古诗词

中秋胡芦岛夜起

郑孝胥

天开辽东湾,海献胡芦岛。tiān kāi liáo dōng wān,hǎi xiàn hú lú dǎo。
通塞岂有数,营此恨不早。tōng sāi qǐ yǒu shù,yíng cǐ hèn bù zǎo。
何来海上客,负手睨苍昊。hé lái hǎi shàng kè,fù shǒu nì cāng hào。
驱车涉惊潮,蹑屐下峰杪。qū chē shè jīng cháo,niè jī xià fēng miǎo。
舞鸥翩相迎,击浪忽群矫。wǔ ōu piān xiāng yíng,jī làng hū qún jiǎo。
水母大如轮,拦视旋弃掉。shuǐ mǔ dà rú lún,lán shì xuán qì diào。
冈峦纷离合,酾海作数道。gāng luán fēn lí hé,shāi hǎi zuò shù dào。
西北如列屏,开场对浩渺。xī běi rú liè píng,kāi chǎng duì hào miǎo。
千载置不顾,得之出意表。qiān zài zhì bù gù,dé zhī chū yì biǎo。
长堤截怒涛,可使变城堡。zhǎng dī jié nù tāo,kě shǐ biàn chéng bǎo。
预期十年后,楼观郁相抱。yù qī shí nián hòu,lóu guān yù xiāng bào。
层冰虽触天,到此荡如扫。céng bīng suī chù tiān,dào cǐ dàng rú sǎo。
向夕云密布,疏雨凉袅袅。xiàng xī yún mì bù,shū yǔ liáng niǎo niǎo。
宵深梦一觉,吼啸颇相搅。xiāo shēn mèng yī jué,hǒu xiào pǒ xiāng jiǎo。
开门月未坠,飞雪卷秋缟。kāi mén yuè wèi zhuì,fēi xuě juǎn qiū gǎo。
群山正弄影,倒浸参与。qún shān zhèng nòng yǐng,dào jìn cān yǔ。
洛神疑欲出,绝世凌缥缈。luò shén yí yù chū,jué shì líng piāo miǎo。
清寒不可当,仙骨嗟已老。qīng hán bù kě dāng,xiān gǔ jiē yǐ lǎo。
救时独悲愤,后著苦难好。jiù shí dú bēi fèn,hòu zhù kǔ nán hǎo。
却思归楼中,酣眠直至晓。què sī guī lóu zhōng,hān mián zhí zhì xiǎo。
猜您喜欢

六月廿八夜半舟下大通闻江岸鸡声口占二绝

郑孝胥

江中闻鸡鸣,音响极抗烈。jiāng zhōng wén jī míng,yīn xiǎng jí kàng liè。
坐念祖豫州,要为天下杰。zuò niàn zǔ yù zhōu,yào wèi tiān xià jié。

六月廿八夜半舟下大通闻江岸鸡声口占二绝

郑孝胥

此去谒吾主,惊人须一鸣。cǐ qù yè wú zhǔ,jīng rén xū yī míng。
难忘晋公语,霜鬓为论兵。nán wàng jìn gōng yǔ,shuāng bìn wèi lùn bīng。

渡海

郑孝胥

积铁黯然流,驾霆与之骋。jī tiě àn rán liú,jià tíng yǔ zhī chěng。
时有片云飞,茫茫带孤影。shí yǒu piàn yún fēi,máng máng dài gū yǐng。

渡海

郑孝胥

视海为吾地,方能守此州。shì hǎi wèi wú dì,fāng néng shǒu cǐ zhōu。
可怜壮士泪,空作接天流。kě lián zhuàng shì lèi,kōng zuò jiē tiān liú。

渡海

郑孝胥

星辰在其上,波涛在其下。xīng chén zài qí shàng,bō tāo zài qí xià。
碧落浩冥冥,海心玩秋夜。bì luò hào míng míng,hǎi xīn wán qiū yè。

渡海

郑孝胥

七岁渡此水,往来三十年。qī suì dù cǐ shuǐ,wǎng lái sān shí nián。
谁言人未老,处处是桑田。shuí yán rén wèi lǎo,chù chù shì sāng tián。

偶占示石遗同年

郑孝胥

一世诗中豪,用意常在小。yī shì shī zhōng háo,yòng yì cháng zài xiǎo。
永叔故可人,举头惊飞鸟。yǒng shū gù kě rén,jǔ tóu jīng fēi niǎo。

偶占示石遗同年

郑孝胥

临川不易到,宛陵何可追。lín chuān bù yì dào,wǎn líng hé kě zhuī。
凭君嘲老丑,终觉爱花枝。píng jūn cháo lǎo chǒu,zhōng jué ài huā zhī。

偶占示石遗同年

郑孝胥

诗要字字作,裕之辞甚坚。shī yào zì zì zuò,yù zhī cí shén jiān。
年来如有得,意兴任当先。nián lái rú yǒu dé,yì xīng rèn dāng xiān。

偶占示石遗同年

郑孝胥

田舍计最高,本自轻玄德。tián shě jì zuì gāo,běn zì qīng xuán dé。
径上大床眠,陈登翻作客。jìng shàng dà chuáng mián,chén dēng fān zuò kè。

江楼杂作

郑孝胥

高阁下临江,独居无与语。gāo gé xià lín jiāng,dú jū wú yǔ yǔ。
坐看春水生,十日鸣江雨。zuò kàn chūn shuǐ shēng,shí rì míng jiāng yǔ。

江楼杂作

郑孝胥

甘苦难喻人,何为箸谈艺?gān kǔ nán yù rén,hé wèi zhù tán yì?
相知定吾文,未可望后世。xiāng zhī dìng wú wén,wèi kě wàng hòu shì。

江楼杂作

郑孝胥

平生江湖思,中年去住心。píng shēng jiāng hú sī,zhōng nián qù zhù xīn。
孤帆向空尽,暮霭带山沉。gū fān xiàng kōng jǐn,mù ǎi dài shān chén。

江楼杂作

郑孝胥

去日总如梦,浮生徒自劳。qù rì zǒng rú mèng,fú shēng tú zì láo。
楼头夜深客,闇坐听江涛。lóu tóu yè shēn kè,àn zuò tīng jiāng tāo。

买花二首

郑孝胥

朱颜弃我去,繁花为谁妍?zhū yán qì wǒ qù,fán huā wèi shuí yán?
春来当自惜,莫惜买花钱。chūn lái dāng zì xī,mò xī mǎi huā qián。