十馀,渡海称潜龙。yòu ān sān shí yú,dù hǎi chēng qián lóng。
吾年皆过之,偃蹇比赁舂。wú nián jiē guò zhī,yǎn jiǎn bǐ lìn chōng。
白日在上头,苍然变朝红。bái rì zài shàng tóu,cāng rán biàn cháo hóng。
老大不自悲,愿天生奇雄。lǎo dà bù zì bēi,yuàn tiān shēng qí xióng。
如吾癸酉降,知非灵所钟。rú wú guǐ yǒu jiàng,zhī fēi líng suǒ zhōng。
五年作北客,志洁宁嗟穷。wǔ nián zuò běi kè,zhì jié níng jiē qióng。
区区说名节,岂与王霸功。qū qū shuō míng jié,qǐ yǔ wáng bà gōng。
尊前有寒梅,雪后翘春松。zūn qián yǒu hán méi,xuě hòu qiào chūn sōng。
把酒思吾妻,今朝祠祖宗。bǎ jiǔ sī wú qī,jīn cháo cí zǔ zōng。

赠卢毅安

黄节

雪夜旁皇思古人,自我不见逾千春。xuě yè páng huáng sī gǔ rén,zì wǒ bù jiàn yú qiān chūn。
孰知尼首与方面,史氏记注犹殊伦。shú zhī ní shǒu yǔ fāng miàn,shǐ shì jì zhù yóu shū lún。
举世纷纷尽馀子,青眼高歌徒尔尔。jǔ shì fēn fēn jǐn yú zi,qīng yǎn gāo gē tú ěr ěr。
卢生学富善相人,竖子淮阴每臧否。lú shēng xué fù shàn xiāng rén,shù zi huái yīn měi zāng fǒu。
汉志形法序六家,大举九州无津涯。hàn zhì xíng fǎ xù liù jiā,dà jǔ jiǔ zhōu wú jīn yá。
何独形人论贵贱,某也憔悴留京华。hé dú xíng rén lùn guì jiàn,mǒu yě qiáo cuì liú jīng huá。
此道于今不可说,虎头燕颔难为杰。cǐ dào yú jīn bù kě shuō,hǔ tóu yàn hàn nán wèi jié。
晚就卢生问所疑,吾生今日为忧悦。wǎn jiù lú shēng wèn suǒ yí,wú shēng jīn rì wèi yōu yuè。
喜吾所问非远图,眼前乐事知有无。xǐ wú suǒ wèn fēi yuǎn tú,yǎn qián lè shì zhī yǒu wú。
无人更为卢生相,天下英雄君与孤。wú rén gèng wèi lú shēng xiāng,tiān xià yīng xióng jūn yǔ gū。

岁暮怀刘栽甫

黄节

与子岁阑语萧瑟,江亭题诗更何日。yǔ zi suì lán yǔ xiāo sè,jiāng tíng tí shī gèng hé rì。
淞江送子我泛湖,一别音尘遂相失。sōng jiāng sòng zi wǒ fàn hú,yī bié yīn chén suì xiāng shī。
闻子键关不殊昔,我亦沉冥求自逸。wén zi jiàn guān bù shū xī,wǒ yì chén míng qiú zì yì。
方今逐利遍士夫,拜金豪率为之奴。fāng jīn zhú lì biàn shì fū,bài jīn háo lǜ wèi zhī nú。
世事人才不足问,忧在风俗谁能扶。shì shì rén cái bù zú wèn,yōu zài fēng sú shuí néng fú。
如子狷介吾狂孤,乃独挥金寻丽姝。rú zi juàn jiè wú kuáng gū,nǎi dú huī jīn xún lì shū。
城南酒垆日再过,珠江灯艇今何如。chéng nán jiǔ lú rì zài guò,zhū jiāng dēng tǐng jīn hé rú。
吾侪所志岂燕雀,宁没蓬蒿死沟壑。wú chái suǒ zhì qǐ yàn què,níng méi péng hāo sǐ gōu hè。
天下大义即在兹,子能不愧吾不怍。tiān xià dà yì jí zài zī,zi néng bù kuì wú bù zuò。
旁人笑谓腐且迂,独与佳人共清酌。páng rén xiào wèi fǔ qiě yū,dú yǔ jiā rén gòng qīng zhuó。
酒酣忆子梦见之,往往悲来叹飘泊。jiǔ hān yì zi mèng jiàn zhī,wǎng wǎng bēi lái tàn piāo pō。
瘦妻痴女不复怀,饥寒知已鬻珥钗。shòu qī chī nǚ bù fù huái,jī hán zhī yǐ yù ěr chāi。
子有所闻弗为异,西南大计当安排。zi yǒu suǒ wén fú wèi yì,xī nán dà jì dāng ān pái。
春明客思只如此,寒梅昨夜开高斋。chūn míng kè sī zhǐ rú cǐ,hán méi zuó yè kāi gāo zhāi。

北园

黄节

讽诗爱建安,守黑从苦县。fěng shī ài jiàn ān,shǒu hēi cóng kǔ xiàn。
激扬慕俊及,文学谢商偃。jī yáng mù jùn jí,wén xué xiè shāng yǎn。
人生不百年,羁旅将过半。rén shēng bù bǎi nián,jī lǚ jiāng guò bàn。
南归托献岁,兰皋邈时缅。nán guī tuō xiàn suì,lán gāo miǎo shí miǎn。
春冰初泮涣,海水复澶漫。chūn bīng chū pàn huàn,hǎi shuǐ fù chán màn。
迦罗花始开,湘荷叶如卷。jiā luó huā shǐ kāi,xiāng hé yè rú juǎn。
北园再过往,朋旧日游宴。běi yuán zài guò wǎng,péng jiù rì yóu yàn。
故乡直如此,创夷岁展转。gù xiāng zhí rú cǐ,chuàng yí suì zhǎn zhuǎn。
言治不保民,畜兵以滋乱。yán zhì bù bǎo mín,chù bīng yǐ zī luàn。
盗贼等丘山,风俗淫洛宛。dào zéi děng qiū shān,fēng sú yín luò wǎn。
芳尊讵能祓,白日忽已晚。fāng zūn jù néng fú,bái rì hū yǐ wǎn。
先坟在咫尺,戒暴叹遐远。xiān fén zài zhǐ chǐ,jiè bào tàn xiá yuǎn。
时荣曷足留,黄鸟徒相劝。shí róng hé zú liú,huáng niǎo tú xiāng quàn。

园夜

黄节

圆荷开盛夏,晚风袭炎暑。yuán hé kāi shèng xià,wǎn fēng xí yán shǔ。
俯流欲就湿,薄夜不如曙。fǔ liú yù jiù shī,báo yè bù rú shǔ。
高路已张灯,平桥乃连渚。gāo lù yǐ zhāng dēng,píng qiáo nǎi lián zhǔ。
雹后花叶碎,光洞藻荇舞。báo hòu huā yè suì,guāng dòng zǎo xìng wǔ。
鱼冒吸空鲜,蚊渴作朝雨。yú mào xī kōng xiān,wén kě zuò cháo yǔ。
不吝迟明凉,坐为此园苦。bù lìn chí míng liáng,zuò wèi cǐ yuán kǔ。
如何凫鸭声,喋喋池边树。rú hé fú yā shēng,dié dié chí biān shù。

秋夕

黄节

初秋荷气清,晚萼红逾重。chū qiū hé qì qīng,wǎn è hóng yú zhòng。
明月照绿房,修擎聚青汞。míng yuè zhào lǜ fáng,xiū qíng jù qīng gǒng。
久坐至露深,结怀不成梦。jiǔ zuò zhì lù shēn,jié huái bù chéng mèng。
宵长岁过半,鸟息枝犹动。xiāo zhǎng suì guò bàn,niǎo xī zhī yóu dòng。
伤哉望乡人,见云愁澒洞。shāng zāi wàng xiāng rén,jiàn yún chóu hòng dòng。

雨后园中报陈树人广州

黄节

歇雨随云归,兴游乘日斜。xiē yǔ suí yún guī,xīng yóu chéng rì xié。
人绝喧林鸟,风过乱渚荷。rén jué xuān lín niǎo,fēng guò luàn zhǔ hé。
热甚天造凉,物乐园为家。rè shén tiān zào liáng,wù lè yuán wèi jiā。
水虫出复没,草树覆更遮。shuǐ chóng chū fù méi,cǎo shù fù gèng zhē。
时形各流见,心意徒纷拿。shí xíng gè liú jiàn,xīn yì tú fēn ná。
讲习期已倦,知生微一涯。jiǎng xí qī yǐ juàn,zhī shēng wēi yī yá。
怆念故乡事,夺杀无时无。chuàng niàn gù xiāng shì,duó shā wú shí wú。
书辞独云乐,子语岂有他。shū cí dú yún lè,zi yǔ qǐ yǒu tā。
悬灯照思颜,墙上生昔邪。xuán dēng zhào sī yán,qiáng shàng shēng xī xié。

七夕

黄节

霖雨逾月霁,河汉悬宵分。lín yǔ yú yuè jì,hé hàn xuán xiāo fēn。
芙蓉溢金塘,罗绮成锦云。fú róng yì jīn táng,luó qǐ chéng jǐn yún。
夏尽秋浸至,水深民垫昏。xià jǐn qiū jìn zhì,shuǐ shēn mín diàn hūn。
负轭有虚名,牵牛何足云。fù è yǒu xū míng,qiān niú hé zú yún。

岁暮示李沧萍

黄节

骊成有碣石,乃沦东海傍。lí chéng yǒu jié shí,nǎi lún dōng hǎi bàng。
惟彼原子思,学道病不行。wéi bǐ yuán zi sī,xué dào bìng bù xíng。
君平何寂寞,身世皆相忘。jūn píng hé jì mò,shēn shì jiē xiāng wàng。
读易管渡辽,避世王东墙。dú yì guǎn dù liáo,bì shì wáng dōng qiáng。
邠卿委时命,伏生兴流亡。bīn qīng wěi shí mìng,fú shēng xīng liú wáng。
持此不拔心,何问屯与康。chí cǐ bù bá xīn,hé wèn tún yǔ kāng。
数子守高义,千秋能颉颃。shù zi shǒu gāo yì,qiān qiū néng jié háng。
苕苕岁云暮,来日何堂堂。sháo sháo suì yún mù,lái rì hé táng táng。
李生文学儒,学成不还乡。lǐ shēng wén xué rú,xué chéng bù hái xiāng。
臣朔独苦饥,作赋追东方。chén shuò dú kǔ jī,zuò fù zhuī dōng fāng。
乱世不右文,万舞徒方将。luàn shì bù yòu wén,wàn wǔ tú fāng jiāng。
吾衰逝不顾,惜汝年犹强。wú shuāi shì bù gù,xī rǔ nián yóu qiáng。
朱梅发绿苞,绝阴转新阳。zhū méi fā lǜ bāo,jué yīn zhuǎn xīn yáng。
万物盖已除,生气中亦藏。wàn wù gài yǐ chú,shēng qì zhōng yì cáng。
何意残贼人,天降独未央。hé yì cán zéi rén,tiān jiàng dú wèi yāng。

胡夔文挽诗

黄节

夏馀共啜荈,秋尽犹依松。xià yú gòng chuài chuǎn,qiū jǐn yóu yī sōng。
园林转青阳,念子胡绝踪。yuán lín zhuǎn qīng yáng,niàn zi hú jué zōng。
夙疾淹岁时,遇我言家讧。sù jí yān suì shí,yù wǒ yán jiā hòng。
席荆每慨然,携侍或径从。xí jīng měi kǎi rán,xié shì huò jìng cóng。
累葛莫蔓樛,旨蓄不御冬。lèi gé mò màn jiū,zhǐ xù bù yù dōng。
金尽似苏季,礼阙非皋佣。jīn jǐn shì sū jì,lǐ quē fēi gāo yōng。
速子实死繇,疲旅益病重。sù zi shí sǐ yáo,pí lǚ yì bìng zhòng。
以子好诗书,既乃思云风。yǐ zi hǎo shī shū,jì nǎi sī yún fēng。
著籍洪宪臣,事与刘叔同。zhù jí hóng xiàn chén,shì yǔ liú shū tóng。
知耻较彼贤,我为歌商颂。zhī chǐ jiào bǐ xián,wǒ wèi gē shāng sòng。
感兹伤子逝,论子使世恫。gǎn zī shāng zi shì,lùn zi shǐ shì dòng。
春溪长百草,野蕨渐紫茸。chūn xī zhǎng bǎi cǎo,yě jué jiàn zǐ rōng。
寂寂子倘来,悠悠亦无穷。jì jì zi tǎng lái,yōu yōu yì wú qióng。

送诸贞壮南归

黄节

晨鸡告熹微,夜铎响不敌。chén jī gào xī wēi,yè duó xiǎng bù dí。
南街动役车,乱起在朝夕。nán jiē dòng yì chē,luàn qǐ zài cháo xī。
十年子不来,去欲万里息。shí nián zi bù lái,qù yù wàn lǐ xī。
梗修江浦驾,邅回汉皋驿。gěng xiū jiāng pǔ jià,zhān huí hàn gāo yì。
河冰宵始合,川树绿犹积。hé bīng xiāo shǐ hé,chuān shù lǜ yóu jī。
栖栖天下事,皇皇行路客。qī qī tiān xià shì,huáng huáng xíng lù kè。
风尘不共聚,湖山乱无极。fēng chén bù gòng jù,hú shān luàn wú jí。
闵予说诗书,欲归失乡国。mǐn yǔ shuō shī shū,yù guī shī xiāng guó。
老作幕府宾,愿子盍家食。lǎo zuò mù fǔ bīn,yuàn zi hé jiā shí。
今归良足欣,残贼阻于役。jīn guī liáng zú xīn,cán zéi zǔ yú yì。

社园茗坐

黄节

影落秋池阴,斜阳在高树。yǐng luò qiū chí yīn,xié yáng zài gāo shù。
荷根互偃仰,流光一朝暮。hé gēn hù yǎn yǎng,liú guāng yī cháo mù。
园草日以黄,游客不如故。yuán cǎo rì yǐ huáng,yóu kè bù rú gù。
层云出海子,重台接城庑。céng yún chū hǎi zi,zhòng tái jiē chéng wǔ。
萧条昨过往,林木长烟露。xiāo tiáo zuó guò wǎng,lín mù zhǎng yān lù。
嬉游上京地,士女虽无度。xī yóu shàng jīng dì,shì nǚ suī wú dù。
自昔富庶邦,不谓变墟墓。zì xī fù shù bāng,bù wèi biàn xū mù。
辕驹困刍秣,君子逐鸡鹜。yuán jū kùn chú mò,jūn zi zhú jī wù。
孰知茶荈贱,已损饔飧数。shú zhī chá chuǎn jiàn,yǐ sǔn yōng sūn shù。
嗟嗟叶下禽,饥无残饵哺。jiē jiē yè xià qín,jī wú cán ěr bǔ。

岁暮吟

黄节

朔风催雪天欲雨,秋娘老去丁沽路。shuò fēng cuī xuě tiān yù yǔ,qiū niáng lǎo qù dīng gū lù。
不知听歌人更老,题句瘿庵已丘墓。bù zhī tīng gē rén gèng lǎo,tí jù yǐng ān yǐ qiū mù。
乱从丁巳召强藩,徐泗连兵入天府。luàn cóng dīng sì zhào qiáng fān,xú sì lián bīng rù tiān fǔ。
群帅如罴复如虎,皖直奉洛继以鲁。qún shuài rú pí fù rú hǔ,wǎn zhí fèng luò jì yǐ lǔ。
黄河北来日相杀,矧复兵饷借索虏。huáng hé běi lái rì xiāng shā,shěn fù bīng xiǎng jiè suǒ lǔ。
祸连西北迄东南,地尽察绥放吴楚。huò lián xī běi qì dōng nán,dì jǐn chá suí fàng wú chǔ。
岭表劳师渡湘汉,势成南北无沛羽。lǐng biǎo láo shī dù xiāng hàn,shì chéng nán běi wú pèi yǔ。
纷纷部曲人异谋,不各相杀则相觑。fēn fēn bù qū rén yì móu,bù gè xiāng shā zé xiāng qù。
十州百姓死其下,民实何辜国焉祚。shí zhōu bǎi xìng sǐ qí xià,mín shí hé gū guó yān zuò。
北客尔来十五年,戊壬我南止松沪。běi kè ěr lái shí wǔ nián,wù rén wǒ nán zhǐ sōng hù。
越庚及癸再言归,娇女已长弱妻妪。yuè gēng jí guǐ zài yán guī,jiāo nǚ yǐ zhǎng ruò qī yù。
先墓萧萧阙洒扫,深山林密盗无数。xiān mù xiāo xiāo quē sǎ sǎo,shēn shān lín mì dào wú shù。
不敢言老望归祭,曷反苍颜对封树。bù gǎn yán lǎo wàng guī jì,hé fǎn cāng yán duì fēng shù。
简岸我师卅年别,展谒汾江亲请语。jiǎn àn wǒ shī sà nián bié,zhǎn yè fén jiāng qīn qǐng yǔ。
人心风俗何以乱,不在政治与军旅。rén xīn fēng sú hé yǐ luàn,bù zài zhèng zhì yǔ jūn lǚ。
始于邪说终暴行,世乃一乱乱无度。shǐ yú xié shuō zhōng bào xíng,shì nǎi yī luàn luàn wú dù。
由癸溯今星四周,去乡山川更修阻。yóu guǐ sù jīn xīng sì zhōu,qù xiāng shān chuān gèng xiū zǔ。
坐观群儿戏北郭,一若雄鸡戴金距。zuò guān qún ér xì běi guō,yī ruò xióng jī dài jīn jù。
日以同类伤爪嘴,不如猎狗逐郊兔。rì yǐ tóng lèi shāng zhǎo zuǐ,bù rú liè gǒu zhú jiāo tù。
我独治诗远思古,陈王阮公谢鲍句。wǒ dú zhì shī yuǎn sī gǔ,chén wáng ruǎn gōng xiè bào jù。
上及乐府诗三百,发为文章用笺注。shàng jí lè fǔ shī sān bǎi,fā wèi wén zhāng yòng jiān zhù。
岁阑百事尽废除,欲理性情与人与。suì lán bǎi shì jǐn fèi chú,yù lǐ xìng qíng yǔ rén yǔ。
可怜人共叹饥寒,群儿又作鱼龙舞。kě lián rén gòng tàn jī hán,qún ér yòu zuò yú lóng wǔ。