古诗词

七月二十日召对纪恩

郑孝胥

皇帝破资格,不忽一士微。huáng dì pò zī gé,bù hū yī shì wēi。
何来江南丞,是日登丹墀。hé lái jiāng nán chéng,shì rì dēng dān chí。
晓色丽禁闼,流光度罘罳。xiǎo sè lì jìn tà,liú guāng dù fú sī。
内官肃前导,屏气当帘帷。nèi guān sù qián dǎo,píng qì dāng lián wéi。
大哉本朝法,独对无所疑。dà zāi běn cháo fǎ,dú duì wú suǒ yí。
榻前咫尺地,君臣义在兹。tà qián zhǐ chǐ dì,jūn chén yì zài zī。
天容何清耸,尧颡高嶷嶷。tiān róng hé qīng sǒng,yáo sǎng gāo yí yí。
咨汝应尽言,愀然闻累欷。zī rǔ yīng jǐn yán,qiǎo rán wén lèi xī。
于时实忘身,长跽纷陈辞。yú shí shí wàng shēn,zhǎng jì fēn chén cí。
臣闻立国本,有备乃不危。chén wén lì guó běn,yǒu bèi nǎi bù wēi。
积弱非一朝,无兵绝难支。jī ruò fēi yī cháo,wú bīng jué nán zhī。
愿言示所急,举国知所归。yuàn yán shì suǒ jí,jǔ guó zhī suǒ guī。
以我亿兆人,溃此千万围。yǐ wǒ yì zhào rén,kuì cǐ qiān wàn wéi。
致死而后生,其端自毫厘。zhì sǐ ér hòu shēng,qí duān zì háo lí。
士夫躬为倡,事实不可迟。shì fū gōng wèi chàng,shì shí bù kě chí。
祸来侔丘山,甫去皆燕嬉。huò lái móu qiū shān,fǔ qù jiē yàn xī。
初无忧患情,何从振其衰?chū wú yōu huàn qíng,hé cóng zhèn qí shuāi?
所陈第一义,舍是非臣知。suǒ chén dì yī yì,shě shì fēi chén zhī。
忠愤见声色,封章出诸怀。zhōng fèn jiàn shēng sè,fēng zhāng chū zhū huái。
上意为之动,引手受所赍。shàng yì wèi zhī dòng,yǐn shǒu shòu suǒ jī。
再拜奉身退,踟蹰独含悽。zài bài fèng shēn tuì,chí chú dú hán qī。
耿耿宫烛光,摇摇在心脾。gěng gěng gōng zhú guāng,yáo yáo zài xīn pí。
猜您喜欢

六月廿八夜半舟下大通闻江岸鸡声口占二绝

郑孝胥

江中闻鸡鸣,音响极抗烈。jiāng zhōng wén jī míng,yīn xiǎng jí kàng liè。
坐念祖豫州,要为天下杰。zuò niàn zǔ yù zhōu,yào wèi tiān xià jié。

六月廿八夜半舟下大通闻江岸鸡声口占二绝

郑孝胥

此去谒吾主,惊人须一鸣。cǐ qù yè wú zhǔ,jīng rén xū yī míng。
难忘晋公语,霜鬓为论兵。nán wàng jìn gōng yǔ,shuāng bìn wèi lùn bīng。

渡海

郑孝胥

积铁黯然流,驾霆与之骋。jī tiě àn rán liú,jià tíng yǔ zhī chěng。
时有片云飞,茫茫带孤影。shí yǒu piàn yún fēi,máng máng dài gū yǐng。

渡海

郑孝胥

视海为吾地,方能守此州。shì hǎi wèi wú dì,fāng néng shǒu cǐ zhōu。
可怜壮士泪,空作接天流。kě lián zhuàng shì lèi,kōng zuò jiē tiān liú。

渡海

郑孝胥

星辰在其上,波涛在其下。xīng chén zài qí shàng,bō tāo zài qí xià。
碧落浩冥冥,海心玩秋夜。bì luò hào míng míng,hǎi xīn wán qiū yè。

渡海

郑孝胥

七岁渡此水,往来三十年。qī suì dù cǐ shuǐ,wǎng lái sān shí nián。
谁言人未老,处处是桑田。shuí yán rén wèi lǎo,chù chù shì sāng tián。

偶占示石遗同年

郑孝胥

一世诗中豪,用意常在小。yī shì shī zhōng háo,yòng yì cháng zài xiǎo。
永叔故可人,举头惊飞鸟。yǒng shū gù kě rén,jǔ tóu jīng fēi niǎo。

偶占示石遗同年

郑孝胥

临川不易到,宛陵何可追。lín chuān bù yì dào,wǎn líng hé kě zhuī。
凭君嘲老丑,终觉爱花枝。píng jūn cháo lǎo chǒu,zhōng jué ài huā zhī。

偶占示石遗同年

郑孝胥

诗要字字作,裕之辞甚坚。shī yào zì zì zuò,yù zhī cí shén jiān。
年来如有得,意兴任当先。nián lái rú yǒu dé,yì xīng rèn dāng xiān。

偶占示石遗同年

郑孝胥

田舍计最高,本自轻玄德。tián shě jì zuì gāo,běn zì qīng xuán dé。
径上大床眠,陈登翻作客。jìng shàng dà chuáng mián,chén dēng fān zuò kè。

江楼杂作

郑孝胥

高阁下临江,独居无与语。gāo gé xià lín jiāng,dú jū wú yǔ yǔ。
坐看春水生,十日鸣江雨。zuò kàn chūn shuǐ shēng,shí rì míng jiāng yǔ。

江楼杂作

郑孝胥

甘苦难喻人,何为箸谈艺?gān kǔ nán yù rén,hé wèi zhù tán yì?
相知定吾文,未可望后世。xiāng zhī dìng wú wén,wèi kě wàng hòu shì。

江楼杂作

郑孝胥

平生江湖思,中年去住心。píng shēng jiāng hú sī,zhōng nián qù zhù xīn。
孤帆向空尽,暮霭带山沉。gū fān xiàng kōng jǐn,mù ǎi dài shān chén。

江楼杂作

郑孝胥

去日总如梦,浮生徒自劳。qù rì zǒng rú mèng,fú shēng tú zì láo。
楼头夜深客,闇坐听江涛。lóu tóu yè shēn kè,àn zuò tīng jiāng tāo。

买花二首

郑孝胥

朱颜弃我去,繁花为谁妍?zhū yán qì wǒ qù,fán huā wèi shuí yán?
春来当自惜,莫惜买花钱。chūn lái dāng zì xī,mò xī mǎi huā qián。