古诗词

题刘聚卿汴学二体石经

郑孝胥

汴学经久亡,残石定有几。biàn xué jīng jiǔ wáng,cán shí dìng yǒu jǐ。
山夫记五碑,为数疑不止。shān fū jì wǔ bēi,wèi shù yí bù zhǐ。
汴中新出土,《中庸》亦可喜。biàn zhōng xīn chū tǔ,zhōng yōng yì kě xǐ。
薄家见四册,犹未及丁氏。báo jiā jiàn sì cè,yóu wèi jí dīng shì。
九经得其三,三百数十纸。jiǔ jīng dé qí sān,sān bǎi shù shí zhǐ。
竞为聚卿得,默相有神鬼。jìng wèi jù qīng dé,mò xiāng yǒu shén guǐ。
聚卿负侠气,好古力尤伟。jù qīng fù xiá qì,hǎo gǔ lì yóu wěi。
罗君劝摹刻,辄以翁孙比。luó jūn quàn mó kè,zhé yǐ wēng sūn bǐ。
此议诚大佳,我意欲稍俟。cǐ yì chéng dà jiā,wǒ yì yù shāo qí。
祥符陈留间,猿叟所亲履。xiáng fú chén liú jiān,yuán sǒu suǒ qīn lǚ。
已云多湮匿,顾朱语非是。yǐ yún duō yān nì,gù zhū yǔ fēi shì。
安知开封学,石板果尽毁。ān zhī kāi fēng xué,shí bǎn guǒ jǐn huǐ。
士夫常漏略,碑贾或可恃。shì fū cháng lòu lüè,bēi jiǎ huò kě shì。
及今力搜索,奇秘傥再启。jí jīn lì sōu suǒ,qí mì tǎng zài qǐ。
石斋断碑砚,珍重已如彼。shí zhāi duàn bēi yàn,zhēn zhòng yǐ rú bǐ。
得石加护持,摹刻安可拟?dé shí jiā hù chí,mó kè ān kě nǐ?
天惊石破事,亦在人为耳。tiān jīng shí pò shì,yì zài rén wèi ěr。
却嗟章杨辈,素号精篆体。què jiē zhāng yáng bèi,sù hào jīng zhuàn tǐ。
蜀经皆题名,此刻胡不尔?古人重经学,视书特小技。shǔ jīng jiē tí míng,cǐ kè hú bù ěr?gǔ rén zhòng jīng xué,shì shū tè xiǎo jì。
用意极尊严,谁欤会微旨?老夫丁世乱,睹此空掩涕。yòng yì jí zūn yán,shuí yú huì wēi zhǐ?lǎo fū dīng shì luàn,dǔ cǐ kōng yǎn tì。
儿时真隔生,背经泻瓶水。ér shí zhēn gé shēng,bèi jīng xiè píng shuǐ。
猜您喜欢

西园端午

郑孝胥

斯丘聊得暂婆娑,正是原头夕照过。sī qiū liáo dé zàn pó suō,zhèng shì yuán tóu xī zhào guò。
高阜蟠龙回草色,密林泻绿入池波。gāo fù pán lóng huí cǎo sè,mì lín xiè lǜ rù chí bō。
俊游谁辨闲中味,愚叟犹堪劳者歌。jùn yóu shuí biàn xián zhōng wèi,yú sǒu yóu kān láo zhě gē。
却念旧京颖滨老,只凭花事坐销磨。què niàn jiù jīng yǐng bīn lǎo,zhǐ píng huā shì zuò xiāo mó。

韬庵太傅八十五岁生日

郑孝胥

天回朔漠作神京,国老冬来举世惊。tiān huí shuò mò zuò shén jīng,guó lǎo dōng lái jǔ shì jīng。
八十五龄真好汉,重阳半月见耆英。bā shí wǔ líng zhēn hǎo hàn,zhòng yáng bàn yuè jiàn qí yīng。
中兴方略资长策,北地雄豪待主盟。zhōng xīng fāng lüè zī zhǎng cè,běi dì xióng háo dài zhǔ méng。
细楷清诗时一出,知公不减旧心情。xì kǎi qīng shī shí yī chū,zhī gōng bù jiǎn jiù xīn qíng。

题西村真琴博士所写满蒙草类虫类二卷其三

郑孝胥

壮年犹记戍南荒,晚向空桐惜鬓霜。zhuàng nián yóu jì shù nán huāng,wǎn xiàng kōng tóng xī bìn shuāng。
自窜岂甘作遗老,独醒谁与遣重阳?zì cuàn qǐ gān zuò yí lǎo,dú xǐng shuí yǔ qiǎn zhòng yáng?
菊花未见秋无色,雁信常迟海已桑。jú huā wèi jiàn qiū wú sè,yàn xìn cháng chí hǎi yǐ sāng。
定有馀黎思故主,登高试为叩苍苍。dìng yǒu yú lí sī gù zhǔ,dēng gāo shì wèi kòu cāng cāng。

和韬庵留别韵

郑孝胥

忽忽残年过七旬,岂能忘患欲忘身。hū hū cán nián guò qī xún,qǐ néng wàng huàn yù wàng shēn。
榻旁未可容鼾睡,海内谁云等比邻。tà páng wèi kě róng hān shuì,hǎi nèi shuí yún děng bǐ lín。
聊以神州喻唇齿,忍看诸夏废君臣。liáo yǐ shén zhōu yù chún chǐ,rěn kàn zhū xià fèi jūn chén。
韬翁老去名尤重,应仗新诗悟国人。tāo wēng lǎo qù míng yóu zhòng,yīng zhàng xīn shī wù guó rén。

除夕

郑孝胥

辽左观天星已回,倒悬未解事堪哀。liáo zuǒ guān tiān xīng yǐ huí,dào xuán wèi jiě shì kān āi。
人心渐悔机应转,残局谁收劫又来。rén xīn jiàn huǐ jī yīng zhuǎn,cán jú shuí shōu jié yòu lái。
欲以功名付豪杰,待看宇宙洗氛埃。yù yǐ gōng míng fù háo jié,dài kàn yǔ zhòu xǐ fēn āi。
老夫依旧穷生活,腐鼠鹓雏莫浪猜。lǎo fū yī jiù qióng shēng huó,fǔ shǔ yuān chú mò làng cāi。

残春

郑孝胥

丧我焉知质在亡,空教白日照仓皇。sàng wǒ yān zhī zhì zài wáng,kōng jiào bái rì zhào cāng huáng。
遭逢殊异谋中绝,魂魄何之气自强。zāo féng shū yì móu zhōng jué,hún pò hé zhī qì zì qiáng。
怪事有时书咄咄,残春不奈送堂堂。guài shì yǒu shí shū duō duō,cán chūn bù nài sòng táng táng。
关张无命肠堪断,顿足喑呜泪几行。guān zhāng wú mìng cháng kān duàn,dùn zú yīn wū lèi jǐ xíng。

上海旧作观小叫天演碰碑

郑孝胥

暮年杨业竟舆尸,云代威名自一时。mù nián yáng yè jìng yú shī,yún dài wēi míng zì yī shí。
破敌何殊逐雉兔,望风曾说避旌旗。pò dí hé shū zhú zhì tù,wàng fēng céng shuō bì jīng qí。
晚途供奉成遗老,垂死英雄有骏姿。wǎn tú gōng fèng chéng yí lǎo,chuí sǐ yīng xióng yǒu jùn zī。
霜月漫天冰作涕,喑呜犹绕李陵碑。shuāng yuè màn tiān bīng zuò tì,yīn wū yóu rào lǐ líng bēi。

吉林

郑孝胥

楼头山色漾江光,鱼麦丰饶见此乡。lóu tóu shān sè yàng jiāng guāng,yú mài fēng ráo jiàn cǐ xiāng。
地秀可知兴学易,乱平应觉卜居良。dì xiù kě zhī xīng xué yì,luàn píng yīng jué bo jū liáng。
欲凭礼乐移伦薄,莫遣潢池苦跳梁。yù píng lǐ lè yí lún báo,mò qiǎn huáng chí kǔ tiào liáng。
他日弦歌闻百里,老夫游处定难忘。tā rì xián gē wén bǎi lǐ,lǎo fū yóu chù dìng nán wàng。

陈立村八十诗

郑孝胥

甚欲从君话武昌,追思建业转栖惶。shén yù cóng jūn huà wǔ chāng,zhuī sī jiàn yè zhuǎn qī huáng。
行年八十垂垂老,入梦千重处处忘。xíng nián bā shí chuí chuí lǎo,rù mèng qiān zhòng chù chù wàng。
此日神京能把手,半生浩劫莫回肠。cǐ rì shén jīng néng bǎ shǒu,bàn shēng hào jié mò huí cháng。
还乡傥得如人愿,且认并州作故乡。hái xiāng tǎng dé rú rén yuàn,qiě rèn bìng zhōu zuò gù xiāng。

九日文教部登高

郑孝胥

雪后重阳夕照明,高台纵目俯神京。xuě hòu zhòng yáng xī zhào míng,gāo tái zòng mù fǔ shén jīng。
平原已觉山川伏,投老翻教岁月轻。píng yuán yǐ jué shān chuān fú,tóu lǎo fān jiào suì yuè qīng。
燕市再游非浪语,异乡久客独关情。yàn shì zài yóu fēi làng yǔ,yì xiāng jiǔ kè dú guān qíng。
西南豪杰休相厄,会遣遗民见后清。xī nán háo jié xiū xiāng è,huì qiǎn yí mín jiàn hòu qīng。

韬庵八十六岁生日

郑孝胥

英豪当代兴登堡,名节千秋听水楼。yīng háo dāng dài xīng dēng bǎo,míng jié qiān qiū tīng shuǐ lóu。
并世天教系王室,一时人望重神州。bìng shì tiān jiào xì wáng shì,yī shí rén wàng zhòng shén zhōu。
趋朝心尚凌风雪,绝席班应隔辈流。qū cháo xīn shàng líng fēng xuě,jué xí bān yīng gé bèi liú。
长白中兴山万垒,试凭紫气候青牛。zhǎng bái zhōng xīng shān wàn lěi,shì píng zǐ qì hòu qīng niú。

腐儒六月九日

郑孝胥

此局端堪称意无,疲民广漠暂枝梧。cǐ jú duān kān chēng yì wú,pí mín guǎng mò zàn zhī wú。
天心或欲收残劫,王道何妨起一隅。tiān xīn huò yù shōu cán jié,wáng dào hé fáng qǐ yī yú。
尹也就汤应得所,禹之行水定非愚。yǐn yě jiù tāng yīng dé suǒ,yǔ zhī xíng shuǐ dìng fēi yú。
西南亿兆当谁寄,悉绝乾坤老腐儒。xī nán yì zhào dāng shuí jì,xī jué qián kūn lǎo fǔ rú。

香瓜

郑孝胥

转绿回黄讶绣纹,温黁鼻观已微闻。zhuǎn lǜ huí huáng yà xiù wén,wēn nún bí guān yǐ wēi wén。
味寻甘露酣初证,韵绝醇醪逞半醺。wèi xún gān lù hān chū zhèng,yùn jué chún láo chěng bàn xūn。
荔子先驱肤绰约,木瓜永好思氤氲。lì zi xiān qū fū chuò yuē,mù guā yǒng hǎo sī yīn yūn。
欲将哈密论风调,舌本仙凡岂易分。yù jiāng hā mì lùn fēng diào,shé běn xiān fán qǐ yì fēn。

和朝鲜朴荣哲韵

郑孝胥

劫馀文物久销沈,忽枉新篇惬素襟。jié yú wén wù jiǔ xiāo shěn,hū wǎng xīn piān qiè sù jīn。
在远披函情已达,相逢倾盖意殊深。zài yuǎn pī hán qíng yǐ dá,xiāng féng qīng gài yì shū shēn。
文书遮眼频投笔,尘土填胸欲废吟。wén shū zhē yǎn pín tóu bǐ,chén tǔ tián xiōng yù fèi yín。
可笑杜陵怀稷契,三年尸位定何心。kě xiào dù líng huái jì qì,sān nián shī wèi dìng hé xīn。

九日

郑孝胥

天外飞翔莫计程,登高谁忆旧诗名。tiān wài fēi xiáng mò jì chéng,dēng gāo shuí yì jiù shī míng。
半生重九人空许,七十残年世共轻。bàn shēng zhòng jiǔ rén kōng xǔ,qī shí cán nián shì gòng qīng。
晚倚无闾看禹域,端回绝漠作神京。wǎn yǐ wú lǘ kàn yǔ yù,duān huí jué mò zuò shén jīng。
探囊馀智应将尽,却笑南归计未成。tàn náng yú zhì yīng jiāng jǐn,què xiào nán guī jì wèi chéng。