古诗词

宴集桃李花下兴言边患夜分不寐

黄节

春色满中原,东风忽吹至。chūn sè mǎn zhōng yuán,dōng fēng hū chuī zhì。
繄彼桃李花,笑知酒阑意。yī bǐ táo lǐ huā,xiào zhī jiǔ lán yì。
古人秉烛游,吾今独何志。gǔ rén bǐng zhú yóu,wú jīn dú hé zhì。
草堂来故人,为我道时事。cǎo táng lái gù rén,wèi wǒ dào shí shì。
坐花且开筵,芳菲拂剑鼻。zuò huā qiě kāi yán,fāng fēi fú jiàn bí。
草木犹春荣,世运何大异。cǎo mù yóu chūn róng,shì yùn hé dà yì。
东望春可怜,千里碧血渍。dōng wàng chūn kě lián,qiān lǐ bì xuè zì。
山高风鹤哀,将军死无地。shān gāo fēng hè āi,jiāng jūn sǐ wú dì。
泱泱东海雄,一旦委地利。yāng yāng dōng hǎi xióng,yī dàn wěi dì lì。
岂无鸦儿军,不可收指臂。qǐ wú yā ér jūn,bù kě shōu zhǐ bì。
兵事三十年,嗟嗟阃外帅。bīng shì sān shí nián,jiē jiē kǔn wài shuài。
丈夫拊髀惊,冲冠裂目眦。zhàng fū fǔ bì jīng,chōng guān liè mù zì。
我少学兵法,亦明古武备。wǒ shǎo xué bīng fǎ,yì míng gǔ wǔ bèi。
何必怯舟师,何必畏利器。hé bì qiè zhōu shī,hé bì wèi lì qì。
苟得死士心,无敌有大义。gǒu dé sǐ shì xīn,wú dí yǒu dà yì。
天下岂无人,苍苍果谁寄。tiān xià qǐ wú rén,cāng cāng guǒ shuí jì。
边风吹虫沙,霾雾走魑魅。biān fēng chuī chóng shā,mái wù zǒu chī mèi。
壮士怀关东,举酒问天醉。zhuàng shì huái guān dōng,jǔ jiǔ wèn tiān zuì。
花落竟无言,奈何夜不寐。huā luò jìng wú yán,nài hé yè bù mèi。
猜您喜欢

园榭雨中

黄节

破晴一雨动游人,过鸟投林草没津。pò qíng yī yǔ dòng yóu rén,guò niǎo tóu lín cǎo méi jīn。
坐念巾车园外路,隔城归意不逡巡。zuò niàn jīn chē yuán wài lù,gé chéng guī yì bù qūn xún。

答瘿公书意

黄节

传疑将信日相寻,已尽枯荷四叠吟。chuán yí jiāng xìn rì xiāng xún,yǐ jǐn kū hé sì dié yín。
还有酒边题句在,广陵从事更伤心。hái yǒu jiǔ biān tí jù zài,guǎng líng cóng shì gèng shāng xīn。

偶感

黄节

晚月迟迟坐久望,昨宵风露变新霜。wǎn yuè chí chí zuò jiǔ wàng,zuó xiāo fēng lù biàn xīn shuāng。
人间一别真成缺,何待明朝始断肠。rén jiān yī bié zhēn chéng quē,hé dài míng cháo shǐ duàn cháng。

鮀江补句

黄节

荒山穷海欲何留,能令依依阻去舟。huāng shān qióng hǎi yù hé liú,néng lìng yī yī zǔ qù zhōu。
任是重逢已春暮,伤心鮀水不西流。rèn shì zhòng féng yǐ chūn mù,shāng xīn tuó shuǐ bù xī liú。

即景

黄节

预期好月忽生云,负尽人间至夜分。yù qī hǎo yuè hū shēng yún,fù jǐn rén jiān zhì yè fēn。
得水蛙凫声顿歇,乱柯眠鸟独呼群。dé shuǐ wā fú shēng dùn xiē,luàn kē mián niǎo dú hū qún。

题余越园画

黄节

林泉阒绝画中人,难遣燕南二月春。lín quán qù jué huà zhōng rén,nán qiǎn yàn nán èr yuè chūn。
已尽梧桐欲稊柳,未能遮断远山颦。yǐ jǐn wú tóng yù tí liǔ,wèi néng zhē duàn yuǎn shān pín。

对月归作

黄节

凉宵负汝去依依,低逐车灯独自归。liáng xiāo fù rǔ qù yī yī,dī zhú chē dēng dú zì guī。
清景背人浑不觉,二更园露满单衣。qīng jǐng bèi rén hún bù jué,èr gèng yuán lù mǎn dān yī。

岁朝

黄节

水仙初作岁朝图,不见车尘曲巷驱。shuǐ xiān chū zuò suì cháo tú,bù jiàn chē chén qū xiàng qū。
只为人情生感叹,放翁原不在屠苏。zhǐ wèi rén qíng shēng gǎn tàn,fàng wēng yuán bù zài tú sū。

清明后一日作

黄节

已催新绿过清明,作兴东风蓦地生。yǐ cuī xīn lǜ guò qīng míng,zuò xīng dōng fēng mò dì shēng。
早落杏花成几树,不消鶗鴂再三鸣。zǎo luò xìng huā chéng jǐ shù,bù xiāo tí jué zài sān míng。

清明后一日作

黄节

榆柳楂梨桃李梅,紫丁红药大櫰槐。yú liǔ zhā lí táo lǐ méi,zǐ dīng hóng yào dà huái huái。
群莺落得争枝乱,国事如今尽可哀。qún yīng luò dé zhēng zhī luàn,guó shì rú jīn jǐn kě āi。

五月二日雨中感怀

黄节

竹裹红丝角黍香,旧风闾里说端阳。zhú guǒ hóng sī jiǎo shǔ xiāng,jiù fēng lǘ lǐ shuō duān yáng。
北来十载萧条过,岂意今年更乱亡。běi lái shí zài xiāo tiáo guò,qǐ yì jīn nián gèng luàn wáng。

五月二日雨中感怀

黄节

不持国纪日相残,坐视民饥自爱官。bù chí guó jì rì xiāng cán,zuò shì mín jī zì ài guān。
一月旱云三夜雨,等闲摧尽数花兰。yī yuè hàn yún sān yè yǔ,děng xián cuī jǐn shù huā lán。

五月二日雨中感怀

黄节

侏儒不饱朔仍饥,杀夺当前正此时。zhū rú bù bǎo shuò réng jī,shā duó dāng qián zhèng cǐ shí。
庭树野鸦驱宿鸟,几何同不作流离。tíng shù yě yā qū sù niǎo,jǐ hé tóng bù zuò liú lí。

五月二日雨中感怀

黄节

张君讯有南行计,王子书来劝北廑。zhāng jūn xùn yǒu nán xíng jì,wáng zi shū lái quàn běi jǐn。
毕竟一身同越鸟,三年能了故宫文。bì jìng yī shēn tóng yuè niǎo,sān nián néng le gù gōng wén。

五月二日雨中感怀

黄节

诸大重逢鬓亦斑,结庐近水得长闲。zhū dà zhòng féng bìn yì bān,jié lú jìn shuǐ dé zhǎng xián。
因循便过榴花节,未必能寻湖上山。yīn xún biàn guò liú huā jié,wèi bì néng xún hú shàng shān。