古诗词

寄怀周子玉

林占梅

西泠名士周公瑾,书船画舫终难隐。xī líng míng shì zhōu gōng jǐn,shū chuán huà fǎng zhōng nán yǐn。
乍观才略著遐荒,草有声华传禁近。zhà guān cái lüè zhù xiá huāng,cǎo yǒu shēng huá chuán jìn jìn。
崇山大老最怜才,名流物色从尘埃。chóng shān dà lǎo zuì lián cái,míng liú wù sè cóng chén āi。
裴相新道崔湜坐,狐公东阁玉溪陪。péi xiāng xīn dào cuī shí zuò,hú gōng dōng gé yù xī péi。
羡君才气本横逸,纵论雄谈常扪虱。xiàn jūn cái qì běn héng yì,zòng lùn xióng tán cháng mén shī。
撑肠富有五车书,运腕力扶一枝笔。chēng cháng fù yǒu wǔ chē shū,yùn wàn lì fú yī zhī bǐ。
是时我师正朝天,携往长安看画日。shì shí wǒ shī zhèng cháo tiān,xié wǎng zhǎng ān kàn huà rì。
典册曾希司马工,驰书更羡枚皋疾。diǎn cè céng xī sī mǎ gōng,chí shū gèng xiàn méi gāo jí。
驱车复出皇都门,馀子纷纷安足论。qū chē fù chū huáng dōu mén,yú zi fēn fēn ān zú lùn。
克日笋舆指闽峤,绿榕阴接荔阴繁。kè rì sǔn yú zhǐ mǐn jiào,lǜ róng yīn jiē lì yīn fán。
繁阴中有越王宅,诸侯幕内为宾客。fán yīn zhōng yǒu yuè wáng zhái,zhū hóu mù nèi wèi bīn kè。
乌石山前春酒醲,江瑶、荔子日三百。wū shí shān qián chūn jiǔ nóng,jiāng yáo lì zi rì sān bǎi。
剑池玉尺瓣香亭,昌谷囊中多古迹。jiàn chí yù chǐ bàn xiāng tíng,chāng gǔ náng zhōng duō gǔ jì。
终朝据案惜分阴,论衡拟就平南策。zhōng cháo jù àn xī fēn yīn,lùn héng nǐ jiù píng nán cè。
是时海外屡徵兵,台疆鼠子犹纵横。shì shí hǎi wài lǚ zhēng bīng,tái jiāng shǔ zi yóu zòng héng。
如君韬略本兼著,壮怀正合请长缨。rú jūn tāo lüè běn jiān zhù,zhuàng huái zhèng hé qǐng zhǎng yīng。
乘风一夕破鲸雾,瞬息三山渺回顾。chéng fēng yī xī pò jīng wù,shùn xī sān shān miǎo huí gù。
半肩行李竹城来,相携一笑浑如故。bàn jiān xíng lǐ zhú chéng lái,xiāng xié yī xiào hún rú gù。
臭味芝兰意气投,当筵借箸为筹布。chòu wèi zhī lán yì qì tóu,dāng yán jiè zhù wèi chóu bù。
述安廉访我召公,谓予一臂堪相助。shù ān lián fǎng wǒ zhào gōng,wèi yǔ yī bì kān xiāng zhù。
君也赏识□倍拳,有心携我上凌烟。jūn yě shǎng shí bèi quán,yǒu xīn xié wǒ shàng líng yān。
平生气概重然诺,请君且著祖生鞭。píng shēng qì gài zhòng rán nuò,qǐng jūn qiě zhù zǔ shēng biān。
椎牛誓众向南发,马蹄风疾无留连。chuí niú shì zhòng xiàng nán fā,mǎ tí fēng jí wú liú lián。
一旦闻予到尺咫,联营将弁皆欢喜。yī dàn wén yǔ dào chǐ zhǐ,lián yíng jiāng biàn jiē huān xǐ。
已教大师待留餐,更贺监军迎倒屣。yǐ jiào dà shī dài liú cān,gèng hè jiān jūn yíng dào xǐ。
谋定同君虎穴探,执殳竟向前矛徙。móu dìng tóng jūn hǔ xué tàn,zhí shū jìng xiàng qián máo xǐ。
葭投一战逆魂飞,当道老熊立披靡。jiā tóu yī zhàn nì hún fēi,dāng dào lǎo xióng lì pī mí。
积年天堑一宵平,奔鼠么魔若狼豕。jī nián tiān qiàn yī xiāo píng,bēn shǔ me mó ruò láng shǐ。
彰邑城头羽扉挥,东北西南尽解围。zhāng yì chéng tóu yǔ fēi huī,dōng běi xī nán jǐn jiě wéi。
连镳固欲台南去,转饷无方乃告归。lián biāo gù yù tái nán qù,zhuǎn xiǎng wú fāng nǎi gào guī。
归时日日思良友,琢句论文数欧九。guī shí rì rì sī liáng yǒu,zuó jù lùn wén shù ōu jiǔ。
君虽隔地自同情,说项推袁不离口。jūn suī gé dì zì tóng qíng,shuō xiàng tuī yuán bù lí kǒu。
频闻画策中机宜,歼厥巨魁灭群丑。pín wén huà cè zhōng jī yí,jiān jué jù kuí miè qún chǒu。
迩日欣看入告章,颜色腰间悬紫绶。ěr rì xīn kàn rù gào zhāng,yán sè yāo jiān xuán zǐ shòu。
何时返旆竹城来,蓬门端得为君开。hé shí fǎn pèi zhú chéng lái,péng mén duān dé wèi jūn kāi。
杨柳画桥并钓艇,梅花书屋啸吟台。yáng liǔ huà qiáo bìng diào tǐng,méi huā shū wū xiào yín tái。
吟台幽处琴樽设,十日平原肠更热。yín tái yōu chù qín zūn shè,shí rì píng yuán cháng gèng rè。
长啸高歌召鬼神,案上铜壶扣欲缺。zhǎng xiào gāo gē zhào guǐ shén,àn shàng tóng hú kòu yù quē。
眼前世事任况净,何暇与人争论列。yǎn qián shì shì rèn kuàng jìng,hé xiá yǔ rén zhēng lùn liè。
我有心愿人不知,所愿无妨为君说。wǒ yǒu xīn yuàn rén bù zhī,suǒ yuàn wú fáng wèi jūn shuō。
随君一棹入榕城,陪向程门同立雪。suí jūn yī zhào rù róng chéng,péi xiàng chéng mén tóng lì xuě。

林占梅

林占梅,构筑潜园,雅集诗骚。文酒之盛,冠于北台。著有《潜园唱和集》二卷、《潜园琴馀草》八卷,其中《潜园唱和集》已佚。林占梅《潜园琴馀草》约有诗一千九百馀首,写作年代自道光二十七年(1847)迄同治六年(1867)。多咏骨肉亲友、园居、游历、时事、兴怀之作。五言古、近体,善摹难状之景,达难显之情。作品风格多样,平易晓畅法白居易,感时忧国似陆放翁,伤感兴怀如吴梅村。台澎道徐宗干评其诗「和静清远、古澹恬逸」、「诗味多琴味」。兹据台湾分馆藏《潜园琴馀草》为底本,并参照下列对校本编校:李清河藏《潜园琴馀草》(以下简称李本)、李清河藏《潜园诗抄》(以下简称李抄本)、连雅堂《台湾诗荟》(以下简称荟本)、台湾文献丛刊《潜园琴馀草简编》(以下简称台银本)、《新竹文献会通讯》(以下简称文献本)、陈培桂《淡水厅志》、林维丞《沧海拾遗》、蔡振丰《苑里志》、郑鹏云《师友风义录》、连横《台湾诗乘》、王松《台阳诗话续编》、林钦赐《瀛洲诗集》、赖子清《台湾诗醇》、曾笑云《东宁击钵吟后集》、彭国栋《广台湾诗乘》、蜕萒老人《大屯山房谭荟》。 林占梅的作品>>

猜您喜欢

鸡笼事平撤防,喜赋

林占梅

蛟害欣闻仗剑除,喜看寰海镜清如。jiāo hài xīn wén zhàng jiàn chú,xǐ kàn huán hǎi jìng qīng rú。
孤军扼险当关虎,小丑跳梁咏釜鱼。gū jūn è xiǎn dāng guān hǔ,xiǎo chǒu tiào liáng yǒng fǔ yú。
兵气全销吟望惬,饶歌高唱凯旋徐。bīng qì quán xiāo yín wàng qiè,ráo gē gāo chàng kǎi xuán xú。
旌旗焕彩鞭丝软,整策花骢返草庐。jīng qí huàn cǎi biān sī ruǎn,zhěng cè huā cōng fǎn cǎo lú。

秋夜书怀

林占梅

空斋寂坐感牢骚,一片秋声起怒涛。kōng zhāi jì zuò gǎn láo sāo,yī piàn qiū shēng qǐ nù tāo。
大海鱼龙方叫啸,中原鸿雁更哀嗷。dà hǎi yú lóng fāng jiào xiào,zhōng yuán hóng yàn gèng āi áo。
四城杀气传金柝,万里雄心付宝刀。sì chéng shā qì chuán jīn tuò,wàn lǐ xióng xīn fù bǎo dāo。
闻道神京呼癸切,挽刍无计首空搔。wén dào shén jīng hū guǐ qiè,wǎn chú wú jì shǒu kōng sāo。

秋夜书怀

林占梅

书生白面亦谈兵,杀贼无人孰请缨。shū shēng bái miàn yì tán bīng,shā zéi wú rén shú qǐng yīng。
忧国何须论在位,轻财未必尽沽名。yōu guó hé xū lùn zài wèi,qīng cái wèi bì jǐn gū míng。
剑锋未试光腾啸,棋劫难消尚战争。jiàn fēng wèi shì guāng téng xiào,qí jié nán xiāo shàng zhàn zhēng。
寄语运筹帷幄者,好须努力答升平。jì yǔ yùn chóu wéi wò zhě,hǎo xū nǔ lì dá shēng píng。

秋夜书怀

林占梅

口里雌黄任爱憎,只求心似玉壶冰。kǒu lǐ cí huáng rèn ài zēng,zhǐ qiú xīn shì yù hú bīng。
清高赵老琴同鹤,神骏支公马与鹰。qīng gāo zhào lǎo qín tóng hè,shén jùn zhī gōng mǎ yǔ yīng。
身外功名甘落寞,胸中意气尚崚嶒。shēn wài gōng míng gān luò mò,xiōng zhōng yì qì shàng léng céng。
有时醉把吴钩舞,一片寒芒百丈腾。yǒu shí zuì bǎ wú gōu wǔ,yī piàn hán máng bǎi zhàng téng。

咏三貂岭

林占梅

叠壑重岩百状呈,淡、兰于此判疆城。dié hè zhòng yán bǎi zhuàng chéng,dàn lán yú cǐ pàn jiāng chéng。
山深路自云中出,岭峻人从树杪行。shān shēn lù zì yún zhōng chū,lǐng jùn rén cóng shù miǎo xíng。
夹道花从风里馥,悬空水带石头鸣。jiā dào huā cóng fēng lǐ fù,xuán kōng shuǐ dài shí tóu míng。
嵯峨几欲登天似,浓霭还多扑面生。cuó é jǐ yù dēng tiān shì,nóng ǎi hái duō pū miàn shēng。

哭黄伟山内兄

林占梅

世事沧桑叹不常,死生大矣岂徒伤。shì shì cāng sāng tàn bù cháng,sǐ shēng dà yǐ qǐ tú shāng。
酒垆感慨怀中散,琴曲凄凉泣孟尝。jiǔ lú gǎn kǎi huái zhōng sàn,qín qū qī liáng qì mèng cháng。
念旧重挥今日泪,招魂几断故人肠。niàn jiù zhòng huī jīn rì lèi,zhāo hún jǐ duàn gù rén cháng。
素车白马何由达,营奠空持一瓣香。sù chē bái mǎ hé yóu dá,yíng diàn kōng chí yī bàn xiāng。

哭黄伟山内兄

林占梅

闲座寒毡叹也无,樽中常满不愁沽。xián zuò hán zhān tàn yě wú,zūn zhōng cháng mǎn bù chóu gū。
死生有命偏怜汝,休戚关情素悉吾。sǐ shēng yǒu mìng piān lián rǔ,xiū qī guān qíng sù xī wú。
设帐生徒多就马,连床兄弟久方苏。shè zhàng shēng tú duō jiù mǎ,lián chuáng xiōng dì jiǔ fāng sū。
他时处仲如相遇,惟见黄公旧酒炉。tā shí chù zhòng rú xiāng yù,wéi jiàn huáng gōng jiù jiǔ lú。

寒夜痛怀伟山内兄

林占梅

凄凄风雨逼宵寒,愁绪缠绵梦未安。qī qī fēng yǔ bī xiāo hán,chóu xù chán mián mèng wèi ān。
但觉眼前知己少,可怜世上作人难。dàn jué yǎn qián zhī jǐ shǎo,kě lián shì shàng zuò rén nán。
六年阔别空通柬,一旦长离竟盖棺。liù nián kuò bié kōng tōng jiǎn,yī dàn zhǎng lí jìng gài guān。
魂隔重洋招未得,「楚骚」歌罢泪频弹。hún gé zhòng yáng zhāo wèi dé,chǔ sāo gē bà lèi pín dàn。

寒灯夜雨,独坐有感。赋成七首,以述懑怀

林占梅

人心叵测此时多,泛爱难施可奈何。rén xīn pǒ cè cǐ shí duō,fàn ài nán shī kě nài hé。
坡为滥交冤狱累,乐原无咎谤书苛。pō wèi làn jiāo yuān yù lèi,lè yuán wú jiù bàng shū kē。
几回往事诚堪叹,半世虚名未易磨。jǐ huí wǎng shì chéng kān tàn,bàn shì xū míng wèi yì mó。
月旦有评公道在,含沙射影莫为魔。yuè dàn yǒu píng gōng dào zài,hán shā shè yǐng mò wèi mó。

寒灯夜雨,独坐有感。赋成七首,以述懑怀

林占梅

人事年来叹不常,集枯集菀幻沧桑。rén shì nián lái tàn bù cháng,jí kū jí wǎn huàn cāng sāng。
持身拟作三烧玉,阅世应同百鍊钢。chí shēn nǐ zuò sān shāo yù,yuè shì yīng tóng bǎi liàn gāng。
学问益人休自足,功名随分莫徒忙。xué wèn yì rén xiū zì zú,gōng míng suí fēn mò tú máng。
于今只学陶贞白,上下楼高寄隐刚。yú jīn zhǐ xué táo zhēn bái,shàng xià lóu gāo jì yǐn gāng。

寒灯夜雨,独坐有感。赋成七首,以述懑怀

林占梅

半壁纵横遍虎豺,北来音耗听多乖。bàn bì zòng héng biàn hǔ chái,běi lái yīn hào tīng duō guāi。
螳螂讵信能当毂,虺蜴无端起祸阶。táng láng jù xìn néng dāng gǔ,huī yì wú duān qǐ huò jiē。
嚼齿空存吞贼气,拊膺难遂报君怀。jué chǐ kōng cún tūn zéi qì,fǔ yīng nán suì bào jūn huái。
可怜数郡遭荼毒,血肉为泥骨作柴。kě lián shù jùn zāo tú dú,xuè ròu wèi ní gǔ zuò chái。

寒灯夜雨,独坐有感。赋成七首,以述懑怀

林占梅

军中安得奋空拳,敌势猖狂壁垒坚。jūn zhōng ān dé fèn kōng quán,dí shì chāng kuáng bì lěi jiān。
争战年深稀露布,相持日久合屯田。zhēng zhàn nián shēn xī lù bù,xiāng chí rì jiǔ hé tún tián。
献谋岂少徐洪客,抗节谁为鲁仲连。xiàn móu qǐ shǎo xú hóng kè,kàng jié shuí wèi lǔ zhòng lián。
愧我昂藏身七尺,渡江未敢著先鞭。kuì wǒ áng cáng shēn qī chǐ,dù jiāng wèi gǎn zhù xiān biān。

寒灯夜雨,独坐有感。赋成七首,以述懑怀

林占梅

国计艰难帑藏倾,一波甫息一波生。guó jì jiān nán tǎng cáng qīng,yī bō fǔ xī yī bō shēng。
牢骚诗有伤时语,忧愤歌多变徵声。láo sāo shī yǒu shāng shí yǔ,yōu fèn gē duō biàn zhēng shēng。
惟有痴顽蠲未了,尚馀垒块叹难平。wéi yǒu chī wán juān wèi le,shàng yú lěi kuài tàn nán píng。
自嗟身世同狼狈,薪米营谋亦屡更。zì jiē shēn shì tóng láng bèi,xīn mǐ yíng móu yì lǚ gèng。

寒灯夜雨,独坐有感。赋成七首,以述懑怀

林占梅

从来泥古病难瘳,千载涛斜话柄留。cóng lái ní gǔ bìng nán chōu,qiān zài tāo xié huà bǐng liú。
报国文章成下策,勤王武略见高谋。bào guó wén zhāng chéng xià cè,qín wáng wǔ lüè jiàn gāo móu。
关中转饷功多矣,海外徵粮事就不。guān zhōng zhuǎn xiǎng gōng duō yǐ,hǎi wài zhēng liáng shì jiù bù。
但有萧公经济在,酬庸差不愧封侯。dàn yǒu xiāo gōng jīng jì zài,chóu yōng chà bù kuì fēng hóu。

寒灯夜雨,独坐有感。赋成七首,以述懑怀

林占梅

碌碌尘中少赏音,此生风骨自崎嵚。lù lù chén zhōng shǎo shǎng yīn,cǐ shēng fēng gǔ zì qí qīn。
迎人肯作宣明面,谋国当如汲黯心。yíng rén kěn zuò xuān míng miàn,móu guó dāng rú jí àn xīn。
但得山中长啸傲,何能泽畔免讴吟。dàn dé shān zhōng zhǎng xiào ào,hé néng zé pàn miǎn ōu yín。
知几自古惟明哲,事到非常岂易任。zhī jǐ zì gǔ wéi míng zhé,shì dào fēi cháng qǐ yì rèn。