古诗词

洞仙歌·荆轲入秦

许南英

感恩知己,白衣冠易水,风雪萧萧声变徵。gǎn ēn zhī jǐ,bái yī guān yì shuǐ,fēng xuě xiāo xiāo shēng biàn zhēng。
恨武阳不武,胆小如鼷!太辜负,市骏燕丹太子!hèn wǔ yáng bù wǔ,dǎn xiǎo rú xī!tài gū fù,shì jùn yàn dān tài zi!
图穷匕首见,走柱回环,懗杀秦廷诸武士。tú qióng bǐ shǒu jiàn,zǒu zhù huí huán,xià shā qín tíng zhū wǔ shì。
翻悔樊于期,杀身成仁。fān huǐ fán yú qī,shā shēn chéng rén。
还问你,头颅有几?倘若是渐离与君来,又何致劫盟,荆卿枉死!hái wèn nǐ,tóu lú yǒu jǐ?tǎng ruò shì jiàn lí yǔ jūn lái,yòu hé zhì jié méng,jīng qīng wǎng sǐ!

许南英

许南英,字子蕴,号蕴白、允白,自号窥园主人、留发头陀、龙马书生、昆舍耶客、春江冷宦,两度来台。期间与南社、瀛社、桃社、竹社、栎社等诸多诗友往返。民国二年(1913)厦门鼓浪屿菽庄花园建成,林尔嘉广邀诗文同好组「菽庄吟社」,许南英亦常参与盛会。现存《窥园留草》包括「窥园诗」、「窥园词」。诗集按时间排列,甲申以前(光绪十年,1884)之少作亦收录。兹以1933年北京和济印书馆之原刊本为底本,参照1962年台银本编校。 许南英的作品>>

猜您喜欢

和哭盦道人易实甫观察台舟感怀原韵

许南英

投鞭快语听苻坚,将帅韬钤只望天。tóu biān kuài yǔ tīng fú jiān,jiāng shuài tāo qián zhǐ wàng tiān。
教战卫公空好鹤,思乡蜀帝共啼鹃。jiào zhàn wèi gōng kōng hǎo hè,sī xiāng shǔ dì gòng tí juān。
成蛇始信难添足,群蚁如何不慕膻!chéng shé shǐ xìn nán tiān zú,qún yǐ rú hé bù mù shān!
半壁东南留半壁,馀生效死亦时贤。bàn bì dōng nán liú bàn bì,yú shēng xiào sǐ yì shí xián。

乙未秋日游丁家絜园

许南英

罡风送客到三阳,揭邑于吾是故乡。gāng fēng sòng kè dào sān yáng,jiē yì yú wú shì gù xiāng。
恸哭谁人怜阮籍?tòng kū shuí rén lián ruǎn jí?
钓游无地隐严光!diào yóu wú dì yǐn yán guāng!
欲寻吕祖邯郸道,竟入裴公绿野堂。yù xún lǚ zǔ hán dān dào,jìng rù péi gōng lǜ yě táng。
红蓼白芦围水阁,伊人宛在水中央!hóng liǎo bái lú wéi shuǐ gé,yī rén wǎn zài shuǐ zhōng yāng!

乙未秋日游丁家絜园

许南英

楼台亭馆尚依然,冷落繁华二十年。lóu tái tíng guǎn shàng yī rán,lěng luò fán huá èr shí nián。
主是令威难化鹤,客真杜宇欲成鹃。zhǔ shì lìng wēi nán huà hè,kè zhēn dù yǔ yù chéng juān。
一畦寒菜锄斜日,半亩残荷锁淡烟。yī qí hán cài chú xié rì,bàn mǔ cán hé suǒ dàn yān。
不负仲宣楼上望,瓣香低首拜湘贤。bù fù zhòng xuān lóu shàng wàng,bàn xiāng dī shǒu bài xiāng xián。

乙未秋日游丁家絜园

许南英

湖山原欲小勾留,无奈愁人倍有愁。hú shān yuán yù xiǎo gōu liú,wú nài chóu rén bèi yǒu chóu。
非是陶潜能卜宅,剧怜宋玉善悲秋。fēi shì táo qián néng bo zhái,jù lián sòng yù shàn bēi qiū。
功名险作焚身象,眷属浑如不系舟。gōng míng xiǎn zuò fén shēn xiàng,juàn shǔ hún rú bù xì zhōu。
眼底沧桑无限感,西风不忍再登楼。yǎn dǐ cāng sāng wú xiàn gǎn,xī fēng bù rěn zài dēng lóu。

和宗人秋河四首

许南英

容易秋风又一年,浮生如梦事如烟!róng yì qiū fēng yòu yī nián,fú shēng rú mèng shì rú yān!
此身局蹐留天地,小劫沧桑幻海田。cǐ shēn jú jí liú tiān dì,xiǎo jié cāng sāng huàn hǎi tián。
日刻驹光销壮志,雪泥鸿爪恍前缘。rì kè jū guāng xiāo zhuàng zhì,xuě ní hóng zhǎo huǎng qián yuán。
鄙人笔砚都灰烬,竟为新诗触绪牵。bǐ rén bǐ yàn dōu huī jìn,jìng wèi xīn shī chù xù qiān。

和宗人秋河四首

许南英

亭院新秋爱嫩凉,玉缸花扑酒初香。tíng yuàn xīn qiū ài nèn liáng,yù gāng huā pū jiǔ chū xiāng。
客来赤道三千里,座列金钗十二行。kè lái chì dào sān qiān lǐ,zuò liè jīn chāi shí èr xíng。
清福合宜居此地,好山竟是胜吾乡。qīng fú hé yí jū cǐ dì,hǎo shān jìng shì shèng wú xiāng。
穷途顿触流离眼,瘦菊疏篱自夕阳。qióng tú dùn chù liú lí yǎn,shòu jú shū lí zì xī yáng。

和宗人秋河四首

许南英

薄醉应难再举杯,参横斗转赋归来。báo zuì yīng nán zài jǔ bēi,cān héng dòu zhuǎn fù guī lái。
流萤远树犹开火,怒马轻轺小忽雷。liú yíng yuǎn shù yóu kāi huǒ,nù mǎ qīng yáo xiǎo hū léi。
主是陈遵劳缱绻,客同阮籍尚低徊。zhǔ shì chén zūn láo qiǎn quǎn,kè tóng ruǎn jí shàng dī huái。
萍踪聚散浑无定,如此相逢有几回?píng zōng jù sàn hún wú dìng,rú cǐ xiāng féng yǒu jǐ huí?

和宗人秋河四首

许南英

男儿四海皆兄弟,况是高阳一派亲。nán ér sì hǎi jiē xiōng dì,kuàng shì gāo yáng yī pài qīn。
避地自怜非海客,问天未许作闲人。bì dì zì lián fēi hǎi kè,wèn tiān wèi xǔ zuò xián rén。
苦无媚骨能谐俗,惟有刚肠但率真。kǔ wú mèi gǔ néng xié sú,wéi yǒu gāng cháng dàn lǜ zhēn。
强策驽骀还有力,重来驰骋九京尘。qiáng cè nú dài hái yǒu lì,zhòng lái chí chěng jiǔ jīng chén。

丙申九月初三日有感

许南英

凉秋又是月初三,往事回思只自惭!liáng qiū yòu shì yuè chū sān,wǎng shì huí sī zhǐ zì cán!
汉代衣冠遗族恨,顺昌旗帜老生谈!hàn dài yī guān yí zú hèn,shùn chāng qí zhì lǎo shēng tán!
血枯魂化伤春鸟,茧破丝缠未死蚕。xuè kū hún huà shāng chūn niǎo,jiǎn pò sī chán wèi sǐ cán。
今日飘零游绝国,海天东望哭台南!jīn rì piāo líng yóu jué guó,hǎi tiān dōng wàng kū tái nán!

送邱菽园观察回海澄

许南英

一刺来投万里奔,主人先我返丘园。yī cì lái tóu wàn lǐ bēn,zhǔ rén xiān wǒ fǎn qiū yuán。
几囊束笋新诗卷,双袖酬花旧酒痕。jǐ náng shù sǔn xīn shī juǎn,shuāng xiù chóu huā jiù jiǔ hén。
冀北乍欣逢伯乐,汝南翻怅别陈遵!jì běi zhà xīn féng bó lè,rǔ nán fān chàng bié chén zūn!
穷途作客真无奈,多少心胸未敢言。qióng tú zuò kè zhēn wú nài,duō shǎo xīn xiōng wèi gǎn yán。

送邱菽园观察回海澄

许南英

多少心胸未敢言,星洲何处是龙门?duō shǎo xīn xiōng wèi gǎn yán,xīng zhōu hé chù shì lóng mén?
功名阨我终安命,笔墨逢君亦感恩。gōng míng è wǒ zhōng ān mìng,bǐ mò féng jūn yì gǎn ēn。
别酒忍添游子恨,灵旗长护大夫魂!bié jiǔ rěn tiān yóu zi hèn,líng qí zhǎng hù dà fū hún!
明年春水漳江绿,为我呼童一启轩。míng nián chūn shuǐ zhāng jiāng lǜ,wèi wǒ hū tóng yī qǐ xuān。

偶成

许南英

南唐一阕破家山,落拓江湖作散闲。nán táng yī què pò jiā shān,luò tuò jiāng hú zuò sàn xián。
羁客尚羞弹剑铗,寡兄遥劝唱刀环。jī kè shàng xiū dàn jiàn jiá,guǎ xiōng yáo quàn chàng dāo huán。
才如误我狂成癖,酒易欺人醉上颜。cái rú wù wǒ kuáng chéng pǐ,jiǔ yì qī rén zuì shàng yán。
对镜忽惊双鬓影,青丝已露数茎斑!duì jìng hū jīng shuāng bìn yǐng,qīng sī yǐ lù shù jīng bān!

偶成

许南英

波涛西望海漫漫,王粲楼头独倚栏!bō tāo xī wàng hǎi màn màn,wáng càn lóu tóu dú yǐ lán!
爱我尚留权小住,住人翻觉是无端。ài wǒ shàng liú quán xiǎo zhù,zhù rén fān jué shì wú duān。
儒生薄福为行客,俗子多金类长官。rú shēng báo fú wèi xíng kè,sú zi duō jīn lèi zhǎng guān。
坎壈自怜还自解,无求顿觉地天宽。kǎn lǎn zì lián hái zì jiě,wú qiú dùn jué dì tiān kuān。

和吴质钦司马原韵

许南英

铁马金戈忆旧游,相逢又在海西头。tiě mǎ jīn gē yì jiù yóu,xiāng féng yòu zài hǎi xī tóu。
时当危局书无补,主有深恩剑未酬。shí dāng wēi jú shū wú bǔ,zhǔ yǒu shēn ēn jiàn wèi chóu。
季札才堪当使命,少陵诗半寄离忧。jì zhá cái kān dāng shǐ mìng,shǎo líng shī bàn jì lí yōu。
家山极目云烟里,太息东南海外洲!jiā shān jí mù yún yān lǐ,tài xī dōng nán hǎi wài zhōu!

也是园席上和梦盦

许南英

别筵复为一天赊,秋士当筵奏铁琶。bié yán fù wèi yī tiān shē,qiū shì dāng yán zòu tiě pá。
君似有人传彩笔,天犹厄我滞乌纱。jūn shì yǒu rén chuán cǎi bǐ,tiān yóu è wǒ zhì wū shā。
腼然面目羞明镜,仓卒行踪逐远槎。miǎn rán miàn mù xiū míng jìng,cāng zú xíng zōng zhú yuǎn chá。
强欲成诗浑未就,酒酣耳热眼生花。qiáng yù chéng shī hún wèi jiù,jiǔ hān ěr rè yǎn shēng huā。