古诗词

由秋浦至屯溪山行杂诗

黄燮清

危冈下千仞,势峭若趋重。wēi gāng xià qiān rèn,shì qiào ruò qū zhòng。
篮舆苦倒悬,前颈承后踵。lán yú kǔ dào xuán,qián jǐng chéng hòu zhǒng。
临崖步始转,倚壁肩更耸。lín yá bù shǐ zhuǎn,yǐ bì jiān gèng sǒng。
吾身在中央,宕扬挂枝蛹。wú shēn zài zhōng yāng,dàng yáng guà zhī yǒng。
群峰叠巨浪,碧海莽莽涌。qún fēng dié jù làng,bì hǎi mǎng mǎng yǒng。
揽远尽众观,出险有余恐。lǎn yuǎn jǐn zhòng guān,chū xiǎn yǒu yú kǒng。
须臾历夷坦,轻捷快推拥。xū yú lì yí tǎn,qīng jié kuài tuī yōng。
就下抑何易,怦怦使心竦。jiù xià yì hé yì,pēng pēng shǐ xīn sǒng。

黄燮清

黄燮清(1805~1864)晚清诗人、剧作家。原名宪清,字韵甫,号韵珊,又号吟香诗舫主人。浙江海盐武原镇人。道光十五年(1835)举人,后屡试不第,晚年始得宜都县令,调任松滋,未几卒。少工词曲,中年以后始致力于诗文。其诗多抒写个人不平遭遇及人民的生活疾苦,咏史吊古之作深沉豪放,颇具特色。有《倚晴楼诗集》及《倚睛楼七种曲》传世。 黄燮清的作品>>

猜您喜欢

声声慢·题姜晓泉埙听秋仕女图

黄燮清

露滴松钗,烟苏石发,深深庭院良宵。lù dī sōng chāi,yān sū shí fā,shēn shēn tíng yuàn liáng xiāo。
有约吟秋,婵娟大小双乔。yǒu yuē yín qiū,chán juān dà xiǎo shuāng qiáo。
妆楼乍过新雁,语西风、罗带凉飘。zhuāng lóu zhà guò xīn yàn,yǔ xī fēng luó dài liáng piāo。
虚籁警,正蛩帘梦坠,麝炷心焦。xū lài jǐng,zhèng qióng lián mèng zhuì,shè zhù xīn jiāo。
还问声来何处,恁无情偏感,似醉难销。hái wèn shēng lái hé chù,nèn wú qíng piān gǎn,shì zuì nán xiāo。
人自工愁,非关梧叶芭蕉。rén zì gōng chóu,fēi guān wú yè bā jiāo。
冰丝夜长慢理,借商音、闲谱离骚。bīng sī yè zhǎng màn lǐ,jiè shāng yīn xián pǔ lí sāo。
幽思远,望青天、银汉影高。yōu sī yuǎn,wàng qīng tiān yín hàn yǐng gāo。

减兰

黄燮清

画楼西畔。huà lóu xī pàn。
一径苔痕都立断。yī jìng tái hén dōu lì duàn。
悄隔红窗。qiāo gé hóng chuāng。
却教鹦哥骂玉郎。què jiào yīng gē mà yù láng。
桃根姊妹。táo gēn zǐ mèi。
几点眉山烟外翠。jǐ diǎn méi shān yān wài cuì。
瑟瑟宫花。sè sè gōng huā。
掩映秋蝉两翅纱。yǎn yìng qiū chán liǎng chì shā。

减兰

黄燮清

晚妆才了。wǎn zhuāng cái le。
粉气如烟空处绕。fěn qì rú yān kōng chù rào。
携手斜阳。xié shǒu xié yáng。
鬓后风味渐渐香。bìn hòu fēng wèi jiàn jiàn xiāng。
偷移宝屧。tōu yí bǎo xiè。
便不逢人心已怯。biàn bù féng rén xīn yǐ qiè。
小语多时。xiǎo yǔ duō shí。
只有花阴宿鸟知。zhǐ yǒu huā yīn sù niǎo zhī。

减兰

黄燮清

木樨花发。mù xī huā fā。
记向花边寻宿约。jì xiàng huā biān xún sù yuē。
挨近罗衣。āi jìn luó yī。
替掠烟鬟未整丝。tì lüè yān huán wèi zhěng sī。
黄昏归路。huáng hūn guī lù。
辨不分明烟外树。biàn bù fēn míng yān wài shù。
澹月疏帘。dàn yuè shū lián。
一丈桐阴绿到檐。yī zhàng tóng yīn lǜ dào yán。

减兰

黄燮清

扁舟西去。biǎn zhōu xī qù。
两地情怀无说处。liǎng dì qíng huái wú shuō chù。
各自生愁。gè zì shēng chóu。
各自昏昏过一秋。gè zì hūn hūn guò yī qiū。
寒灯谁共。hán dēng shuí gòng。
枕上定须寻好梦。zhěn shàng dìng xū xún hǎo mèng。
梦若寻来。mèng ruò xún lái。
夜半楼扉为我开。yè bàn lóu fēi wèi wǒ kāi。

采桑子

黄燮清

玲珑亭子分三面,一面迥廊。líng lóng tíng zi fēn sān miàn,yī miàn jiǒng láng。
一面红墙。yī miàn hóng qiáng。
一面栏干靠夕阳。yī miàn lán gàn kào xī yáng。
木樨香和茶烟腻,才出纱窗。mù xī xiāng hé chá yān nì,cái chū shā chuāng。
才整罗棠。cái zhěng luó táng。
人倚西风语亦凉。rén yǐ xī fēng yǔ yì liáng。

采桑子

黄燮清

去年此刻曾相见,略诉殷勤。qù nián cǐ kè céng xiāng jiàn,lüè sù yīn qín。
略解温存。lüè jiě wēn cún。
略有思量未当真。lüè yǒu sī liàng wèi dāng zhēn。
今年此刻重相见,瘦了眉痕。jīn nián cǐ kè zhòng xiāng jiàn,shòu le méi hén。
肥了愁根。féi le chóu gēn。
难道秋来例病人。nán dào qiū lái lì bìng rén。

卜算子·由南昌至安庆江行杂咏

黄燮清

湿翠满西山,春水生南浦。shī cuì mǎn xī shān,chūn shuǐ shēng nán pǔ。
楼阁何曾管离别,人自匆匆去。lóu gé hé céng guǎn lí bié,rén zì cōng cōng qù。
暮色暝高城,回首成烟雨。mù sè míng gāo chéng,huí shǒu chéng yān yǔ。
惟有帆樯不解愁,只等风吹渡。wéi yǒu fān qiáng bù jiě chóu,zhǐ děng fēng chuī dù。

卜算子·由南昌至安庆江行杂咏

黄燮清

寒重鹧鸪天,春老蘼芜国。hán zhòng zhè gū tiān,chūn lǎo mí wú guó。
一日思家是几回,早晚潮和汐。yī rì sī jiā shì jǐ huí,zǎo wǎn cháo hé xī。
且作少文游,高卧篷窗寂。qiě zuò shǎo wén yóu,gāo wò péng chuāng jì。
万树垂杨梦里过,懒看伤心碧。wàn shù chuí yáng mèng lǐ guò,lǎn kàn shāng xīn bì。

卜算子·由南昌至安庆江行杂咏

黄燮清

树隔豫章深,天合鄱阳净。shù gé yù zhāng shēn,tiān hé pó yáng jìng。
水鸟咿哑作橹声,飞入苍烟暝。shuǐ niǎo yī yǎ zuò lǔ shēng,fēi rù cāng yān míng。
略放嫩阴开,微见斜阳醒。lüè fàng nèn yīn kāi,wēi jiàn xié yáng xǐng。
远浦轻帆似泪痕,细点冰奁影。yuǎn pǔ qīng fān shì lèi hén,xì diǎn bīng lián yǐng。

卜算子·由南昌至安庆江行杂咏

黄燮清

塔影指南康,绕郭烟恋润。tǎ yǐng zhǐ nán kāng,rào guō yān liàn rùn。
一段红墙是郡楼,万绿蒙蒙衬。yī duàn hóng qiáng shì jùn lóu,wàn lǜ méng méng chèn。
人在画屏风,路展新诗本。rén zài huà píng fēng,lù zhǎn xīn shī běn。
但抱庐山曲折行,何必烟帆顺。dàn bào lú shān qū zhé xíng,hé bì yān fān shùn。

卜算子·由南昌至安庆江行杂咏

黄燮清

日落大姑山,春满女儿港。rì luò dà gū shān,chūn mǎn nǚ ér gǎng。
酒醒微闻叠鼓声,断续吴姬唱。jiǔ xǐng wēi wén dié gǔ shēng,duàn xù wú jī chàng。
远树剪牛毛,古岸排乌榜。yuǎn shù jiǎn niú máo,gǔ àn pái wū bǎng。
万点明珠水底红,烟市灯初上。wàn diǎn míng zhū shuǐ dǐ hóng,yān shì dēng chū shàng。

卜算子·由南昌至安庆江行杂咏

黄燮清

家远梦难成,漏静灯无语。jiā yuǎn mèng nán chéng,lòu jìng dēng wú yǔ。
一夜潇潇淅淅声,五老峰前雨。yī yè xiāo xiāo xī xī shēng,wǔ lǎo fēng qián yǔ。
霁影荡澄鲜,山翠开眉宇。jì yǐng dàng chéng xiān,shān cuì kāi méi yǔ。
春色三分已二分,绿满浔阳树。chūn sè sān fēn yǐ èr fēn,lǜ mǎn xún yáng shù。

黄天荡怀古

黄燮清

八千劲旅走熊罴,曾断金人十万师。bā qiān jìn lǚ zǒu xióng pí,céng duàn jīn rén shí wàn shī。
骢马宣威临阵日,羯胡丧胆渡江时。cōng mǎ xuān wēi lín zhèn rì,jié hú sàng dǎn dù jiāng shí。
风鸣环佩军中鼓,谷暗云霞战士旗。fēng míng huán pèi jūn zhōng gǔ,gǔ àn yún xiá zhàn shì qí。
从古庸臣好和议,寒潮呜咽使人悲。cóng gǔ yōng chén hǎo hé yì,hán cháo wū yàn shǐ rén bēi。

题杨龙友画扇

黄燮清

一册烟云墨未残,板桥流水碧云寒。yī cè yān yún mò wèi cán,bǎn qiáo liú shuǐ bì yún hán。
南都王气销磨尽,留得青山画里看。nán dōu wáng qì xiāo mó jǐn,liú dé qīng shān huà lǐ kàn。