古诗词

题济宁李一山所藏唐拓武梁祠画像

郑孝胥

唐拓旧传李氏本,荆川父子留私篆。táng tuò jiù chuán lǐ shì běn,jīng chuān fù zi liú sī zhuàn。
国初鉴赏得朱查,武梁祠像名初显。guó chū jiàn shǎng dé zhū chá,wǔ liáng cí xiàng míng chū xiǎn。
衎斋秘藏凡几载,旋入扬州玲珑馆。kàn zhāi mì cáng fán jǐ zài,xuán rù yáng zhōu líng lóng guǎn。
佩兮割爱遗汪君,转赠秋盦意殊款。pèi xī gē ài yí wāng jūn,zhuǎn zèng qiū ān yì shū kuǎn。
秋盦嘉祥获遗石,重立武祠抉幽隐。qiū ān jiā xiáng huò yí shí,zhòng lì wǔ cí jué yōu yǐn。
前后石室文益多,载籍未收剔苔藓。qián hòu shí shì wén yì duō,zài jí wèi shōu tī tái xiǎn。
殷勤持此寄覃溪,好古天教福双眼。yīn qín chí cǐ jì tán xī,hǎo gǔ tiān jiào fú shuāng yǎn。
尽资两汉记金石,辨证详明助新纂。jǐn zī liǎng hàn jì jīn shí,biàn zhèng xiáng míng zhù xīn zuǎn。
猿叟赋诗石洲继,道光季年事非远。yuán sǒu fù shī shí zhōu jì,dào guāng jì nián shì fēi yuǎn。
济宁李氏久失之,宝物何缘出京辇。jì níng lǐ shì jiǔ shī zhī,bǎo wù hé yuán chū jīng niǎn。
十四图才存十一,馀烬居然脱兵燹。shí sì tú cái cún shí yī,yú jìn jū rán tuō bīng xiǎn。
流传先后粗可稽,题跋如林幸无损。liú chuán xiān hòu cū kě jī,tí bá rú lín xìng wú sǔn。
李君自序具颠末,时士续咏见盛晚。lǐ jūn zì xù jù diān mò,shí shì xù yǒng jiàn shèng wǎn。
老夫敛笔复何云,聊快任城璧终返。lǎo fū liǎn bǐ fù hé yún,liáo kuài rèn chéng bì zhōng fǎn。
猜您喜欢

偶作其一

郑孝胥

解兵如息阴,去官即飞举。jiě bīng rú xī yīn,qù guān jí fēi jǔ。
归山养须髯,猿公是吾侣。guī shān yǎng xū rán,yuán gōng shì wú lǚ。

题龙州小学堂

郑孝胥

守边有上策,兴学以平乱。shǒu biān yǒu shàng cè,xīng xué yǐ píng luàn。
三叹登斯堂,弥天待童冠。sān tàn dēng sī táng,mí tiān dài tóng guān。

咏盆中白牡丹

郑孝胥

神如皓月元来淡,气带春风些子寒。shén rú hào yuè yuán lái dàn,qì dài chūn fēng xiē zi hán。
海外更休嗟寂寞,白花犹自伴朝官。hǎi wài gèng xiū jiē jì mò,bái huā yóu zì bàn cháo guān。

咏盆中白牡丹

郑孝胥

倭中亦解重花王,苦为樱桃说擅场。wō zhōng yì jiě zhòng huā wáng,kǔ wèi yīng táo shuō shàn chǎng。
他日教知南汉事,也如北胜对南强。tā rì jiào zhī nán hàn shì,yě rú běi shèng duì nán qiáng。

湖上

郑孝胥

漠漠云阴敛晓光,平波才欲倒垂杨。mò mò yún yīn liǎn xiǎo guāng,píng bō cái yù dào chuí yáng。
诸峰尽在微蒙里,今日西湖是淡妆。zhū fēng jǐn zài wēi méng lǐ,jīn rì xī hú shì dàn zhuāng。

用贾岛真山民三月晦日诗作首句

郑孝胥

三月正当三十日,挽春无计祇伤春。sān yuè zhèng dāng sān shí rì,wǎn chūn wú jì qí shāng chūn。
明朝惘惘成追忆,却道春光属别人。míng cháo wǎng wǎng chéng zhuī yì,què dào chūn guāng shǔ bié rén。

用贾岛真山民三月晦日诗作首句

郑孝胥

九十风光能有几,春风春雨总经过。jiǔ shí fēng guāng néng yǒu jǐ,chūn fēng chūn yǔ zǒng jīng guò。
谁知地变天荒意,莫借鲁阳回日戈。shuí zhī dì biàn tiān huāng yì,mò jiè lǔ yáng huí rì gē。

傅苕生茂才归自扬州饷菊十数盆

郑孝胥

年少爱书兼好事,傅生风趣果无双。nián shǎo ài shū jiān hǎo shì,fù shēng fēng qù guǒ wú shuāng。
秋来携得扬州句,乌榜黄花独渡江。qiū lái xié dé yáng zhōu jù,wū bǎng huáng huā dú dù jiāng。

子朋属题山水小幅

郑孝胥

江东顾五倦游还,占取城西水一湾。jiāng dōng gù wǔ juàn yóu hái,zhàn qǔ chéng xī shuǐ yī wān。
卷卷清诗皆入画,底须俗笔污溪山。juǎn juǎn qīng shī jiē rù huà,dǐ xū sú bǐ wū xī shān。

子朋属题山水小幅

郑孝胥

二士风流比阮嵇,年来物役苦难齐。èr shì fēng liú bǐ ruǎn jī,nián lái wù yì kǔ nán qí。
欲知白下闲踪迹,只向书堂觅旧题。yù zhī bái xià xián zōng jì,zhǐ xiàng shū táng mì jiù tí。

小廊

郑孝胥

门掩馀寒绿尽生,小廊净扫称闲行。mén yǎn yú hán lǜ jǐn shēng,xiǎo láng jìng sǎo chēng xián xíng。
春阴庭角云如墨,衬出江梅半树明。chūn yīn tíng jiǎo yún rú mò,chèn chū jiāng méi bàn shù míng。

寄吕秋樵临城

郑孝胥

中年养熟老难侵,小邑才堪托鼓琴。zhōng nián yǎng shú lǎo nán qīn,xiǎo yì cái kān tuō gǔ qín。
莫道才雄无泄处,太行万叠付高吟。mò dào cái xióng wú xiè chù,tài xíng wàn dié fù gāo yín。

寄吕秋樵临城

郑孝胥

栖迟牢落总悠悠,世事宁关我辈忧。qī chí láo luò zǒng yōu yōu,shì shì níng guān wǒ bèi yōu。
看到扬尘沧海后,也应不忍话前游。kàn dào yáng chén cāng hǎi hòu,yě yīng bù rěn huà qián yóu。

寄吕秋樵临城

郑孝胥

语笑当时是盛时,张皇幽眇最能奇。yǔ xiào dāng shí shì shèng shí,zhāng huáng yōu miǎo zuì néng qí。
杜陵身世非今日,却办颓唐作继之。dù líng shēn shì fēi jīn rì,què bàn tuí táng zuò jì zhī。

吴彬士笠竿图

郑孝胥

曾闻袭美语天随,渔者犹容世外才。céng wén xí měi yǔ tiān suí,yú zhě yóu róng shì wài cái。
今日青衫杂蛙黾,羡君渔具画中来。jīn rì qīng shān zá wā mǐn,xiàn jūn yú jù huà zhōng lái。