古诗词

到石梁观瀑布

袁枚

天风肃肃衣裳飘,人声渐小滩声骄。tiān fēng sù sù yī shang piāo,rén shēng jiàn xiǎo tān shēng jiāo。
知是天台古石桥。zhī shì tiān tái gǔ shí qiáo。
一龙独跨山之凹,高耸脊背横伸腰,其下嵌空走怒涛。yī lóng dú kuà shān zhī āo,gāo sǒng jí bèi héng shēn yāo,qí xià qiàn kōng zǒu nù tāo。
涛水来从华顶遥,分为左右瀑两条,到此收束群流交。tāo shuǐ lái cóng huá dǐng yáo,fēn wèi zuǒ yòu pù liǎng tiáo,dào cǐ shōu shù qún liú jiāo。
五叠六叠势益高,一落千丈声怒号。wǔ dié liù dié shì yì gāo,yī luò qiān zhàng shēng nù hào。
如旗如布如狂蛟,非雷非电非笙匏。rú qí rú bù rú kuáng jiāo,fēi léi fēi diàn fēi shēng páo。
银河飞落青松梢,素车白马云中跑。yín hé fēi luò qīng sōng shāo,sù chē bái mǎ yún zhōng pǎo。
势急欲下石阻挠,回澜怒立猛欲跳。shì jí yù xià shí zǔ náo,huí lán nù lì měng yù tiào。
逢逢布鼓雷门敲,水犀军向皋兰鏖。féng féng bù gǔ léi mén qiāo,shuǐ xī jūn xiàng gāo lán áo。
三千组练挥银刀,四川崖壁齐动摇。sān qiān zǔ liàn huī yín dāo,sì chuān yá bì qí dòng yáo。
伟哉铜殿造前朝,五百罗汉如相招。wěi zāi tóng diàn zào qián cháo,wǔ bǎi luó hàn rú xiāng zhāo。
我本钱塘儿弄潮,到此使人意也消,心花怒开神理超。wǒ běn qián táng ér nòng cháo,dào cǐ shǐ rén yì yě xiāo,xīn huā nù kāi shén lǐ chāo。
高枕龙背持其尻,上视下视行周遭;其奈冷泠雨溅袍,天风吹人立不牢。gāo zhěn lóng bèi chí qí kāo,shàng shì xià shì xíng zhōu zāo;qí nài lěng líng yǔ jiàn páo,tiān fēng chuī rén lì bù láo。
北宫虽勇目已逃,恍如子在齐闻韶。běi gōng suī yǒng mù yǐ táo,huǎng rú zi zài qí wén sháo。
不图为乐如斯妙,得坐一刻胜千朝。bù tú wèi lè rú sī miào,dé zuò yī kè shèng qiān cháo。
安得将身化巨鳌,看他万古长滔滔!ān dé jiāng shēn huà jù áo,kàn tā wàn gǔ zhǎng tāo tāo!
袁枚

袁枚

袁枚(1716-1797)清代诗人、散文家。字子才,号简斋,晚年自号仓山居士、随园主人、随园老人。汉族,钱塘(今浙江杭州)人。乾隆四年进士,历任溧水、江宁等县知县,有政绩,四十岁即告归。在江宁小仓山下筑筑随园,吟咏其中。广收诗弟子,女弟子尤众。袁枚是乾嘉时期代表诗人之一,与赵翼、蒋士铨合称“乾隆三大家”。 袁枚的作品>>

猜您喜欢

续诗品·辨微

袁枚

是新非纤,是淡非枯。shì xīn fēi xiān,shì dàn fēi kū。
是朴非拙,是健非粗。shì pǔ fēi zhuō,shì jiàn fēi cū。
急宜判分,毫厘千里。jí yí pàn fēn,háo lí qiān lǐ。
勿混淄渑,勿眩朱紫。wù hùn zī miǎn,wù xuàn zhū zǐ。
戒之戒之!贤智之过。jiè zhī jiè zhī!xián zhì zhī guò。
老手颓唐,才人胆大。lǎo shǒu tuí táng,cái rén dǎn dà。

续诗品·澄滓

袁枚

描诗者多,作诗者少。miáo shī zhě duō,zuò shī zhě shǎo。
其故云何?渣滓不扫。qí gù yún hé?zhā zǐ bù sǎo。
糟去酒清,肉去洎馈。zāo qù jiǔ qīng,ròu qù jì kuì。
宁可不吟,不可附会。níng kě bù yín,bù kě fù huì。
大官筵馔,何必横陈!dà guān yán zhuàn,hé bì héng chén!
老生常谈,嚼蜡难闻。lǎo shēng cháng tán,jué là nán wén。

续诗品·斋心

袁枚

诗如鼓琴,声声见心。shī rú gǔ qín,shēng shēng jiàn xīn。
心为人籁,诚中形外。xīn wèi rén lài,chéng zhōng xíng wài。
我心清妥,语无烟火。wǒ xīn qīng tuǒ,yǔ wú yān huǒ。
我心缠绵,读者泫然。wǒ xīn chán mián,dú zhě xuàn rán。
禅偈非佛,理障非儒。chán jì fēi fú,lǐ zhàng fēi rú。
心之孔嘉,其言蔼如。xīn zhī kǒng jiā,qí yán ǎi rú。

续诗品·矜严

袁枚

贵人举止,咳唾生风。guì rén jǔ zhǐ,ké tuò shēng fēng。
优昙花开,半刻而终。yōu tán huā kāi,bàn kè ér zhōng。
我饮仙露,何必千钟?wǒ yǐn xiān lù,hé bì qiān zhōng?
寸铁杀人,宁非英雄?cùn tiě shā rén,níng fēi yīng xióng?
博极而约,淡蕴于浓。bó jí ér yuē,dàn yùn yú nóng。
若徒泶㺒,非浮邱翁。ruò tú xué xiāo,fēi fú qiū wēng。

续诗品·藏拙

袁枚

书赢宵缩,天不两隆。shū yíng xiāo suō,tiān bù liǎng lóng。
如何弱手,好弯强弓。rú hé ruò shǒu,hǎo wān qiáng gōng。
因謇徐言,因跛缓步。yīn jiǎn xú yán,yīn bǒ huǎn bù。
善藏其拙,巧乃益露。shàn cáng qí zhuō,qiǎo nǎi yì lù。
右师取败,敌必当王。yòu shī qǔ bài,dí bì dāng wáng。
霍王无短,是以无长。huò wáng wú duǎn,shì yǐ wú zhǎng。

续诗品·神悟

袁枚

鸟啼花落,皆与神通。niǎo tí huā luò,jiē yǔ shén tōng。
人不能悟,付之飘风。rén bù néng wù,fù zhī piāo fēng。
惟我诗人,众妙扶智。wéi wǒ shī rén,zhòng miào fú zhì。
但见性情,不著文字。dàn jiàn xìng qíng,bù zhù wén zì。
宣尼偶过,童歌沧浪。xuān ní ǒu guò,tóng gē cāng làng。
闻之欣然,示我周行。wén zhī xīn rán,shì wǒ zhōu xíng。

续诗品·即景

袁枚

混元运物,流而不注。hùn yuán yùn wù,liú ér bù zhù。
迎之未来,揽之已去。yíng zhī wèi lái,lǎn zhī yǐ qù。
诗如化工,即景成趣。shī rú huà gōng,jí jǐng chéng qù。
逝者如斯,有新无故。shì zhě rú sī,yǒu xīn wú gù。
因物赋形,随景换步。yīn wù fù xíng,suí jǐng huàn bù。
彼胶柱者,将朝认暮。bǐ jiāo zhù zhě,jiāng cháo rèn mù。

续诗品·勇改

袁枚

千招不来,仓猝忽至。qiān zhāo bù lái,cāng cù hū zhì。
十年矜宠,一朝捐弃。shí nián jīn chǒng,yī cháo juān qì。
人贵知足,惟学不然。rén guì zhī zú,wéi xué bù rán。
人功不竭,天巧不传。rén gōng bù jié,tiān qiǎo bù chuán。
知一重非,进一重境。zhī yī zhòng fēi,jìn yī zhòng jìng。
亦有生金,一铸而定。yì yǒu shēng jīn,yī zhù ér dìng。

续诗品·著我

袁枚

不学古人,法无一可。bù xué gǔ rén,fǎ wú yī kě。
竟似古人,何处著我?jìng shì gǔ rén,hé chù zhù wǒ?
字字古有,言言古无。zì zì gǔ yǒu,yán yán gǔ wú。
吐故吸新,其庶几乎?tǔ gù xī xīn,qí shù jǐ hū?
孟学孔子,孔学周公。mèng xué kǒng zi,kǒng xué zhōu gōng。
三人文章,颇不相同。sān rén wén zhāng,pǒ bù xiāng tóng。

续诗品·戒偏

袁枚

抱杜尊韩,托足权门。bào dù zūn hán,tuō zú quán mén。
苦守陶韦,贫贱骄人。kǔ shǒu táo wéi,pín jiàn jiāo rén。
偏则成魔,分唐界宋。piān zé chéng mó,fēn táng jiè sòng。
霹雳一声,邹鲁不哄。pī lì yī shēng,zōu lǔ bù hǒng。
江海虽大,岂无潇湘?jiāng hǎi suī dà,qǐ wú xiāo xiāng?
穾夏自幽,亦须庙堂。yào xià zì yōu,yì xū miào táng。

续诗品·割忍

袁枚

叶多花蔽,词多语费。yè duō huā bì,cí duō yǔ fèi。
割之为佳,非忍不济。gē zhī wèi jiā,fēi rěn bù jì。
骊龙选珠,颗颗明丽。lí lóng xuǎn zhū,kē kē míng lì。
深夜九渊,一取万弃。shēn yè jiǔ yuān,yī qǔ wàn qì。
知熟必避,知生必避。zhī shú bì bì,zhī shēng bì bì。
入人意中,出人头地。rù rén yì zhōng,chū rén tóu dì。

续诗品·求友

袁枚

游山先问,参禅贵印。yóu shān xiān wèn,cān chán guì yìn。
闭门自高,吾斯未信。bì mén zì gāo,wú sī wèi xìn。
圣求童蒙,而况于我?shèng qiú tóng méng,ér kuàng yú wǒ?
低棋偶然,一着颇可。dī qí ǒu rán,yī zhe pǒ kě。
临池正领,倚镜装花。lín chí zhèng lǐng,yǐ jìng zhuāng huā。
笑倩傍人,是耶非耶?xiào qiàn bàng rén,shì yé fēi yé?

续诗品·拔萃

袁枚

同锵玉佩,独姣宋朝。tóng qiāng yù pèi,dú jiāo sòng cháo。
同歌苕花,独美孟姚。tóng gē sháo huā,dú měi mèng yáo。
拔乎其萃,神理超超。bá hū qí cuì,shén lǐ chāo chāo。
布帛菽粟,终逊琼瑶。bù bó shū sù,zhōng xùn qióng yáo。
折杨皇荂,敢望钧韶。zhé yáng huáng fū,gǎn wàng jūn sháo。
请披采衣,飞入丹霄。qǐng pī cǎi yī,fēi rù dān xiāo。

续诗品·灭迹

袁枚

织锦有迹,岂曰惠娘?zhī jǐn yǒu jì,qǐ yuē huì niáng?
修月无痕,乃号吴刚。xiū yuè wú hén,nǎi hào wú gāng。
白傅改诗,不留一字。bái fù gǎi shī,bù liú yī zì。
今读其诗,平平无异。jīn dú qí shī,píng píng wú yì。
意深词浅,思苦言甘。yì shēn cí qiǎn,sī kǔ yán gān。
寥寥千年,此妙谁探?liáo liáo qiān nián,cǐ miào shuí tàn?

吴桓王庙

袁枚

掷戟神亭一笑分,英雄名号尚郎君。zhì jǐ shén tíng yī xiào fēn,yīng xióng míng hào shàng láng jūn。
南来剑夺中原色,猎罢龙惊草上云。nán lái jiàn duó zhōng yuán sè,liè bà lóng jīng cǎo shàng yún。
自觉风流夸二婿,有谁旗鼓斗三军?zì jué fēng liú kuā èr xù,yǒu shuí qí gǔ dòu sān jūn?
千年愿献铙歌曲,帐下还愁子布闻。qiān nián yuàn xiàn náo gē qū,zhàng xià hái chóu zi bù wén。
1051234567