古诗词

中秋胡芦岛夜起

郑孝胥

天开辽东湾,海献胡芦岛。tiān kāi liáo dōng wān,hǎi xiàn hú lú dǎo。
通塞岂有数,营此恨不早。tōng sāi qǐ yǒu shù,yíng cǐ hèn bù zǎo。
何来海上客,负手睨苍昊。hé lái hǎi shàng kè,fù shǒu nì cāng hào。
驱车涉惊潮,蹑屐下峰杪。qū chē shè jīng cháo,niè jī xià fēng miǎo。
舞鸥翩相迎,击浪忽群矫。wǔ ōu piān xiāng yíng,jī làng hū qún jiǎo。
水母大如轮,拦视旋弃掉。shuǐ mǔ dà rú lún,lán shì xuán qì diào。
冈峦纷离合,酾海作数道。gāng luán fēn lí hé,shāi hǎi zuò shù dào。
西北如列屏,开场对浩渺。xī běi rú liè píng,kāi chǎng duì hào miǎo。
千载置不顾,得之出意表。qiān zài zhì bù gù,dé zhī chū yì biǎo。
长堤截怒涛,可使变城堡。zhǎng dī jié nù tāo,kě shǐ biàn chéng bǎo。
预期十年后,楼观郁相抱。yù qī shí nián hòu,lóu guān yù xiāng bào。
层冰虽触天,到此荡如扫。céng bīng suī chù tiān,dào cǐ dàng rú sǎo。
向夕云密布,疏雨凉袅袅。xiàng xī yún mì bù,shū yǔ liáng niǎo niǎo。
宵深梦一觉,吼啸颇相搅。xiāo shēn mèng yī jué,hǒu xiào pǒ xiāng jiǎo。
开门月未坠,飞雪卷秋缟。kāi mén yuè wèi zhuì,fēi xuě juǎn qiū gǎo。
群山正弄影,倒浸参与。qún shān zhèng nòng yǐng,dào jìn cān yǔ。
洛神疑欲出,绝世凌缥缈。luò shén yí yù chū,jué shì líng piāo miǎo。
清寒不可当,仙骨嗟已老。qīng hán bù kě dāng,xiān gǔ jiē yǐ lǎo。
救时独悲愤,后著苦难好。jiù shí dú bēi fèn,hòu zhù kǔ nán hǎo。
却思归楼中,酣眠直至晓。què sī guī lóu zhōng,hān mián zhí zhì xiǎo。
猜您喜欢

正月十五夜

郑孝胥

一街寒月光如水,七十老翁夜独醒。yī jiē hán yuè guāng rú shuǐ,qī shí lǎo wēng yè dú xǐng。
回首年华无觅处,漫从文字乞馀灵。huí shǒu nián huá wú mì chù,màn cóng wén zì qǐ yú líng。

犀园读画图

郑孝胥

乱后难为山水游,好将游兴画中收。luàn hòu nán wèi shān shuǐ yóu,hǎo jiāng yóu xīng huà zhōng shōu。
为君更语读书乐,祇对青山不下楼。wèi jūn gèng yǔ dú shū lè,qí duì qīng shān bù xià lóu。

杨一斋所藏颜鲁公三表帖

郑孝胥

突围失去得其半,何意累年还复归。tū wéi shī qù dé qí bàn,hé yì lèi nián hái fù guī。
他日功成名遂后,当令坐客想馀威。tā rì gōng chéng míng suì hòu,dāng lìng zuò kè xiǎng yú wēi。

题项墨林朱画山水

郑孝胥

自写衰容项孔彰,朱家画本意堪伤。zì xiě shuāi róng xiàng kǒng zhāng,zhū jiā huà běn yì kān shāng。
老夫未合称遗老,待拨江山反少康。lǎo fū wèi hé chēng yí lǎo,dài bō jiāng shān fǎn shǎo kāng。

张翼桐求题逊庐诗思图

郑孝胥

抹月批风奋笔初,矜唐抑宋力争馀。mǒ yuè pī fēng fèn bǐ chū,jīn táng yì sòng lì zhēng yú。
诗人小雅今何在,欲袖葩经问逊庐。shī rén xiǎo yǎ jīn hé zài,yù xiù pā jīng wèn xùn lú。

题韬庵第六女敏修所作山水

郑孝胥

画笔诗心秀气钟,含毫不待守南宗。huà bǐ shī xīn xiù qì zhōng,hán háo bù dài shǒu nán zōng。
罗江娇女闲调粉,夺得清湘雪后峰。luó jiāng jiāo nǚ xián diào fěn,duó dé qīng xiāng xuě hòu fēng。

和立之极乐寺坐雨韵

郑孝胥

六十年来迹孰寻,惊闻把臂又双林。liù shí nián lái jì shú xún,jīng wén bǎ bì yòu shuāng lín。
含情莫问同光事,只有西山雨意深。hán qíng mò wèn tóng guāng shì,zhǐ yǒu xī shān yǔ yì shēn。

马诗癯求题刘平国拓本

郑孝胥

褒余刻石杨淮表,劲瘦无波异汉分。bāo yú kè shí yáng huái biǎo,jìn shòu wú bō yì hàn fēn。
每到东西成别派,还从姑墨证斯文。měi dào dōng xī chéng bié pài,hái cóng gū mò zhèng sī wén。

淡路丸舟中

郑孝胥

同洲二帝欲同尊,六客同舟试共论。tóng zhōu èr dì yù tóng zūn,liù kè tóng zhōu shì gòng lùn。
人定胜天非浪语,相看应不在多言。rén dìng shèng tiān fēi làng yǔ,xiāng kàn yīng bù zài duō yán。

赠甘粕大尉

郑孝胥

谅为烈士当如此,负咎方知疾恶深。liàng wèi liè shì dāng rú cǐ,fù jiù fāng zhī jí è shēn。
意气人生忽相感,惟将节义见胸襟。yì qì rén shēng hū xiāng gǎn,wéi jiāng jié yì jiàn xiōng jīn。

旅顺杂诗

郑孝胥

天戴空桐海度辽,高原无际见盘雕。tiān dài kōng tóng hǎi dù liáo,gāo yuán wú jì jiàn pán diāo。
廿年热血心头贮,犹向寒宵作怒潮。niàn nián rè xuè xīn tóu zhù,yóu xiàng hán xiāo zuò nù cháo。

旅顺杂诗

郑孝胥

冬暖通宵雨似绳,回风忍作雪飞腾。dōng nuǎn tōng xiāo yǔ shì shéng,huí fēng rěn zuò xuě fēi téng。
人闲遇事憎迟钝,造化雕镵恐不胜。rén xián yù shì zēng chí dùn,zào huà diāo chán kǒng bù shèng。

旅顺杂诗

郑孝胥

弥天四海尽虚名,西抹东涂让后生。mí tiān sì hǎi jǐn xū míng,xī mǒ dōng tú ràng hòu shēng。
七十老翁闲抱膝,思量次弟便收京。qī shí lǎo wēng xián bào xī,sī liàng cì dì biàn shōu jīng。

旅顺杂诗

郑孝胥

繁霜减觉鬓毛侵,揭日移山尚有心。fán shuāng jiǎn jué bìn máo qīn,jiē rì yí shān shàng yǒu xīn。
狂煞拿翁自天纵,字书难字不曾寻。kuáng shā ná wēng zì tiān zòng,zì shū nán zì bù céng xún。

旅顺杂诗

郑孝胥

地辟天开待钜观,争教理会到儒酸。dì pì tiān kāi dài jù guān,zhēng jiào lǐ huì dào rú suān。
莫从鼠窟营生活,敢请诸贤放眼看。mò cóng shǔ kū yíng shēng huó,gǎn qǐng zhū xián fàng yǎn kàn。