古诗词

出西郭行田间至南涧听泉敬步家大人原韵

金和

冈岭如环不可束,登高欲穷千里目。gāng lǐng rú huán bù kě shù,dēng gāo yù qióng qiān lǐ mù。
谢公喜搜山水区,柳侯爱记蛮荒俗。xiè gōng xǐ sōu shān shuǐ qū,liǔ hóu ài jì mán huāng sú。
林花艳舒鹤顶红,潭水澄逾鸭头绿。lín huā yàn shū hè dǐng hóng,tán shuǐ chéng yú yā tóu lǜ。
逸兴犹看行负瓢,天籁不劳歌按筑。yì xīng yóu kàn xíng fù piáo,tiān lài bù láo gē àn zhù。
怪石突兀当关蹲,老树连蜷卧涧曲。guài shí tū wù dāng guān dūn,lǎo shù lián quán wò jiàn qū。
趋庭诗学杜甫吟,志隐篇效苏过续。qū tíng shī xué dù fǔ yín,zhì yǐn piān xiào sū guò xù。
悠然归咏舞雩风,何时更濯沧浪足。yōu rán guī yǒng wǔ yú fēng,hé shí gèng zhuó cāng làng zú。
猜您喜欢

家大人重建漫泉亭,并补刻冰泉铭敬志二首

金和

风雨重磨碣,云霞焕建瓴。fēng yǔ zhòng mó jié,yún xiá huàn jiàn líng。
遥通漓水碧,常对火山青。yáo tōng lí shuǐ bì,cháng duì huǒ shān qīng。
修禊前番记,登高几度经。xiū xì qián fān jì,dēng gāo jǐ dù jīng。
炎荒多胜境,考证值趋庭。yán huāng duō shèng jìng,kǎo zhèng zhí qū tíng。

出虎门泊香港

金和

地势天南尽,沧溟指顾间。dì shì tiān nán jǐn,cāng míng zhǐ gù jiān。
九龙环绝岛,二虎接雄关。jiǔ lóng huán jué dǎo,èr hǔ jiē xióng guān。
风雨连三月,波涛靖百蛮。fēng yǔ lián sān yuè,bō tāo jìng bǎi mán。
更嗟濠镜近,市舶满前山。gèng jiē háo jìng jìn,shì bó mǎn qián shān。

渡扬子江

金和

遥指江城路,乡关物候新。yáo zhǐ jiāng chéng lù,xiāng guān wù hòu xīn。
桃花千尺浪,杨柳万家春。táo huā qiān chǐ làng,yáng liǔ wàn jiā chūn。
湖海嗟行客,诗书励此身。hú hǎi jiē xíng kè,shī shū lì cǐ shēn。
伯兮同击楫,莫漫怅风尘。bó xī tóng jī jí,mò màn chàng fēng chén。

由江阴乘舟抵里门喜赋

金和

听到乡音熟,沿途减客愁。tīng dào xiāng yīn shú,yán tú jiǎn kè chóu。
田园认游子,风雨送归舟。tián yuán rèn yóu zi,fēng yǔ sòng guī zhōu。
浩劫怀前度,炎州记昔游。hào jié huái qián dù,yán zhōu jì xī yóu。
舜过岩畔路,云水自悠悠。shùn guò yán pàn lù,yún shuǐ zì yōu yōu。

江城愁感

金和

书馆添幽趣,山光雨后佳。shū guǎn tiān yōu qù,shān guāng yǔ hòu jiā。
夕阳明耀塔,秋月冷空斋。xī yáng míng yào tǎ,qiū yuè lěng kōng zhāi。
流水高人调,乘风壮士怀。liú shuǐ gāo rén diào,chéng fēng zhuàng shì huái。
不堪萧瑟感,风露立闲阶。bù kān xiāo sè gǎn,fēng lù lì xián jiē。

仲冬送心兰四兄赴粤二首

金和

风雪岁云暮,胡为尚远行。fēng xuě suì yún mù,hú wèi shàng yuǎn xíng。
惯抛游子泪,长系故乡情。guàn pāo yóu zi lèi,zhǎng xì gù xiāng qíng。
万里度梅岭,三年客穗城。wàn lǐ dù méi lǐng,sān nián kè suì chéng。
离筵今夕酒,先是问归程。lí yán jīn xī jiǔ,xiān shì wèn guī chéng。

仲冬送心兰四兄赴粤二首

金和

屈指经行处,长亭复短亭。qū zhǐ jīng xíng chù,zhǎng tíng fù duǎn tíng。
关山增阅历,身世感飘零。guān shān zēng yuè lì,shēn shì gǎn piāo líng。
才返鄱湖棹,重浮粤海萍。cái fǎn pó hú zhào,zhòng fú yuè hǎi píng。
匆匆挥手去,骊唱不堪听。cōng cōng huī shǒu qù,lí chàng bù kān tīng。

初七日去大营拟寄城中诸友

金和

十万冤禽仗此行,谁知乞命事难成。shí wàn yuān qín zhàng cǐ xíng,shuí zhī qǐ mìng shì nán chéng。
包胥已尽滂沱泪,晋鄙惟闻嚄唶声。bāo xū yǐ jǐn pāng tuó lèi,jìn bǐ wéi wén huō zé shēng。
自古天心悭悔祸,虽余人面错偷生。zì gǔ tiān xīn qiān huǐ huò,suī yú rén miàn cuò tōu shēng。
一身轻与全家别,何日残魂更入城。yī shēn qīng yǔ quán jiā bié,hé rì cán hún gèng rù chéng。

山行

金和

古寺藏云里,遥遥何处钟。gǔ sì cáng yún lǐ,yáo yáo hé chù zhōng。
携筇欲相访,尚隔两三峰。xié qióng yù xiāng fǎng,shàng gé liǎng sān fēng。

王嫱

金和

红颜竟许到沙场,休抱琵琶意更伤。hóng yán jìng xǔ dào shā chǎng,xiū bào pí pá yì gèng shāng。
不是出宫时一拜,今生何处见君王。bù shì chū gōng shí yī bài,jīn shēng hé chù jiàn jūn wáng。

西施咏

金和

溪水溪花一样春,东施偏让入宫人。xī shuǐ xī huā yī yàng chūn,dōng shī piān ràng rù gōng rén。
自家未必无颜色,错绝当年是效颦。zì jiā wèi bì wú yán sè,cuò jué dāng nián shì xiào pín。

登木末亭怀太白

金和

碧萝祠宇袅茶烟,曾此行吟有谪仙。bì luó cí yǔ niǎo chá yān,céng cǐ xíng yín yǒu zhé xiān。
自著锦袍上天去,鸟啼花落一千年。zì zhù jǐn páo shàng tiān qù,niǎo tí huā luò yī qiān nián。

避城

金和

海上逃人言凿凿,夷于丁男不甚虐。hǎi shàng táo rén yán záo záo,yí yú dīng nán bù shén nüè。
惟与妇人作剧恶,比户由来皆大索。wéi yǔ fù rén zuò jù è,bǐ hù yóu lái jiē dà suǒ。
城中儿女齐悲啼,四乡一一谋枝栖。chéng zhōng ér nǚ qí bēi tí,sì xiāng yī yī móu zhī qī。
寻常家具邀人赍,腰缠浪掷轻如泥。xún cháng jiā jù yāo rén jī,yāo chán làng zhì qīng rú ní。
谁谓乡农亦称霸,百金才许蜗庐借。shuí wèi xiāng nóng yì chēng bà,bǎi jīn cái xǔ wō lú jiè。
瓢水束薪珠玉价,钗钿裙袜夺之诈。piáo shuǐ shù xīn zhū yù jià,chāi diàn qún wà duó zhī zhà。
稍不如意便怒骂,抢地无言但拜谢。shāo bù rú yì biàn nù mà,qiǎng dì wú yán dàn bài xiè。
道来此间已被赦,不见邻妇头鬖鬖。dào lái cǐ jiān yǐ bèi shè,bù jiàn lín fù tóu sān sān。
无钱能赁香笋篮,膝前有女年十三。wú qián néng lìn xiāng sǔn lán,xī qián yǒu nǚ nián shí sān。
中夜急嫁西家男,身携布被居茅庵。zhōng yè jí jià xī jiā nán,shēn xié bù bèi jū máo ān。

募兵

金和

城中旧兵不如额,分守城头尚无策。chéng zhōng jiù bīng bù rú é,fēn shǒu chéng tóu shàng wú cè。
何论城下诘暴客,市儿反侧颇接迹。hé lùn chéng xià jí bào kè,shì ér fǎn cè pǒ jiē jì。
一旦招之入军籍,朝来首裹青布帻。yī dàn zhāo zhī rù jūn jí,cháo lái shǒu guǒ qīng bù zé。
细襻革靴靿盈尺,黑衣蔽腹袖尤窄。xì pàn gé xuē yào yíng chǐ,hēi yī bì fù xiù yóu zhǎi。
堂下群鸦立无隙,或舞大刀或磔石。táng xià qún yā lì wú xì,huò wǔ dà dāo huò zhé shí。
取其壮健汰老瘠,九城累累保卫册。qǔ qí zhuàng jiàn tài lǎo jí,jiǔ chéng lèi lèi bǎo wèi cè。
昼坐当门怒眼赤,大声能作老枭吓。zhòu zuò dāng mén nù yǎn chì,dà shēng néng zuò lǎo xiāo xià。
恶丐往往暗褫魄,夜出走巡街巷栅。è gài wǎng wǎng àn chǐ pò,yè chū zǒu xún jiē xiàng zhà。
火光烛天月不白,木梃竹鞭在肘腋。huǒ guāng zhú tiān yuè bù bái,mù tǐng zhú biān zài zhǒu yè。
吠犬无声都辟易,一人日与钱一百。fèi quǎn wú shēng dōu pì yì,yī rén rì yǔ qián yī bǎi。
勤则有犒惰则革,借问谁司鼓与钲。qín zé yǒu kào duò zé gé,jiè wèn shuí sī gǔ yǔ zhēng。
居然高坐来谈兵,百夫长是迂书生。jū rán gāo zuò lái tán bīng,bǎi fū zhǎng shì yū shū shēng。

五月七日母命出城避贼

金和

老母传示纸三寸,欹侧澹墨十数言。lǎo mǔ chuán shì zhǐ sān cùn,yī cè dàn mò shí shù yán。
谓闻尔日贼促战,千家万家人出门。wèi wén ěr rì zéi cù zhàn,qiān jiā wàn jiā rén chū mén。
尔独何为恋虎口,六世名族惟尔存。ěr dú hé wèi liàn hǔ kǒu,liù shì míng zú wéi ěr cún。
身是妇人当死耳,此时言义休言恩。shēn shì fù rén dāng sǐ ěr,cǐ shí yán yì xiū yán ēn。
尔去将情告诸帅,况尔有口兵能论。ěr qù jiāng qíng gào zhū shuài,kuàng ěr yǒu kǒu bīng néng lùn。
背人读罢火其纸,才欲痛哭声先吞。bèi rén dú bà huǒ qí zhǐ,cái yù tòng kū shēng xiān tūn。
中夜起坐不能寐,十指尽秃余咬痕。zhōng yè qǐ zuò bù néng mèi,shí zhǐ jǐn tū yú yǎo hén。
在家何曾得见母,母教诚是儿智昏。zài jiā hé céng dé jiàn mǔ,mǔ jiào chéng shì ér zhì hūn。
宿将南来过两月,胡至今日军犹屯。sù jiāng nán lái guò liǎng yuè,hú zhì jīn rì jūn yóu tún。
或者条侯太持重,不识此贼原游魂。huò zhě tiáo hóu tài chí zhòng,bù shí cǐ zéi yuán yóu hún。
傥以里言走相告,未必幕府如帝阍。tǎng yǐ lǐ yán zǒu xiāng gào,wèi bì mù fǔ rú dì hūn。
藉手庶几万分一,还我甘旨鸡与豚。jí shǒu shù jǐ wàn fēn yī,hái wǒ gān zhǐ jī yǔ tún。
甘作罪人背母去,廿金馈贼吾其奔。gān zuò zuì rén bèi mǔ qù,niàn jīn kuì zéi wú qí bēn。
35123