古诗词

纪许逆滋事五古十二首

黄文仪

北匪戕官后,南疆恣劫攘。běi fěi qiāng guān hòu,nán jiāng zì jié rǎng。
揭竿起伏莽,乌合成鸱张。jiē gān qǐ fú mǎng,wū hé chéng chī zhāng。
祭纛用人牺,顺天帜飘扬。jì dào yòng rén xī,shùn tiān zhì piāo yáng。
蓦地纵剽掠,哀鸿目惨伤。mò dì zòng piāo lüè,āi hóng mù cǎn shāng。
将官守火库,民勇护城厢。jiāng guān shǒu huǒ kù,mín yǒng hù chéng xiāng。
蔓延苏逆来,乘时跳陆梁。màn yán sū nì lái,chéng shí tiào lù liáng。
勒金与封谷,冤惨不可当。lēi jīn yǔ fēng gǔ,yuān cǎn bù kě dāng。
大军快来苏,焚香祝上苍。dà jūn kuài lái sū,fén xiāng zhù shàng cāng。

黄文仪

黄文仪,凤山邑附贡。〖参考卢德嘉《凤山县采访册》,台银本。〗据其诗作〈记许逆滋事五古十二首〉中述及道光四年「许尚、杨良斌之役」,推断其应为清道光年间(1821~1850)人士。其馀生平不详。(施懿琳撰) 黄文仪的作品>>

猜您喜欢

黄文仪

幽姿何必傍瑶台,笑傲冰霜寂历开。yōu zī hé bì bàng yáo tái,xiào ào bīng shuāng jì lì kāi。
流水空山尘不到,孤芳解占百花魁。liú shuǐ kōng shān chén bù dào,gū fāng jiě zhàn bǎi huā kuí。

黄文仪

玉立佳人窈窕姿,园林掩映几多时。yù lì jiā rén yǎo tiǎo zī,yuán lín yǎn yìng jǐ duō shí。
横斜影里萧萧竹,冷月疏烟伴最宜。héng xié yǐng lǐ xiāo xiāo zhú,lěng yuè shū yān bàn zuì yí。

黄文仪

寒风吹下月棱棱,浅抹疏烟薄霭蒸。hán fēng chuī xià yuè léng léng,qiǎn mǒ shū yān báo ǎi zhēng。
瘦影一篱霜满地,罗浮梦醒冷于冰。shòu yǐng yī lí shuāng mǎn dì,luó fú mèng xǐng lěng yú bīng。

黄文仪

天女维摩本绝尘,香魂同化此花身。tiān nǚ wéi mó běn jué chén,xiāng hún tóng huà cǐ huā shēn。
雪中特为开生面,看取枝头数点春。xuě zhōng tè wèi kāi shēng miàn,kàn qǔ zhī tóu shù diǎn chūn。

黄文仪

木落山枯霜雪清,江头千树淡烟横。mù luò shān kū shuāng xuě qīng,jiāng tóu qiān shù dàn yān héng。
水流香动黄昏月,戒夜钟敲第一声。shuǐ liú xiāng dòng huáng hūn yuè,jiè yè zhōng qiāo dì yī shēng。

黄文仪

江村霜冷寂无哗,吟屋萧疏几树斜。jiāng cūn shuāng lěng jì wú huā,yín wū xiāo shū jǐ shù xié。
瘦到骨时香到骨,严寒始放一枝花。shòu dào gǔ shí xiāng dào gǔ,yán hán shǐ fàng yī zhī huā。

黄文仪

书声澈夜月泠泠,斜影当窗雪满亭。shū shēng chè yè yuè líng líng,xié yǐng dāng chuāng xuě mǎn tíng。
幽气袭人香冉冉,霜高瘦却玉肌青。yōu qì xí rén xiāng rǎn rǎn,shuāng gāo shòu què yù jī qīng。

黄文仪

雪冷前村流水香,溪桥千树月痕凉。xuě lěng qián cūn liú shuǐ xiāng,xī qiáo qiān shù yuè hén liáng。
冰肌耐却寒威瘦,缟素魂交睹靓妆。bīng jī nài què hán wēi shòu,gǎo sù hún jiāo dǔ jìng zhuāng。

黄文仪

雪花封处是瑶台,冷对清樽雪夜开。xuě huā fēng chù shì yáo tái,lěng duì qīng zūn xuě yè kāi。
酒醒梦回风细卷,琼英飞落满苍苔。jiǔ xǐng mèng huí fēng xì juǎn,qióng yīng fēi luò mǎn cāng tái。

黄文仪

霜风吹下雪漫漫,香处梅花破笑颜。shuāng fēng chuī xià xuě màn màn,xiāng chù méi huā pò xiào yán。
云冷月明清有韵,高枝攀摘细加餐。yún lěng yuè míng qīng yǒu yùn,gāo zhī pān zhāi xì jiā cān。

黄文仪

寒风裂石破天垠,万本梅花著色新。hán fēng liè shí pò tiān yín,wàn běn méi huā zhù sè xīn。
雪里幽姿开半面,空山明月见精神。xuě lǐ yōu zī kāi bàn miàn,kōng shān míng yuè jiàn jīng shén。

黄文仪

枫落溪湾弃叶红,孤山千树月明中。fēng luò xī wān qì yè hóng,gū shān qiān shù yuè míng zhōng。
自从逋客微吟后,寂寞枝头笑冷风。zì cóng bū kè wēi yín hòu,jì mò zhī tóu xiào lěng fēng。

黄文仪

烟锁云埋玉冰隈,香从何处贵疑猜。yān suǒ yún mái yù bīng wēi,xiāng cóng hé chù guì yí cāi。
行过寂寞江村路,始见琼瑶几树开。xíng guò jì mò jiāng cūn lù,shǐ jiàn qióng yáo jǐ shù kāi。

黄文仪

青灯影里萧疏树,雪后风微气吐氛。qīng dēng yǐng lǐ xiāo shū shù,xuě hòu fēng wēi qì tǔ fēn。
醉倚玉楼频赏望,横吹铁笛叫寒云。zuì yǐ yù lóu pín shǎng wàng,héng chuī tiě dí jiào hán yún。

黄文仪

冰姿铁干水云隈,日日寻芳探几回。bīng zī tiě gàn shuǐ yún wēi,rì rì xún fāng tàn jǐ huí。
踏遍双鞋香迹冷,风霜历尽始春来。tà biàn shuāng xié xiāng jì lěng,fēng shuāng lì jǐn shǐ chūn lái。
140«45678910