古诗词

盐水港

胡承珙

十月晓寒轻,搴帷问去程。shí yuè xiǎo hán qīng,qiān wéi wèn qù chéng。
野花檐外朵,蛮鸟树头声。yě huā yán wài duǒ,mán niǎo shù tóu shēng。
斥地时防晒,沙田近废耕。chì dì shí fáng shài,shā tián jìn fèi gēng。
眼看流寓夥,何计活苍生。yǎn kàn liú yù huǒ,hé jì huó cāng shēng。

胡承珙

清安徽泾县人,字景孟,号墨庄。嘉庆十年进士。累官台湾兵备道。究心经学,著意在《毛诗》,广證博考以求本义,成《毛诗后笺》。另有《尔雅古义》、《仪礼古今文疏义》、《求是堂诗文集》等。 胡承珙的作品>>

猜您喜欢

盆中白莲

胡承珙

已是淤泥不染身,肯教脂粉涴天真。yǐ shì yū ní bù rǎn shēn,kěn jiào zhī fěn wò tiān zhēn。
有情无恨才能尔,未许龟蒙作解人。yǒu qíng wú hèn cái néng ěr,wèi xǔ guī méng zuò jiě rén。

盆中白莲

胡承珙

饯腊迎凉竟未休,无端诗思动沧洲。jiàn là yíng liáng jìng wèi xiū,wú duān shī sī dòng cāng zhōu。
年光付与花光送,准拟觥船恣拍浮。nián guāng fù yǔ huā guāng sòng,zhǔn nǐ gōng chuán zì pāi fú。

戏咏树上白头翁

胡承珙

翁姥相呼意转亲,江东子布漫生嗔。wēng lǎo xiāng hū yì zhuǎn qīn,jiāng dōng zi bù màn shēng chēn。
伯符公瑾俱夭折,到得白头能几人。bó fú gōng jǐn jù yāo zhé,dào dé bái tóu néng jǐ rén。

澄台望海

胡承珙

乾坤底处有端倪,蒙叟难令物论齐。qián kūn dǐ chù yǒu duān ní,méng sǒu nán lìng wù lùn qí。
河泊望洋休更叹,可知海若亦醯鸡。hé pō wàng yáng xiū gèng tàn,kě zhī hǎi ruò yì xī jī。

张瑕瑀为予写扶桑一幅因题其上

胡承珙

水国春阴护板扉,仙葩合与饲蚕肥。shuǐ guó chūn yīn hù bǎn fēi,xiān pā hé yǔ sì cán féi。
茧成如瓮丝如血,不数猩红覆地衣。jiǎn chéng rú wèng sī rú xuè,bù shù xīng hóng fù dì yī。

张瑕瑀为予写扶桑一幅因题其上

胡承珙

牡丹只许和酥黏,金凤惟能蘸甲尖。mǔ dān zhǐ xǔ hé sū nián,jīn fèng wéi néng zhàn jiǎ jiān。
别有风流传荔谱,赤浆盈碗渍红盐。bié yǒu fēng liú chuán lì pǔ,chì jiāng yíng wǎn zì hóng yán。

张瑕瑀为予写扶桑一幅因题其上

胡承珙

千丈蟠根碧海东,全胜百日半年红。qiān zhàng pán gēn bì hǎi dōng,quán shèng bǎi rì bàn nián hóng。
何因却植通明殿,照彻丹霞影正中。hé yīn què zhí tōng míng diàn,zhào chè dān xiá yǐng zhèng zhōng。

张瑕瑀为予写扶桑一幅因题其上

胡承珙

故人几许费燕支,一幅鹅溪写折枝。gù rén jǐ xǔ fèi yàn zhī,yī fú é xī xiě zhé zhī。
我亦枯肠苦搜索,为君拈句比红儿。wǒ yì kū cháng kǔ sōu suǒ,wèi jūn niān jù bǐ hóng ér。

雁来红

胡承珙

三年长剑倚天东,手种扶桑映日红。sān nián zhǎng jiàn yǐ tiān dōng,shǒu zhǒng fú sāng yìng rì hóng。
数遍园中闲草木,独将心事托飞鸿。shù biàn yuán zhōng xián cǎo mù,dú jiāng xīn shì tuō fēi hóng。

秋杪同人至东湖久憩归过黄园饮于韩家园

胡承珙

海国秋光迟,出郭试一访。hǎi guó qiū guāng chí,chū guō shì yī fǎng。
野花犹有香,碧草浑无恙。yě huā yóu yǒu xiāng,bì cǎo hún wú yàng。
十里见澄潭,环流抱清旷。shí lǐ jiàn chéng tán,huán liú bào qīng kuàng。
树簪堤外影,山眉镜中样。shù zān dī wài yǐng,shān méi jìng zhōng yàng。
一篙划空明,水云互摇漾。yī gāo huà kōng míng,shuǐ yún hù yáo yàng。
可惜在蛮村,好景付孟浪。kě xī zài mán cūn,hǎo jǐng fù mèng làng。
是时风日佳,晴波绿犹涨。shì shí fēng rì jiā,qíng bō lǜ yóu zhǎng。
见说湖畔田,馀润资酝酿。jiàn shuō hú pàn tián,yú rùn zī yùn niàng。
耕馀供牛租,钓罢足鱼饷。gēng yú gōng niú zū,diào bà zú yú xiǎng。
西顾语海若,回面漫相向。xī gù yǔ hǎi ruò,huí miàn màn xiāng xiàng。
万里安用驯,一沤自神王。wàn lǐ ān yòng xùn,yī ōu zì shén wáng。
吾侪洗眼来,未要烦供张。wú chái xǐ yǎn lái,wèi yào fán gōng zhāng。
非无白接䍦,所欠黄篾舫。fēi wú bái jiē lí,suǒ qiàn huáng miè fǎng。
地偏暂勾留,兴逸转惆怅。dì piān zàn gōu liú,xīng yì zhuǎn chóu chàng。
何当明月夜,还来听渔唱。hé dāng míng yuè yè,hái lái tīng yú chàng。

秋杪同人至东湖久憩归过黄园饮于韩家园

胡承珙

清风不入城,送我到东郭。qīng fēng bù rù chéng,sòng wǒ dào dōng guō。
城隅幽僻处,修竹好篱落。chéng yú yōu pì chù,xiū zhú hǎo lí luò。
谁家数亩园,一径通略彴。shuí jiā shù mǔ yuán,yī jìng tōng lüè zhuó。
亭池未断手,黄垆已寂寞。tíng chí wèi duàn shǒu,huáng lú yǐ jì mò。
韩园稍高敞,位置苦参错。hán yuán shāo gāo chǎng,wèi zhì kǔ cān cuò。
清泉更宜引,丛树须一廓。qīng quán gèng yí yǐn,cóng shù xū yī kuò。
草堂回向南,茅亭尚待缚。cǎo táng huí xiàng nán,máo tíng shàng dài fù。
一笑悔多事,无人孰商榷。yī xiào huǐ duō shì,wú rén shú shāng què。
且效袁丹阳,径造不须约。qiě xiào yuán dān yáng,jìng zào bù xū yuē。
虽无荡云胸,终胜插尘脚。suī wú dàng yún xiōng,zhōng shèng chā chén jiǎo。
竹里安行厨,深杯竞斟酌。zhú lǐ ān xíng chú,shēn bēi jìng zhēn zhuó。
醉卧君莫辞,流光不可捉。zuì wò jūn mò cí,liú guāng bù kě zhuō。
夕阳散林影,送客噪双鹊。xī yáng sàn lín yǐng,sòng kè zào shuāng què。
拦街唱铜鞮,儿童手空拍。lán jiē chàng tóng dī,ér tóng shǒu kōng pāi。
醉翁名酿泉,痴儿觅快阁。zuì wēng míng niàng quán,chī ér mì kuài gé。
自非谢幼舆,谁宜置邱壑。zì fēi xiè yòu yú,shuí yí zhì qiū hè。

食荔枝

胡承珙

秦皇汉武未闻道,海上那得如瓜枣。qín huáng hàn wǔ wèi wén dào,hǎi shàng nà dé rú guā zǎo。
独有仙人冰玉肤,沐雨笼烟住瑶岛。dú yǒu xiān rén bīng yù fū,mù yǔ lóng yān zhù yáo dǎo。
我来海国春正中,屋角如火扶桑红。wǒ lái hǎi guó chūn zhèng zhōng,wū jiǎo rú huǒ fú sāng hóng。
心知绝世在空谷,仿佛梦到扶荔宫。xīn zhī jué shì zài kōng gǔ,fǎng fú mèng dào fú lì gōng。
朝来有酒漾螺碗,眼明见此赪虬卵。cháo lái yǒu jiǔ yàng luó wǎn,yǎn míng jiàn cǐ chēng qiú luǎn。
龙女金枝烁有光,鲛人火齐堆无算。lóng nǚ jīn zhī shuò yǒu guāng,jiāo rén huǒ qí duī wú suàn。
蓝红江绿漫复夸,倾成风味自一家。lán hóng jiāng lǜ màn fù kuā,qīng chéng fēng wèi zì yī jiā。
餐芳顿欲换肌骨,忍俊谁能惜齿牙。cān fāng dùn yù huàn jī gǔ,rěn jùn shuí néng xī chǐ yá。
十年以前无此物,衔子飞来烦海鹄。shí nián yǐ qián wú cǐ wù,xián zi fēi lái fán hǎi gǔ。
天公着意厚穷荒,应遣分甘到铃卒。tiān gōng zhe yì hòu qióng huāng,yīng qiǎn fēn gān dào líng zú。
万事灰心杜牧之,罪言自著少人知。wàn shì huī xīn dù mù zhī,zuì yán zì zhù shǎo rén zhī。
朅来正值成阴候,只合兹游为荔支。qiè lái zhèng zhí chéng yīn hòu,zhǐ hé zī yóu wèi lì zhī。

扶桑花

胡承珙

金乌万里翔逸骇,踏折桑枝落东海。jīn wū wàn lǐ xiáng yì hài,tà zhé sāng zhī luò dōng hǎi。
胚胎元气成扶疏,锻鍊阳精蓄光采。pēi tāi yuán qì chéng fú shū,duàn liàn yáng jīng xù guāng cǎi。
稠条沃叶墙东隈,烧空擎出玛瑙杯。chóu tiáo wò yè qiáng dōng wēi,shāo kōng qíng chū mǎ nǎo bēi。
红绒一线烛龙吐,丹砂万片金炉开。hóng róng yī xiàn zhú lóng tǔ,dān shā wàn piàn jīn lú kāi。
呼工调脂不敢画,认取蟠根出天外。hū gōng diào zhī bù gǎn huà,rèn qǔ pán gēn chū tiān wài。
羲辔应从此地升,羿弓定自何年挂。xī pèi yīng cóng cǐ dì shēng,yì gōng dìng zì hé nián guà。
见说长春历四时,斜槎倒插足生机。jiàn shuō zhǎng chūn lì sì shí,xié chá dào chā zú shēng jī。
转瞬荣华羞似槿,向阳心事本如葵。zhuǎn shùn róng huá xiū shì jǐn,xiàng yáng xīn shì běn rú kuí。
无端流落鱼蛙国,却被时人妄品题。wú duān liú luò yú wā guó,què bèi shí rén wàng pǐn tí。

绿珊瑚树歌

胡承珙

龙工胡为不自惜,琪树琅玕掷千尺。lóng gōng hú wèi bù zì xī,qí shù láng gān zhì qiān chǐ。
弃置人家溷厕间,牛栅鸡栖恣狼籍。qì zhì rén jiā hùn cè jiān,niú zhà jī qī zì láng jí。
世人但羡出水赤,石上蟠根多不识。shì rén dàn xiàn chū shuǐ chì,shí shàng pán gēn duō bù shí。
故将本色示人间,任使看朱乱成碧。gù jiāng běn sè shì rén jiān,rèn shǐ kàn zhū luàn chéng bì。
颇闻此树含毒浆,樊圃可止狂夫狂。pǒ wén cǐ shù hán dú jiāng,fán pǔ kě zhǐ kuáng fū kuáng。
愿金如粟马如羊,使君归去垂空囊。yuàn jīn rú sù mǎ rú yáng,shǐ jūn guī qù chuí kōng náng。
明珠薏苡多谤伤,安用绿玉枝交相。míng zhū yì yǐ duō bàng shāng,ān yòng lǜ yù zhī jiāo xiāng。
酒酣起舞铁如意,七尺珊瑚等闲碎。jiǔ hān qǐ wǔ tiě rú yì,qī chǐ shān hú děng xián suì。

与碧轩太守夜话有感赋赠

胡承珙

四座且勿语,为君停举杯。sì zuò qiě wù yǔ,wèi jūn tíng jǔ bēi。
问君从军有何乐,君言痛定犹馀哀。wèn jūn cóng jūn yǒu hé lè,jūn yán tòng dìng yóu yú āi。
忆昔黄巾遍秦陇,昼磨盾鼻宵衔枚。yì xī huáng jīn biàn qín lǒng,zhòu mó dùn bí xiāo xián méi。
连营傍山塞谷口,忽然飞雹如李梅。lián yíng bàng shān sāi gǔ kǒu,hū rán fēi báo rú lǐ méi。
马牛毙野大木拔,暴流怒发声喧豗。mǎ niú bì yě dà mù bá,bào liú nù fā shēng xuān huī。
是时危坐待没顶,讵料雨歇涛头回。shì shí wēi zuò dài méi dǐng,jù liào yǔ xiē tāo tóu huí。
军行偶尔得空舍,解鞍暂憩无疑猜。jūn xíng ǒu ěr dé kōng shě,jiě ān zàn qì wú yí cāi。
门前遗火竟谁厝,焰焰已及硝磺堆。mén qián yí huǒ jìng shuí cuò,yàn yàn yǐ jí xiāo huáng duī。
仓皇欲出不得出,顷刻将化昆明灰。cāng huáng yù chū bù dé chū,qǐng kè jiāng huà kūn míng huī。
以裘蒙首急伏地,大声一裂如轰雷。yǐ qiú méng shǒu jí fú dì,dà shēng yī liè rú hōng léi。
焦椽烂瓦不知处,面目无恙粘青苔。jiāo chuán làn wǎ bù zhī chù,miàn mù wú yàng zhān qīng tái。
平生绝险此二事,廿年首白难重回。píng shēng jué xiǎn cǐ èr shì,niàn nián shǒu bái nán zhòng huí。
听君语罢起长叹,不经困阨无良材。tīng jūn yǔ bà qǐ zhǎng tàn,bù jīng kùn è wú liáng cái。
人生万事有司命,水火不杀商邱开。rén shēng wàn shì yǒu sī mìng,shuǐ huǒ bù shā shāng qiū kāi。
即今无事抚髀肉,上头千骑东方来。jí jīn wú shì fǔ bì ròu,shàng tóu qiān qí dōng fāng lái。
塞马久应识倚伏,海鸥何用生徘徊。sāi mǎ jiǔ yīng shí yǐ fú,hǎi ōu hé yòng shēng pái huái。
为君引满浮大白,有酒不饮胡为哉。wèi jūn yǐn mǎn fú dà bái,yǒu jiǔ bù yǐn hú wèi zāi。
501234