古诗词

近事三首

洪繻

赋课刑书急似弦,可怜全岛万家烟!fù kè xíng shū jí shì xián,kě lián quán dǎo wàn jiā yān!
屠尸抛胔寻常事,簸土扬灰苦劫年。tú shī pāo zì xún cháng shì,bǒ tǔ yáng huī kǔ jié nián。
平地险生人瓮鲊,闲居惊拔眼钉钱。píng dì xiǎn shēng rén wèng zhǎ,xián jū jīng bá yǎn dīng qián。
沈酣若得中山酒,一醉还须百岁眠。shěn hān ruò dé zhōng shān jiǔ,yī zuì hái xū bǎi suì mián。

洪繻

洪繻,《枯烂集》九卷。现收藏于国立台湾文学馆。〗、洪繻自编出版的《寄鹤斋诗矕》〖《寄鹤斋诗矕》,南投:南投活印社,1917年。此书洪繻自编自印,作为旅游大陆交谊用书,也是洪氏第一部见世的著作。〗,并参考台湾省文献委员会《洪弃生先生全集》,以及《台湾日日新报》、《台湾文艺丛志》、《台湾诗荟》等所载之诗作,辑录编校。(吴福助撰) 洪繻的作品>>

猜您喜欢

闻客述施孝廉仁思双妾殉节事有感

洪繻

东海扬波海水浅,纵跨双虹行亦蹇。dōng hǎi yáng bō hǎi shuǐ qiǎn,zòng kuà shuāng hóng xíng yì jiǎn。
麻姑有憾方平知,大风吹海海难转。má gū yǒu hàn fāng píng zhī,dà fēng chuī hǎi hǎi nán zhuǎn。
天荒地老一身愁,况有雪霜随风卷。tiān huāng dì lǎo yī shēn chóu,kuàng yǒu xuě shuāng suí fēng juǎn。
儿女恨与英雄终,石烂海枯泪长满。ér nǚ hèn yǔ yīng xióng zhōng,shí làn hǎi kū lèi zhǎng mǎn。
忆昨乙未丁苦辛,青衫红粉俱灰尘。yì zuó yǐ wèi dīng kǔ xīn,qīng shān hóng fěn jù huī chén。
施君并挈西施去,一舸云烟远避秦。shī jūn bìng qiè xī shī qù,yī gě yún yān yuǎn bì qín。
谁知浩劫出儒坑,竟作人间一陈人。shuí zhī hào jié chū rú kēng,jìng zuò rén jiān yī chén rén。
世乱已拌名节轻,何期两美殉君身!shì luàn yǐ bàn míng jié qīng,hé qī liǎng měi xùn jūn shēn!
君之侠骨肝胆粗,家无䃫石掷樗蒲。jūn zhī xiá gǔ gān dǎn cū,jiā wú dǎn shí zhì chū pú。
利刀时断纷缊絮,豪气能驱霹雳符。lì dāo shí duàn fēn yūn xù,háo qì néng qū pī lì fú。
挥金买得石崇婢,明灯净簟时相娱。huī jīn mǎi dé shí chóng bì,míng dēng jìng diàn shí xiāng yú。
辛卯之秋折桂树,花枝复把黄金铸。xīn mǎo zhī qiū zhé guì shù,huā zhī fù bǎ huáng jīn zhù。
武昌有妓惜别离,新起朱楼藏娇住。wǔ chāng yǒu jì xī bié lí,xīn qǐ zhū lóu cáng jiāo zhù。
阿娇未暖玉楼中,忽然海上生悲风。ā jiāo wèi nuǎn yù lóu zhōng,hū rán hǎi shàng shēng bēi fēng。
铁马金戈破空至,官军报道陷鸡笼!维时我闻心亦碎,书生无从伸长喙。tiě mǎ jīn gē pò kōng zhì,guān jūn bào dào xiàn jī lóng!wéi shí wǒ wén xīn yì suì,shū shēng wú cóng shēn zhǎng huì。
君言当事能慨慷,时事已非出肝肺。jūn yán dāng shì néng kǎi kāng,shí shì yǐ fēi chū gān fèi。
归来对泣有红颜,座上无声惨不欢。guī lái duì qì yǒu hóng yán,zuò shàng wú shēng cǎn bù huān。
见说携家亦航海,两美争先为凤攀。jiàn shuō xié jiā yì háng hǎi,liǎng měi zhēng xiān wèi fèng pān。
七月七夕二日后,不堪回首望蓬山!qī yuè qī xī èr rì hòu,bù kān huí shǒu wàng péng shān!
彰城既失君亦行,辽东有鹤去不还。zhāng chéng jì shī jūn yì xíng,liáo dōng yǒu hè qù bù hái。
辽东有鹤去不还,三年君付一梦看。liáo dōng yǒu hè qù bù hái,sān nián jūn fù yī mèng kàn。
蓬头婢子泪潸潸,吞阿芙蓉弃人寰。péng tóu bì zi lèi shān shān,tūn ā fú róng qì rén huán。
谁道邯郸妾,学步不辞艰。shuí dào hán dān qiè,xué bù bù cí jiān。
嘱子堂上婆,回死君怀间。zhǔ zi táng shàng pó,huí sǐ jūn huái jiān。
君不见坡仙谪去朝云决,少游死去讴者绝?jūn bù jiàn pō xiān zhé qù cháo yún jué,shǎo yóu sǐ qù ōu zhě jué?
君并得之双玉玦,丈夫无成亦快哉,浩浩闽天长积雪!jūn bìng dé zhī shuāng yù jué,zhàng fū wú chéng yì kuài zāi,hào hào mǐn tiān zhǎng jī xuě!

诗函报林十,适又渡海,歌以寄之

洪繻

去年烽火起,君去罩雾里。qù nián fēng huǒ qǐ,jūn qù zhào wù lǐ。
雾山一一高,君视等鸿毛。wù shān yī yī gāo,jūn shì děng hóng máo。
航海一去寻乐土,温陵旧是晋时浦。háng hǎi yī qù xún lè tǔ,wēn líng jiù shì jìn shí pǔ。
晋人携家江畔居,当时亦避羯奴苦。jìn rén xié jiā jiāng pàn jū,dāng shí yì bì jié nú kǔ。
文物衣冠犹俨然,城郭襟海带云烟。wén wù yī guān yóu yǎn rán,chéng guō jīn hǎi dài yún yān。
忆昔伧荒已千载,得君羁旅又三年。yì xī cāng huāng yǐ qiān zài,dé jūn jī lǚ yòu sān nián。
今年台地烽偶熄,君潜渡海问田宅。jīn nián tái dì fēng ǒu xī,jūn qián dù hǎi wèn tián zhái。
山川虽是景物非,疑忌之邦君遁迹。shān chuān suī shì jǐng wù fēi,yí jì zhī bāng jūn dùn jì。
得君诗函报君书,君已不滞回风裾。dé jūn shī hán bào jūn shū,jūn yǐ bù zhì huí fēng jū。
一帆波起随急棹,四山月出空精庐。yī fān bō qǐ suí jí zhào,sì shān yuè chū kōng jīng lú。
望君在何处,天长迷海曙。wàng jūn zài hé chù,tiān zhǎng mí hǎi shǔ。
一纸搁山中,无由追日驭。yī zhǐ gē shān zhōng,wú yóu zhuī rì yù。
我向此邦依,何殊荆棘据。wǒ xiàng cǐ bāng yī,hé shū jīng jí jù。
闻君挈眷欲重来,叹息故巢难去去!wén jūn qiè juàn yù zhòng lái,tàn xī gù cháo nán qù qù!
作短歌,小名署是「弃生」,甘执御。zuò duǎn gē,xiǎo míng shǔ shì qì shēng,gān zhí yù。
从今富贵功名非吾知,惟望文辞诗卷人间著!cóng jīn fù guì gōng míng fēi wú zhī,wéi wàng wén cí shī juǎn rén jiān zhù!
作诗与子且自吟,泪滴青山犹昔心。zuò shī yǔ zi qiě zì yín,lèi dī qīng shān yóu xī xīn。

哀罗山

洪繻

罗山坡陀撑不起,昔年汝南丧于此。luó shān pō tuó chēng bù qǐ,xī nián rǔ nán sàng yú cǐ。
山头日出云悠悠,山下溪流石齿齿。shān tóu rì chū yún yōu yōu,shān xià xī liú shí chǐ chǐ。
山水依然不见人,见山、见水情何已!登高东望隔数峰,君家去我数十里。shān shuǐ yī rán bù jiàn rén,jiàn shān jiàn shuǐ qíng hé yǐ!dēng gāo dōng wàng gé shù fēng,jūn jiā qù wǒ shù shí lǐ。
望眼穷时暮霭生,是山、是云杂红紫。wàng yǎn qióng shí mù ǎi shēng,shì shān shì yún zá hóng zǐ。
遥想冲宇云山中,君居傍山有妻子。yáo xiǎng chōng yǔ yún shān zhōng,jūn jū bàng shān yǒu qī zi。
愧我受君临终言,未能春秋时经纪!复遭沧桑剧变迁,有子读书半途止。kuì wǒ shòu jūn lín zhōng yán,wèi néng chūn qiū shí jīng jì!fù zāo cāng sāng jù biàn qiān,yǒu zi dú shū bàn tú zhǐ。
国恨家常两不堪,寄书劝学近迂理。guó hèn jiā cháng liǎng bù kān,jì shū quàn xué jìn yū lǐ。
君家书卷尚等身,会当携挈究经史。jūn jiā shū juǎn shàng děng shēn,huì dāng xié qiè jiū jīng shǐ。
临风忆君长痛君,有酒难浇君故址。lín fēng yì jūn zhǎng tòng jūn,yǒu jiǔ nán jiāo jūn gù zhǐ。
时乱俗殊君未知,安得长言到君耳!shí luàn sú shū jūn wèi zhī,ān dé zhǎng yán dào jūn ěr!
空山招魂何处来,世事似尘人似蚁。kōng shān zhāo hún hé chù lái,shì shì shì chén rén shì yǐ。
纵使化鹤犹得归,难问当时旧朝市。zòng shǐ huà hè yóu dé guī,nán wèn dāng shí jiù cháo shì。
朝市如今不可言,君之墓草亦已靡。cháo shì rú jīn bù kě yán,jūn zhī mù cǎo yì yǐ mí。
放怀回首望他山,人歌、人哭秋风里!fàng huái huí shǒu wàng tā shān,rén gē rén kū qiū fēng lǐ!

哀苗山

洪繻

昔年兵气冲扶桑,为虺、为蛇海上狂。xī nián bīng qì chōng fú sāng,wèi huī wèi shé hǎi shàng kuáng。
军中惟有哥舒翰,城下竟无张睢阳!jūn zhōng wéi yǒu gē shū hàn,chéng xià jìng wú zhāng suī yáng!
岛夷猖獗不可制,一撮苗山能抵当。dǎo yí chāng jué bù kě zhì,yī cuō miáo shān néng dǐ dāng。
台湾破碎已三载,至今人说徐、吴、姜。tái wān pò suì yǐ sān zài,zhì jīn rén shuō xú wú jiāng。
徐君勇敢推善战,儒巾结束变戎装。xú jūn yǒng gǎn tuī shàn zhàn,rú jīn jié shù biàn róng zhuāng。
腰下长携三尺刃,手中能擎百子鎗。yāo xià zhǎng xié sān chǐ rèn,shǒu zhōng néng qíng bǎi zi qiāng。
冲锋独队遏强敌,出没山林成战场。chōng fēng dú duì è qiáng dí,chū méi shān lín chéng zhàn chǎng。
姜君勇悍亦异常,一时驱虏如驱羊。jiāng jūn yǒng hàn yì yì cháng,yī shí qū lǔ rú qū yáng。
吴君统率同一气,义旗一竖神扬扬。wú jūn tǒng lǜ tóng yī qì,yì qí yī shù shén yáng yáng。
诚知大敌未易御,民众骤合非久长。chéng zhī dà dí wèi yì yù,mín zhòng zhòu hé fēi jiǔ zhǎng。
又况援师不足恃,岂能只手除欃枪!如火如荼敌军至,六月、七月人惶惶。yòu kuàng yuán shī bù zú shì,qǐ néng zhǐ shǒu chú chán qiāng!rú huǒ rú tú dí jūn zhì,liù yuè qī yuè rén huáng huáng。
苗栗山头台安海,西有舟鲛东有狼。miáo lì shān tóu tái ān hǎi,xī yǒu zhōu jiāo dōng yǒu láng。
为猿、为鹤不可知,数君名在家已亡。wèi yuán wèi hè bù kě zhī,shù jūn míng zài jiā yǐ wáng。
存没死生疑传疑,生死于君两不妨。cún méi sǐ shēng yí chuán yí,shēng sǐ yú jūn liǎng bù fáng。
生为国士死国殇,望风凭吊歌一章!shēng wèi guó shì sǐ guó shāng,wàng fēng píng diào gē yī zhāng!

钓龙台歌,和梁先生子嘉

洪繻

钓龙台,高崱屴,千年故址潮千尺。diào lóng tái,gāo zè lì,qiān nián gù zhǐ cháo qiān chǐ。
钓龙台前海水深,钓龙台后风云黑。diào lóng tái qián hǎi shuǐ shēn,diào lóng tái hòu fēng yún hēi。
于今不见闽王来,犹见闽王钓时台。yú jīn bù jiàn mǐn wáng lái,yóu jiàn mǐn wáng diào shí tái。
台对荒祠自今古,台成浮世如尘埃。tái duì huāng cí zì jīn gǔ,tái chéng fú shì rú chén āi。
闽越王去不复返,海水东流不复转。mǐn yuè wáng qù bù fù fǎn,hǎi shuǐ dōng liú bù fù zhuǎn。
钓纶下水海水高,长绳系日白日晚。diào lún xià shuǐ hǎi shuǐ gāo,zhǎng shéng xì rì bái rì wǎn。
争道当时禹迹遥,会稽禹穴今岧峣。zhēng dào dāng shí yǔ jì yáo,huì jī yǔ xué jīn tiáo yáo。
越国犹馀防风骨,闽山不到神禹轺。yuè guó yóu yú fáng fēng gǔ,mǐn shān bù dào shén yǔ yáo。
往事迁流思帝子,骑龙、豢龙龙可使。wǎng shì qiān liú sī dì zi,qí lóng huàn lóng lóng kě shǐ。
禹王胼胝不到斯,禹王苗裔王于此。yǔ wáng pián zhī bù dào sī,yǔ wáng miáo yì wáng yú cǐ。
粪除足补神禹功,披荆拔棘东海东。fèn chú zú bǔ shén yǔ gōng,pī jīng bá jí dōng hǎi dōng。
南台山下钓矶石,钓起禹时挟舟龙。nán tái shān xià diào jī shí,diào qǐ yǔ shí xié zhōu lóng。
于今海水复扬尘,海中疑有蛟鳞鳞。yú jīn hǎi shuǐ fù yáng chén,hǎi zhōng yí yǒu jiāo lín lín。
安得钓台沈一饵,钓断螈螭安八闽!ān dé diào tái shěn yī ěr,diào duàn yuán chī ān bā mǐn!
闽越王是屠龙手,惜哉事汉心不久!夜郎自大轻辟胡,终被汉禽作龙屠。mǐn yuè wáng shì tú lóng shǒu,xī zāi shì hàn xīn bù jiǔ!yè láng zì dà qīng pì hú,zhōng bèi hàn qín zuò lóng tú。
后有负汉王心粗,请视王台血模糊!hòu yǒu fù hàn wáng xīn cū,qǐng shì wáng tái xuè mó hú!

中秋暴风纪事

洪繻

秋空怒涛涌不止,万籁怒号动万里。qiū kōng nù tāo yǒng bù zhǐ,wàn lài nù hào dòng wàn lǐ。
平分秋色何处看,海风吹立海弥弥。píng fēn qiū sè hé chù kàn,hǎi fēng chuī lì hǎi mí mí。
海潮滂沛上冈陵,海岸邻居没风水。hǎi cháo pāng pèi shàng gāng líng,hǎi àn lín jū méi fēng shuǐ。
黑云蔽天天色沈,浮壒入云云气紫。hēi yún bì tiān tiān sè shěn,fú ài rù yún yún qì zǐ。
一路山川齐撼摇,千年树木群飞起。yī lù shān chuān qí hàn yáo,qiān nián shù mù qún fēi qǐ。
南北东西不可知,汹汹声从西北始。nán běi dōng xī bù kě zhī,xiōng xiōng shēng cóng xī běi shǐ。
予时道上匍匐行,碀礐礌礐砂砾倾。yǔ shí dào shàng pú fú xíng,chéng què léi què shā lì qīng。
摐金伐鼓俨临敌,身欲赴前势难争。chuāng jīn fá gǔ yǎn lín dí,shēn yù fù qián shì nán zhēng。
皇皇避入人家坐,忽见千船、万船破。huáng huáng bì rù rén jiā zuò,hū jiàn qiān chuán wàn chuán pò。
空际飘帆作纸飞,眼中老屋如箕簸。kōng jì piāo fān zuò zhǐ fēi,yǎn zhōng lǎo wū rú jī bǒ。
六月、七月暴雨灾,谁知秋半暴风来!天意微茫不可测,天灾重叠下吾台。liù yuè qī yuè bào yǔ zāi,shuí zhī qiū bàn bào fēng lái!tiān yì wēi máng bù kě cè,tiān zāi zhòng dié xià wú tái。
嗟嗟陆危海亦惨,海陆无处非祸胎!问苍苍,有馀哀,天昏月黑惟尘埃。jiē jiē lù wēi hǎi yì cǎn,hǎi lù wú chù fēi huò tāi!wèn cāng cāng,yǒu yú āi,tiān hūn yuè hēi wéi chén āi。

答林幼春并怀林十及梁钝庵

洪繻

燄峰崔嵬天一尺,峰下诗人林君宅。yàn fēng cuī wéi tiān yī chǐ,fēng xià shī rén lín jūn zhái。
来诗遥遥怀鹿渠,鹿渠流水冬寒碧。lái shī yáo yáo huái lù qú,lù qú liú shuǐ dōng hán bì。
前日送钝翁,共迟鸿泥迹。qián rì sòng dùn wēng,gòng chí hóng ní jì。
钝翁归去不可追,广州山与海天隔。dùn wēng guī qù bù kě zhuī,guǎng zhōu shān yǔ hǎi tiān gé。
复有松江食鲈鱼,君家十叔殊难得。fù yǒu sōng jiāng shí lú yú,jūn jiā shí shū shū nán dé。
寥寥人散天一方,我与君居亦并僻。liáo liáo rén sàn tiān yī fāng,wǒ yǔ jūn jū yì bìng pì。
安得君向鹿溪游,我向燄峰亦作客。ān dé jūn xiàng lù xī yóu,wǒ xiàng yàn fēng yì zuò kè。
题诗名山祷山灵,回天转海洗尘积!tí shī míng shān dǎo shān líng,huí tiān zhuǎn hǎi xǐ chén jī!

吊梁钝庵

洪繻

一年不见梁钝庵,见说已作古人谈。yī nián bù jiàn liáng dùn ān,jiàn shuō yǐ zuò gǔ rén tán。
广州潮际风和雨,曾记游踪到东南?guǎng zhōu cháo jì fēng hé yǔ,céng jì yóu zōng dào dōng nán?
先生诗笔能使健,时如老骥腾服骖。xiān shēng shī bǐ néng shǐ jiàn,shí rú lǎo jì téng fú cān。
五十功名无所就,三千里路犹健探。wǔ shí gōng míng wú suǒ jiù,sān qiān lǐ lù yóu jiàn tàn。
先生老境为诗格,自说学诗比高适。xiān shēng lǎo jìng wèi shī gé,zì shuō xué shī bǐ gāo shì。
诗篇无多篇可传,将军门下为揖客。shī piān wú duō piān kě chuán,jiāng jūn mén xià wèi yī kè。
当时方盛汉官仪,幕府橐笔从文螭。dāng shí fāng shèng hàn guān yí,mù fǔ tuó bǐ cóng wén chī。
草檄欲取玉鞶带,登筵辄挥金屈卮。cǎo xí yù qǔ yù pán dài,dēng yán zhé huī jīn qū zhī。
沧桑之后君再至,匪遇山狙即野狸。cāng sāng zhī hòu jūn zài zhì,fěi yù shān jū jí yě lí。
晦迹韬光不复出,杜门谢客惟作诗。huì jì tāo guāng bù fù chū,dù mén xiè kè wéi zuò shī。
逸踪到鹿寻逸侣,索读文诗到予处。yì zōng dào lù xún yì lǚ,suǒ dú wén shī dào yǔ chù。
扬子雕虫为我倾,茅容只鸡送君去。yáng zi diāo chóng wèi wǒ qīng,máo róng zhǐ jī sòng jūn qù。
去后君即归广州,竟闻玉树埋荒邱!qù hòu jūn jí guī guǎng zhōu,jìng wén yù shù mái huāng qiū!
庾信哀时赋未就,相如遗稿谁得收!yǔ xìn āi shí fù wèi jiù,xiāng rú yí gǎo shuí dé shōu!
五虎海门不可见,啼乌落日声啾啾。wǔ hǔ hǎi mén bù kě jiàn,tí wū luò rì shēng jiū jiū。

留声器

洪繻

万籁寂静虚堂风,长腔、短腔出郫筒。wàn lài jì jìng xū táng fēng,zhǎng qiāng duǎn qiāng chū pí tǒng。
一鼓促拍「河满子」,再鼓摊破风入松。yī gǔ cù pāi hé mǎn zi,zài gǔ tān pò fēng rù sōng。
云璈水调殊玲珑,摄以电气贮以筒。yún áo shuǐ diào shū líng lóng,shè yǐ diàn qì zhù yǐ tǒng。
芥拾音响归冥蒙,橐籥枢纽相磨砻。jiè shí yīn xiǎng guī míng méng,tuó yuè shū niǔ xiāng mó lóng。
放之满堂为逢逢,倾耳曲折无不通。fàng zhī mǎn táng wèi féng féng,qīng ěr qū zhé wú bù tōng。
偷声共诧「声声慢」,动色四顾色色空。tōu shēng gòng chà shēng shēng màn,dòng sè sì gù sè sè kōng。
初如湘灵鼓瑟湘江上,旋如洛神通辞洛水中。chū rú xiāng líng gǔ sè xiāng jiāng shàng,xuán rú luò shén tōng cí luò shuǐ zhōng。
一弹再叹有馀韵,一望无人无丝桐。yī dàn zài tàn yǒu yú yùn,yī wàng wú rén wú sī tóng。
传递语音亦曲肖,又如楚巫翻译出喉咙,石言鬼语非谣童。chuán dì yǔ yīn yì qū xiào,yòu rú chǔ wū fān yì chū hóu lóng,shí yán guǐ yǔ fēi yáo tóng。
购得人人矜奇器,闻者往往惊神工。gòu dé rén rén jīn qí qì,wén zhě wǎng wǎng jīng shén gōng。
我谓此事何足异,在昔偃师称小技。wǒ wèi cǐ shì hé zú yì,zài xī yǎn shī chēng xiǎo jì。
革人歌舞能目招,驱使草木供游戏。gé rén gē wǔ néng mù zhāo,qū shǐ cǎo mù gōng yóu xì。
顺帝灵巧亦可言,铜人报时按节至。shùn dì líng qiǎo yì kě yán,tóng rén bào shí àn jié zhì。
国初博物有江永,邮筒传声千里致。guó chū bó wù yǒu jiāng yǒng,yóu tǒng chuán shēng qiān lǐ zhì。
锼?浑沌机窍开,不须乞灵天地气。sōu chán hún dùn jī qiào kāi,bù xū qǐ líng tiān dì qì。
木鸡、木狗并有声,变幻五行易位置。mù jī mù gǒu bìng yǒu shēng,biàn huàn wǔ xíng yì wèi zhì。
奇巧即在耳目间,未用远徵输巧事。qí qiǎo jí zài ěr mù jiān,wèi yòng yuǎn zhēng shū qiǎo shì。
西洋此器未十年,末巧由来吾吐弃。xī yáng cǐ qì wèi shí nián,mò qiǎo yóu lái wú tǔ qì。
是器传语况区区,何似传递今古有吾儒!shì qì chuán yǔ kuàng qū qū,hé shì chuán dì jīn gǔ yǒu wú rú!
道德事功留纸上,但凭寸管非机枢。dào dé shì gōng liú zhǐ shàng,dàn píng cùn guǎn fēi jī shū。
有时馀事弄狡狯,咤叱笑骂杂噫吁,传之千载声声俱。yǒu shí yú shì nòng jiǎo kuài,zhà chì xiào mà zá yī xū,chuán zhī qiān zài shēng shēng jù。
不第绘声且绘色,活留?咳并眉须。bù dì huì shēng qiě huì sè,huó liú qǐng ké bìng méi xū。
西人亦有文字鄙且拙,廿六字母徒翻切。xī rén yì yǒu wén zì bǐ qiě zhuō,niàn liù zì mǔ tú fān qiè。
拗断嗓子语言粗,虽有精意无由设。ǎo duàn sǎng zi yǔ yán cū,suī yǒu jīng yì wú yóu shè。
时移地易音即差,兜禽僸佅难分别。shí yí dì yì yīn jí chà,dōu qín jìn mài nán fēn bié。
得其官骸遗精神,留声机械何须说!炮火有声声震天,西洋制作年复年。dé qí guān hái yí jīng shén,liú shēng jī xiè hé xū shuō!pào huǒ yǒu shēng shēng zhèn tiān,xī yáng zhì zuò nián fù nián。
一震不留犹慑敌,兵家阴机能研坚。yī zhèn bù liú yóu shè dí,bīng jiā yīn jī néng yán jiān。
中华此事诚缺憾,铁马屯军噤不前。zhōng huá cǐ shì chéng quē hàn,tiě mǎ tún jūn jìn bù qián。
我思此事由人废,群才一出将渊渊。wǒ sī cǐ shì yóu rén fèi,qún cái yī chū jiāng yuān yuān。
吁嗟乎,留声器,我闻汝声泪为涟。xū jiē hū,liú shēng qì,wǒ wén rǔ shēng lèi wèi lián。
此间时事不堪述,妇孺啜泣难下咽。cǐ jiān shí shì bù kān shù,fù rú chuài qì nán xià yàn。
劳者莫歌穷莫达,万户吞声何处宣!láo zhě mò gē qióng mò dá,wàn hù tūn shēng hé chù xuān!
愿借汝机托汝械,为记愁苦与颠连。yuàn jiè rǔ jī tuō rǔ xiè,wèi jì chóu kǔ yǔ diān lián。
记事比珠哀比弦,传诸大帝钧天广乐边,叩天问帝夫何言!jì shì bǐ zhū āi bǐ xián,chuán zhū dà dì jūn tiān guǎng lè biān,kòu tiān wèn dì fū hé yán!

幼春邀过罩雾,喜晤其叔林十

洪繻

十年眺雾山,一朝登君户。shí nián tiào wù shān,yī cháo dēng jūn hù。
入门不识谁主宾,纷攫诗书同茹吐。rù mén bù shí shuí zhǔ bīn,fēn jué shī shū tóng rú tǔ。
君家阮叔在堂前,长揖话旧问劳苦。jūn jiā ruǎn shū zài táng qián,zhǎng yī huà jiù wèn láo kǔ。
入夜挑灯明月光,瀹泉煮茗论今古。rù yè tiāo dēng míng yuè guāng,yuè quán zhǔ míng lùn jīn gǔ。
朝来为指屋后山,山中有亭兼有圃。cháo lái wèi zhǐ wū hòu shān,shān zhōng yǒu tíng jiān yǒu pǔ。
共向山头泛棹行,归来君叔笑相侮。gòng xiàng shān tóu fàn zhào xíng,guī lái jūn shū xiào xiāng wǔ。
问余袖中携何诗?将毋当作看山谱!看山、看雨住亦佳,有朋、有酒狂相舞。wèn yú xiù zhōng xié hé shī?jiāng wú dāng zuò kàn shān pǔ!kàn shān kàn yǔ zhù yì jiā,yǒu péng yǒu jiǔ kuáng xiāng wǔ。
留我暂为北堂宾,羡君长作东山主!他时鹿渠得再来,此间燄峰犹可数。liú wǒ zàn wèi běi táng bīn,xiàn jūn zhǎng zuò dōng shān zhǔ!tā shí lù qú dé zài lái,cǐ jiān yàn fēng yóu kě shù。
万仞起白云,余怀能挹取。wàn rèn qǐ bái yún,yú huái néng yì qǔ。

写山谷诗;幼春有赠,即次其韵

洪繻

山谷诗编、蔡伦纸,我生见月辄忘指。shān gǔ shī biān cài lún zhǐ,wǒ shēng jiàn yuè zhé wàng zhǐ。
百里携屐为看山,忽为古书滞于此。bǎi lǐ xié jī wèi kàn shān,hū wèi gǔ shū zhì yú cǐ。
林子下笔发想奇,新词未就神先驰。lín zi xià bǐ fā xiǎng qí,xīn cí wèi jiù shén xiān chí。
写余饭颗卓午身,成君织绵云汉诗。xiě yú fàn kē zhuó wǔ shēn,chéng jūn zhī mián yún hàn shī。
是时六月鸟声变,祝融当天南氛煽。shì shí liù yuè niǎo shēng biàn,zhù róng dāng tiān nán fēn shān。
手持一卷冰雪文,风流千古涪江擅。shǒu chí yī juǎn bīng xuě wén,fēng liú qiān gǔ fú jiāng shàn。
涪江兴废二百年,七言古格今犹传。fú jiāng xīng fèi èr bǎi nián,qī yán gǔ gé jīn yóu chuán。
忆曾全鼎尝一脔,未殊寸管窥长天。yì céng quán dǐng cháng yī luán,wèi shū cùn guǎn kuī zhǎng tiān。
健笔雄词万斛重,有人绝膑或折踵。jiàn bǐ xióng cí wàn hú zhòng,yǒu rén jué bìn huò zhé zhǒng。
才怯搏虎终非豪,力奋当熊方成勇。cái qiè bó hǔ zhōng fēi háo,lì fèn dāng xióng fāng chéng yǒng。
林子作诗贮满筐,三唐、两宋一囊装。lín zi zuò shī zhù mǎn kuāng,sān táng liǎng sòng yī náng zhuāng。
须与直追汉、魏上,沧海横流才可防。xū yǔ zhí zhuī hàn wèi shàng,cāng hǎi héng liú cái kě fáng。

戒烟长歌

洪繻

人生嗜好各有偏,昔者为酒今为烟。rén shēng shì hǎo gè yǒu piān,xī zhě wèi jiǔ jīn wèi yān。
通脱俱能适我兴,迷溺乃足生彼瘨。tōng tuō jù néng shì wǒ xīng,mí nì nǎi zú shēng bǐ diān。
酒可合□可颐养,下饫渔樵上神仙。jiǔ kě hé kě yí yǎng,xià yù yú qiáo shàng shén xiān。
奇士、隐士或赖醉中传,嗜之灭顶而流涎。qí shì yǐn shì huò lài zuì zhōng chuán,shì zhī miè dǐng ér liú xián。
遂有丧性家国捐,归咎于酒何为焉!譬之于食色,乐而过之亦致愆。suì yǒu sàng xìng jiā guó juān,guī jiù yú jiǔ hé wèi yān!pì zhī yú shí sè,lè ér guò zhī yì zhì qiān。
我生于世百无嗜,独有书味结寄缘。wǒ shēng yú shì bǎi wú shì,dú yǒu shū wèi jié jì yuán。
宋艳班香供吮嗽,经腴史液相缠绵。sòng yàn bān xiāng gōng shǔn sòu,jīng yú shǐ yè xiāng chán mián。
闲来偶吸罂粟髓,恰如客思莼菜然。xián lái ǒu xī yīng sù suǐ,qià rú kè sī chún cài rán。
写意聊作消闲计,心不在此等谈玄。xiě yì liáo zuò xiāo xián jì,xīn bù zài cǐ děng tán xuán。
床头金灯伴玉管,藉作藜光年复年。chuáng tóu jīn dēng bàn yù guǎn,jí zuò lí guāng nián fù nián。
亦愁食痂成夙癖,旬日匝月辄舍旃。yì chóu shí jiā chéng sù pǐ,xún rì zā yuè zhé shě zhān。
凌云吐气豪千尺,未许尤物长熬煎。líng yún tǔ qì háo qiān chǐ,wèi xǔ yóu wù zhǎng áo jiān。
况思调鼎上金殿,复愿饮冰到居延。kuàng sī diào dǐng shàng jīn diàn,fù yuàn yǐn bīng dào jū yán。
一杯、一酌且须断,宁忍烟霞痼癖卧寒毡!虽未作监兼作戒,早已忘蹄又忘筌。yī bēi yī zhuó qiě xū duàn,níng rěn yān xiá gù pǐ wò hán zhān!suī wèi zuò jiān jiān zuò jiè,zǎo yǐ wàng tí yòu wàng quán。
自从世界变腥膻,燹火劫灰焚大千。zì cóng shì jiè biàn xīng shān,xiǎn huǒ jié huī fén dà qiān。
恶氛炎燀不可扫,瘴烟毒雾镇相连。è fēn yán chǎn bù kě sǎo,zhàng yān dú wù zhèn xiāng lián。
九霄无路餐金瀣,半世空劳炼汞铅。jiǔ xiāo wú lù cān jīn xiè,bàn shì kōng láo liàn gǒng qiān。
自叹此身已废朽,遂将此事托逃禅。zì tàn cǐ shēn yǐ fèi xiǔ,suì jiāng cǐ shì tuō táo chán。
古人有托隐于酒,我今何妨隐于烟。gǔ rén yǒu tuō yǐn yú jiǔ,wǒ jīn hé fáng yǐn yú yān。
收拾青云付灰烬,壮心缕缕管中牵。shōu shí qīng yún fù huī jìn,zhuàng xīn lǚ lǚ guǎn zhōng qiān。
芙蓉城主石曼卿,金粟堂身李青莲。fú róng chéng zhǔ shí màn qīng,jīn sù táng shēn lǐ qīng lián。
末路英雄无退步,喷■愤气填坤乾。mò lù yīng xióng wú tuì bù,pēn fèn qì tián kūn qián。
小榻一椽书百卷,枕藉拌作瓮中眠。xiǎo tà yī chuán shū bǎi juǎn,zhěn jí bàn zuò wèng zhōng mián。
谁知时俗有洗涤,争伐髓毛争磨镌,禁烟争问到吾边!shuí zhī shí sú yǒu xǐ dí,zhēng fá suǐ máo zhēng mó juān,jìn yān zhēng wèn dào wú biān!
吾聊从俗佩韦弦,戒之连日喜安便。wú liáo cóng sú pèi wéi xián,jiè zhī lián rì xǐ ān biàn。
不如俗鼻有涕涟,不同俗态有痫颠。bù rú sú bí yǒu tì lián,bù tóng sú tài yǒu xián diān。
无众生相无我相,脱然一笑破万缠。wú zhòng shēng xiāng wú wǒ xiāng,tuō rán yī xiào pò wàn chán。
但是长夏难排遣,终日废闲空手心悬悬。dàn shì zhǎng xià nán pái qiǎn,zhōng rì fèi xián kōng shǒu xīn xuán xuán。
此物费吾无多钱,吾姑执此胜执鞭。cǐ wù fèi wú wú duō qián,wú gū zhí cǐ shèng zhí biān。
陆沈于世何所望,吸风饮露一寒蝉。lù shěn yú shì hé suǒ wàng,xī fēng yǐn lù yī hán chán。
援我自有「传灯录」,慎毋嗔我为矫虔,我于此中获洞天。yuán wǒ zì yǒu chuán dēng lù,shèn wú chēn wǒ wèi jiǎo qián,wǒ yú cǐ zhōng huò dòng tiān。

题邱菽园「星洲选诗图」

洪繻

南溟万里海水黑,游人到此俱失色。nán míng wàn lǐ hǎi shuǐ hēi,yóu rén dào cǐ jù shī sè。
诗卷空留天地间,珊瑚直沈波涛侧。shī juǎn kōng liú tiān dì jiān,shān hú zhí shěn bō tāo cè。
儋崖久已无名儒,峒黎岂复知苏轼!况自贡道当时绝天家,南洋万国已阻万重沙。dān yá jiǔ yǐ wú míng rú,dòng lí qǐ fù zhī sū shì!kuàng zì gòng dào dāng shí jué tiān jiā,nán yáng wàn guó yǐ zǔ wàn zhòng shā。
衣冠文采风流尽,言语侏禽教化差。yī guān wén cǎi fēng liú jǐn,yán yǔ zhū qín jiào huà chà。
不迎白虎周符节,且罚黄龙汉使槎。bù yíng bái hǔ zhōu fú jié,qiě fá huáng lóng hàn shǐ chá。
此时纵来青云士,如以衣裳卖越市。cǐ shí zòng lái qīng yún shì,rú yǐ yī shang mài yuè shì。
世界烽烟炮火多,夷歌起时弦歌止。shì jiè fēng yān pào huǒ duō,yí gē qǐ shí xián gē zhǐ。
倘逢世上操觚人,不啻海滨逐臭子。tǎng féng shì shàng cāo gū rén,bù chì hǎi bīn zhú chòu zi。
谁知豪杰出芦中,独回窄袖乘长风。shuí zhī háo jié chū lú zhōng,dú huí zhǎi xiù chéng zhǎng fēng。
怀铅握椠星洲东,大笔一扫万尘空。huái qiān wò qiàn xīng zhōu dōng,dà bǐ yī sǎo wàn chén kōng。
汉、唐遗族有生聚,舜、禹苗裔非洪蒙。hàn táng yí zú yǒu shēng jù,shùn yǔ miáo yì fēi hóng méng。
身自南来心自北,应有悲歌哀家国。shēn zì nán lái xīn zì běi,yīng yǒu bēi gē āi jiā guó。
狂澜不断欧罗巴,痛泪无穷波罗的。kuáng lán bù duàn ōu luó bā,tòng lèi wú qióng bō luó de。
李、杜百篇寄远邮,板荡八章吟绝域。lǐ dù bǎi piān jì yuǎn yóu,bǎn dàng bā zhāng yín jué yù。
我从王子慕邱迟,亦在天南沦迹时。wǒ cóng wáng zi mù qiū chí,yì zài tiān nán lún jì shí。
绝口不谈寰中事,杜门罕驰海外诗。jué kǒu bù tán huán zhōng shì,dù mén hǎn chí hǎi wài shī。
忽由图里见君面,不夷、不夏匡解颐。hū yóu tú lǐ jiàn jūn miàn,bù yí bù xià kuāng jiě yí。
想见掷笔鸡林地,折尽浮海扶桑枝。xiǎng jiàn zhì bǐ jī lín dì,zhé jǐn fú hǎi fú sāng zhī。
孔融、德祖大小儿,贾山、鼌错新相知。kǒng róng dé zǔ dà xiǎo ér,jiǎ shān cháo cuò xīn xiāng zhī。
君也置喙于其际,令我闻之轩须眉。jūn yě zhì huì yú qí jì,lìng wǒ wén zhī xuān xū méi。
云何避祸忽变计,朱公赎罪千金赀。yún hé bì huò hū biàn jì,zhū gōng shú zuì qiān jīn zī。
南海虽得云雾披,此生未免付聋痴。nán hǎi suī dé yún wù pī,cǐ shēng wèi miǎn fù lóng chī。
今日闲情操选政,蛟龙岛国平如镜。jīn rì xián qíng cāo xuǎn zhèng,jiāo lóng dǎo guó píng rú jìng。
星辰时从海底回,日月每向涛头迸。xīng chén shí cóng hǎi dǐ huí,rì yuè měi xiàng tāo tóu bèng。
七洲洋过接昆仑,昆仑奴奉陶岘令。qī zhōu yáng guò jiē kūn lún,kūn lún nú fèng táo xiàn lìng。
鼠毫麋墨长髯来,犀角象牙奇物竞。shǔ háo mí mò zhǎng rán lái,xī jiǎo xiàng yá qí wù jìng。
更闻炎方出翠毛,片羽值得黄金绦。gèng wén yán fāng chū cuì máo,piàn yǔ zhí dé huáng jīn tāo。
君也见诗如见宝,沧海一钓连六鳌。jūn yě jiàn shī rú jiàn bǎo,cāng hǎi yī diào lián liù áo。
人生时事不称意,浮沉一身无位置。rén shēng shí shì bù chēng yì,fú chén yī shēn wú wèi zhì。
惟有饮酒与放歌,足以幕天兼席地。wéi yǒu yǐn jiǔ yǔ fàng gē,zú yǐ mù tiān jiān xí dì。
二三素心共擘笺,传之千秋成韵事。èr sān sù xīn gòng bāi jiān,chuán zhī qiān qiū chéng yùn shì。
恨余阻隔万重山,蓬莱可望不可致!题诗寄与海西头,拍海鹍鹏云生翅。hèn yú zǔ gé wàn zhòng shān,péng lái kě wàng bù kě zhì!tí shī jì yǔ hǎi xī tóu,pāi hǎi kūn péng yún shēng chì。

有感放歌二首

洪繻

八年不踏中华路,海外风烟尽非故。bā nián bù tà zhōng huá lù,hǎi wài fēng yān jǐn fēi gù。
沧溟一水断东南,青山不合谁得渡!cāng míng yī shuǐ duàn dōng nán,qīng shān bù hé shuí dé dù!
黄云一片海上来,蛟鼍吹波长不开。huáng yún yī piàn hǎi shàng lái,jiāo tuó chuī bō zhǎng bù kāi。
我欲鞭石作桥过,江山惨淡金燕台。wǒ yù biān shí zuò qiáo guò,jiāng shān cǎn dàn jīn yàn tái。
嗟我豪怀不可说,雷公烧尾剑破缺!jiē wǒ háo huái bù kě shuō,léi gōng shāo wěi jiàn pò quē!
入水无由化龙飞,丰城夜夜牛斗热。rù shuǐ wú yóu huà lóng fēi,fēng chéng yè yè niú dòu rè。

有感放歌二首

洪繻

我生不得骑马游司并,又不得披裘冰天射虎行。wǒ shēng bù dé qí mǎ yóu sī bìng,yòu bù dé pī qiú bīng tiān shè hǔ xíng。
壮颅郁郁居此岛,何能碧海诛长鲸!行年三十又有七,电光雷火驱白日。zhuàng lú yù yù jū cǐ dǎo,hé néng bì hǎi zhū zhǎng jīng!xíng nián sān shí yòu yǒu qī,diàn guāng léi huǒ qū bái rì。
已抛腰下断水力,更秃楯头如椽笔。yǐ pāo yāo xià duàn shuǐ lì,gèng tū dùn tóu rú chuán bǐ。
意气空自不可羁,少壮风云能几时!yì qì kōng zì bù kě jī,shǎo zhuàng fēng yún néng jǐ shí!
宇宙黄埃万丈积,挥戈欲扫嗟已迟!此心岂得付流水,我欲登天一问之。yǔ zhòu huáng āi wàn zhàng jī,huī gē yù sǎo jiē yǐ chí!cǐ xīn qǐ dé fù liú shuǐ,wǒ yù dēng tiān yī wèn zhī。