古诗词

过通霄路偶眺

洪繻

波涛接远天,沧海接平田。bō tāo jiē yuǎn tiān,cāng hǎi jiē píng tián。
蒲帆片片飞,平地有流船。pú fān piàn piàn fēi,píng dì yǒu liú chuán。
举头东北望,海面高于山。jǔ tóu dōng běi wàng,hǎi miàn gāo yú shān。
山巅视海浪,如望山上泉。shān diān shì hǎi làng,rú wàng shān shàng quán。
浪平水深黑,浪涌如雪白。làng píng shuǐ shēn hēi,làng yǒng rú xuě bái。
千丈若长蛇,奔驰银练色。qiān zhàng ruò zhǎng shé,bēn chí yín liàn sè。
晴空无片云,下垂如笠泽。qíng kōng wú piàn yún,xià chuí rú lì zé。
行人惴惴危,海山一线隔。xíng rén zhuì zhuì wēi,hǎi shān yī xiàn gé。
到此万象卑,汪洋在咫尺。dào cǐ wàn xiàng bēi,wāng yáng zài zhǐ chǐ。

洪繻

洪繻,《枯烂集》九卷。现收藏于国立台湾文学馆。〗、洪繻自编出版的《寄鹤斋诗矕》〖《寄鹤斋诗矕》,南投:南投活印社,1917年。此书洪繻自编自印,作为旅游大陆交谊用书,也是洪氏第一部见世的著作。〗,并参考台湾省文献委员会《洪弃生先生全集》,以及《台湾日日新报》、《台湾文艺丛志》、《台湾诗荟》等所载之诗作,辑录编校。(吴福助撰) 洪繻的作品>>

猜您喜欢

看山写怀

洪繻

我居市廛间,恨无青山绿水环。wǒ jū shì chán jiān,hèn wú qīng shān lǜ shuǐ huán。
山人在山里,日夕峰峦烟雾起。shān rén zài shān lǐ,rì xī fēng luán yān wù qǐ。
山人对山不解吟,孤负山水有清音。shān rén duì shān bù jiě yín,gū fù shān shuǐ yǒu qīng yīn。
我生能诗乏山住,失却画本无佳句。wǒ shēng néng shī fá shān zhù,shī què huà běn wú jiā jù。
倚楼遥望翠微巅,春来、春去迷红树。yǐ lóu yáo wàng cuì wēi diān,chūn lái chūn qù mí hóng shù。
座中有客话山容,山东有竹西有松。zuò zhōng yǒu kè huà shān róng,shān dōng yǒu zhú xī yǒu sōng。
山村月出催沽酒,山寺云封闻打钟。shān cūn yuè chū cuī gū jiǔ,shān sì yún fēng wén dǎ zhōng。
泉声鸟语供清听,昏曙阴晴尽诗兴。quán shēng niǎo yǔ gōng qīng tīng,hūn shǔ yīn qíng jǐn shī xīng。
安得移居入深山,登山看海澄如镜。ān dé yí jū rù shēn shān,dēng shān kàn hǎi chéng rú jìng。
山人阻我莫移家,山中无虎有苛政。shān rén zǔ wǒ mò yí jiā,shān zhōng wú hǔ yǒu kē zhèng。
城市尘埃不易居,山林徭役亦难应。chéng shì chén āi bù yì jū,shān lín yáo yì yì nán yīng。
丹灶无宽宏景庐,蓬蒿还隘羊求径。dān zào wú kuān hóng jǐng lú,péng hāo hái ài yáng qiú jìng。
不须歌啸慕渔樵,万水千山鲜干净。bù xū gē xiào mù yú qiáo,wàn shuǐ qiān shān xiān gàn jìng。

近年薄置田亩,拟待拙著集成,变鬻以供剞劂。特恐所作不值一文,不免詅痴符之诮也。诗以志之

洪繻

吾也作诗豫买田,为口腹计谋朝饘。wú yě zuò shī yù mǎi tián,wèi kǒu fù jì móu cháo zhān。
他日诗成待传后,吾卖吾产刊遗编。tā rì shī chéng dài chuán hòu,wú mài wú chǎn kān yí biān。
此志非奢良易遂,此笔再支三十年。cǐ zhì fēi shē liáng yì suì,cǐ bǐ zài zhī sān shí nián。
古人名山俟友声,韩公学有欧公延。gǔ rén míng shān qí yǒu shēng,hán gōng xué yǒu ōu gōng yán。
张为曾诩奉白佛,李洞亦闻铸浪仙。zhāng wèi céng xǔ fèng bái fú,lǐ dòng yì wén zhù làng xiān。
今人爱才非昔比,龙华会乏香火缘。jīn rén ài cái fēi xī bǐ,lóng huá huì fá xiāng huǒ yuán。
同时或邀众口谤,异时安望众目怜!「太玄」子云当瓿覆,「春秋」吕氏空门悬。tóng shí huò yāo zhòng kǒu bàng,yì shí ān wàng zhòng mù lián!tài xuán zi yún dāng bù fù,chūn qiū lǚ shì kōng mén xuán。
况余诗文求自适,不期众好宁非偏!冰心自携冰一卷,古调独弹古七弦。kuàng yú shī wén qiú zì shì,bù qī zhòng hǎo níng fēi piān!bīng xīn zì xié bīng yī juǎn,gǔ diào dú dàn gǔ qī xián。
高希万载羲皇上,旷游八极鸿蒙先。gāo xī wàn zài xī huáng shàng,kuàng yóu bā jí hóng méng xiān。
放笔洪涛走淜湃,冥心造化归镵镌。fàng bǐ hóng tāo zǒu píng pài,míng xīn zào huà guī chán juān。
咸韶欲招里耳听,如置石鼓伶人前。xián sháo yù zhāo lǐ ěr tīng,rú zhì shí gǔ líng rén qián。
倘售鼠璞自炫异,或怀燕石私蹁跹。tǎng shòu shǔ pú zì xuàn yì,huò huái yàn shí sī pián xiān。
千金换取麻沙版,如珠弹雀玉抛砖。qiān jīn huàn qǔ má shā bǎn,rú zhū dàn què yù pāo zhuān。
况破百亩灾梨枣,实益枉为虚名捐。kuàng pò bǎi mǔ zāi lí zǎo,shí yì wǎng wèi xū míng juān。
繄余名心终不死,子孙之计非所牵。yī yú míng xīn zhōng bù sǐ,zi sūn zhī jì fēi suǒ qiān。
阡陌连云亦安用,城南二顷更戋戋。qiān mò lián yún yì ān yòng,chéng nán èr qǐng gèng jiān jiān。
有诗有文堪掷地,无衣无食足登天。yǒu shī yǒu wén kān zhì dì,wú yī wú shí zú dēng tiān。
王充或作枕中秘,桓谭有待身后传。wáng chōng huò zuò zhěn zhōng mì,huán tán yǒu dài shēn hòu chuán。
吾书不胫走天壤,室中遑恤灶无烟。wú shū bù jìng zǒu tiān rǎng,shì zhōng huáng xù zào wú yān。
惟愁白傅将笑人,诗成未得鸡林钱!wéi chóu bái fù jiāng xiào rén,shī chéng wèi dé jī lín qián!

生圹诗歌第八,即以为跋,并靳谢老

洪繻

我与谢君尚生面,号咷尺素修相见。wǒ yǔ xiè jūn shàng shēng miàn,hào táo chǐ sù xiū xiāng jiàn。
托友来求生圹诗,要余当作生刍奠!tuō yǒu lái qiú shēng kuàng shī,yào yú dāng zuò shēng chú diàn!
笑君欲听雍门琴,笑君不来谀墓金。xiào jūn yù tīng yōng mén qín,xiào jūn bù lái yú mù jīn。
只鸡斗酒桥公事,异时腹痛莫相侵!zhǐ jī dòu jiǔ qiáo gōng shì,yì shí fù tòng mò xiāng qīn!
我非食友非死友,平生未剪庾郎韭。wǒ fēi shí yǒu fēi sǐ yǒu,píng shēng wèi jiǎn yǔ láng jiǔ。
如何表圣携鸾台,竟望原壤歌狸首!rú hé biǎo shèng xié luán tái,jìng wàng yuán rǎng gē lí shǒu!
闻名墓下独优游,山中猿鹤自春秋。wén míng mù xià dú yōu yóu,shān zhōng yuán hè zì chūn qiū。
谢安不与人同乐,谢敷偏欲人同忧。xiè ān bù yǔ rén tóng lè,xiè fū piān yù rén tóng yōu。
稽康日日惟养生,范燮时时复求死。jī kāng rì rì wéi yǎng shēng,fàn xiè shí shí fù qiú sǐ。
山川尚悲陵谷迁,人物岂有安全理!shān chuān shàng bēi líng gǔ qiān,rén wù qǐ yǒu ān quán lǐ!
一笑张融欲凌云,手执「法华」与老君。yī xiào zhāng róng yù líng yún,shǒu zhí fǎ huá yǔ lǎo jūn。
君藉我诗或不朽,我嗥君返倘无魂!jūn jí wǒ shī huò bù xiǔ,wǒ háo jūn fǎn tǎng wú hún!
自昔诔铭关素行,必待盖棺论乃定。zì xī lěi míng guān sù xíng,bì dài gài guān lùn nǎi dìng。
谢老依然肉食身,奈何丐我虞歌赠!xiè lǎo yī rán ròu shí shēn,nài hé gài wǒ yú gē zèng!
我欲向君一呜呼,奈君健啖颜如朱!骨相未是枯髅枯,肉相宁比臞仙臞!wǒ yù xiàng jūn yī wū hū,nài jūn jiàn dàn yán rú zhū!gǔ xiāng wèi shì kū lóu kū,ròu xiāng níng bǐ qú xiān qú!
我欲向君试调笑,墟墓之间又宜吊。wǒ yù xiàng jūn shì diào xiào,xū mù zhī jiān yòu yí diào。
真卿旷达虽可思,方朔诙谐殊未妙。zhēn qīng kuàng dá suī kě sī,fāng shuò huī xié shū wèi miào。
占星我非大王公,君非岁星亦难料。zhàn xīng wǒ fēi dà wáng gōng,jūn fēi suì xīng yì nán liào。
漫储一腔块垒词,借君一抔浇一卮。màn chǔ yī qiāng kuài lěi cí,jiè jūn yī póu jiāo yī zhī。
及今未泣洹水玉,劝君且进商山芝!jí jīn wèi qì huán shuǐ yù,quàn jūn qiě jìn shāng shān zhī!

米贱感赋

洪繻

曩者我未有田时,米贵如珠难作糜。nǎng zhě wǒ wèi yǒu tián shí,mǐ guì rú zhū nán zuò mí。
今时我有田数亩,米贱无从易升斗。jīn shí wǒ yǒu tián shù mǔ,mǐ jiàn wú cóng yì shēng dòu。
米贵我昔为伤心,民贫恨天不雨金。mǐ guì wǒ xī wèi shāng xīn,mín pín hèn tiān bù yǔ jīn。
米贱我今夜长叹,租入难供赋税半。mǐ jiàn wǒ jīn yè zhǎng tàn,zū rù nán gōng fù shuì bàn。
赋税如何底许多?中田今升十倍科。fù shuì rú hé dǐ xǔ duō?zhōng tián jīn shēng shí bèi kē。
正税之外有附税,税外加派更繁苛。zhèng shuì zhī wài yǒu fù shuì,shuì wài jiā pài gèng fán kē。
犹幸今年歌大有,无钱有米可糊口。yóu xìng jīn nián gē dà yǒu,wú qián yǒu mǐ kě hú kǒu。
倘或年时遇半荒,村南村北皆饿叟。tǎng huò nián shí yù bàn huāng,cūn nán cūn běi jiē è sǒu。
但是农家今亦艰,买牛雇直钱如山。dàn shì nóng jiā jīn yì jiān,mǎi niú gù zhí qián rú shān。
有米贱粜须官检,玉粒难入东洋关。yǒu mǐ jiàn tiào xū guān jiǎn,yù lì nán rù dōng yáng guān。
农家租户何须苦,催科刻日严如虎。nóng jiā zū hù hé xū kǔ,cuī kē kè rì yán rú hǔ。
无田亦有人口徵,百物锥端皆榷估。wú tián yì yǒu rén kǒu zhēng,bǎi wù zhuī duān jiē què gū。

书次儿槱十四岁所作史论后

洪繻

时势变迁一至此,读书今已无种子。shí shì biàn qiān yī zhì cǐ,dú shū jīn yǐ wú zhǒng zi。
仁义道德等籧篨,粪土「五经」、「廿四史」。rén yì dào dé děng qú chú,fèn tǔ wǔ jīng niàn sì shǐ。
吾儿闭门读典坟,吾与汝作羲皇人。wú ér bì mén dú diǎn fén,wú yǔ rǔ zuò xī huáng rén。
世风不染欧、非、美,时事遑知魏、晋、秦!shì fēng bù rǎn ōu fēi měi,shí shì huáng zhī wèi jìn qín!
姑从故纸讨生活,三国、六朝最樛葛。gū cóng gù zhǐ tǎo shēng huó,sān guó liù cháo zuì jiū gé。
英雄竖子一刹那,氐、羯、匈奴况豪末!yīng xióng shù zi yī shā nà,dī jié xiōng nú kuàng háo mò!
汝幼读书慧眼悬,他时见异勿思迁!经济吁谟获机括,新法西学皆蹄筌。rǔ yòu dú shū huì yǎn xuán,tā shí jiàn yì wù sī qiān!jīng jì xū mó huò jī kuò,xīn fǎ xī xué jiē tí quán。
此间教人限等级,有如蛣蜣宝丸粒。cǐ jiān jiào rén xiàn děng jí,yǒu rú qī qiāng bǎo wán lì。
吾家幸不随步趋,汝辈惟当安诵习!wú jiā xìng bù suí bù qū,rǔ bèi wéi dāng ān sòng xí!
闻道中原大改更,用夷入夏日勾萌。wén dào zhōng yuán dà gǎi gèng,yòng yí rù xià rì gōu méng。
不信秦嬴遗祸火,至今商、洛发儒坑。bù xìn qín yíng yí huò huǒ,zhì jīn shāng luò fā rú kēng。
我自不求同时世,授汝一经为一艺。wǒ zì bù qiú tóng shí shì,shòu rǔ yī jīng wèi yī yì。
仕夷早已鄙刘殷,猾夏今更轻后羿。shì yí zǎo yǐ bǐ liú yīn,huá xià jīn gèng qīng hòu yì。
屈指于今十八秋,阅人阅世真蜉蝣。qū zhǐ yú jīn shí bā qiū,yuè rén yuè shì zhēn fú yóu。
河山百战蛮蜗角,寰海千邦楚沐猴。hé shān bǎi zhàn mán wō jiǎo,huán hǎi qiān bāng chǔ mù hóu。
人才今生殊抑塞,有如黄杨当闰厄。rén cái jīn shēng shū yì sāi,yǒu rú huáng yáng dāng rùn è。
苏轼愿儿为八慈,陶潜训子望三益!sū shì yuàn ér wèi bā cí,táo qián xùn zi wàng sān yì!
海外方今禁读书,乃公将史作菑畬。hǎi wài fāng jīn jìn dú shū,nǎi gōng jiāng shǐ zuò zāi shē。
治身、治世知治乱,一编何止伴闲居!zhì shēn zhì shì zhī zhì luàn,yī biān hé zhǐ bàn xián jū!

过彰化废公园感赋

洪繻

古榕寥落杂枯树,喷地一泉自东注。gǔ róng liáo luò zá kū shù,pēn dì yī quán zì dōng zhù。
泉间茅舍覆僵石,水外疏杨当狭路。quán jiān máo shě fù jiāng shí,shuǐ wài shū yáng dāng xiá lù。
野鸟时时啼向人,园林无主飞灰尘。yě niǎo shí shí tí xiàng rén,yuán lín wú zhǔ fēi huī chén。
到处病藜成瘦腊,入围荒草溷残茵。dào chù bìng lí chéng shòu là,rù wéi huāng cǎo hùn cán yīn。
游人来往悲丘壑,梧桐脱皮筠脱箨。yóu rén lái wǎng bēi qiū hè,wú tóng tuō pí yún tuō tuò。
两部曾无给廪蛙,一庭岂有乘轩鹤!liǎng bù céng wú gěi lǐn wā,yī tíng qǐ yǒu chéng xuān hè!
年来我过东郭门,郭外人家半空村。nián lái wǒ guò dōng guō mén,guō wài rén jiā bàn kōng cūn。
郭内人家半旷原,破碎门墙鸟雀喧。guō nèi rén jiā bàn kuàng yuán,pò suì mén qiáng niǎo què xuān。
其他凋零不可道,其故瑰怪良可言!自从事事效欧、美,街衢方罫划井里。qí tā diāo líng bù kě dào,qí gù guī guài liáng kě yán!zì cóng shì shì xiào ōu měi,jiē qú fāng guà huà jǐng lǐ。
游吉毁家为当途,晏婴徙宅因近市。yóu jí huǐ jiā wèi dāng tú,yàn yīng xǐ zhái yīn jìn shì。
即看此地辟游场,小害亦同花石纲。jí kàn cǐ dì pì yóu chǎng,xiǎo hài yì tóng huā shí gāng。
一草一木尽民力,有台有观皆民房。yī cǎo yī mù jǐn mín lì,yǒu tái yǒu guān jiē mín fáng。
谬云此事同民乐,一夫为乐万夫哭。miù yún cǐ shì tóng mín lè,yī fū wèi lè wàn fū kū。
黔首家家戴覆盆,金钱日日填卢谷。qián shǒu jiā jiā dài fù pén,jīn qián rì rì tián lú gǔ。
有人蒙羞像范铜,民膏民血涂身红。yǒu rén méng xiū xiàng fàn tóng,mín gāo mín xuè tú shēn hóng。
此间差喜无此像,可怜尚带东洋风!就中园景方增筑,已无佳处豁心目。cǐ jiān chà xǐ wú cǐ xiàng,kě lián shàng dài dōng yáng fēng!jiù zhōng yuán jǐng fāng zēng zhù,yǐ wú jiā chù huō xīn mù。
况当官署纷奕棋,不免童山随翻覆。kuàng dāng guān shǔ fēn yì qí,bù miǎn tóng shān suí fān fù。
如今山水已邱墟,纤风缺月亦无馀。rú jīn shān shuǐ yǐ qiū xū,xiān fēng quē yuè yì wú yú。
园中不见三分竹,园外空过独辇车。yuán zhōng bù jiàn sān fēn zhú,yuán wài kōng guò dú niǎn chē。

有感书臆

洪繻

平生豪气未一唾,蓦地惊人乾坤破。píng shēng háo qì wèi yī tuò,mò dì jīng rén qián kūn pò。
胸中五狱何时平,囊里一锥已先挫。xiōng zhōng wǔ yù hé shí píng,náng lǐ yī zhuī yǐ xiān cuò。
忆昔少年意气奇,赤手欲缚蛟鼍螭。yì xī shǎo nián yì qì qí,chì shǒu yù fù jiāo tuó chī。
潜移岱华翻大海,旦夕饮马东溟池。qián yí dài huá fān dà hǎi,dàn xī yǐn mǎ dōng míng chí。
区区心事托毫素,贾生万言、曹七步。qū qū xīn shì tuō háo sù,jiǎ shēng wàn yán cáo qī bù。
厥词一放走轰霆,并并二豪惊顾兔。jué cí yī fàng zǒu hōng tíng,bìng bìng èr háo jīng gù tù。
琳琅蚀月千明珠,翕霞九尺珊瑚株。lín láng shí yuè qiān míng zhū,xī xiá jiǔ chǐ shān hú zhū。
沈埋黄土一千丈,犹与丰城剑气俱。shěn mái huáng tǔ yī qiān zhàng,yóu yǔ fēng chéng jiàn qì jù。
一朝海水湮旸谷,方壶沦入鲸鱼腹。yī cháo hǎi shuǐ yān yáng gǔ,fāng hú lún rù jīng yú fù。
娲皇竟断六鳌维,龙母坐看万鲛哭!wā huáng jìng duàn liù áo wéi,lóng mǔ zuò kàn wàn jiāo kū!
此时惨甚幽九渊,倏忽星周二十年。cǐ shí cǎn shén yōu jiǔ yuān,shū hū xīng zhōu èr shí nián。
玄黄有血膏原野,冥漠无知怨昊天!xuán huáng yǒu xuè gāo yuán yě,míng mò wú zhī yuàn hào tiān!
我比苌枝漫猗傩,寒暑如邮日如火。wǒ bǐ cháng zhī màn yī nuó,hán shǔ rú yóu rì rú huǒ。
久拚斯世混伧荒,岂与外人为蜾蠃!jiǔ pàn sī shì hùn cāng huāng,qǐ yǔ wài rén wèi guǒ luǒ!
却叹樗材寿此身,千秋万古一微尘。què tàn chū cái shòu cǐ shēn,qiān qiū wàn gǔ yī wēi chén。
未来衰老病死苦,先是支离臃肿人。wèi lái shuāi lǎo bìng sǐ kǔ,xiān shì zhī lí yōng zhǒng rén。
人生末路竟如此,不作龙头作狗尾。rén shēng mò lù jìng rú cǐ,bù zuò lóng tóu zuò gǒu wěi。
纵教扬子传「太玄」,已似马公成腐史!zòng jiào yáng zi chuán tài xuán,yǐ shì mǎ gōng chéng fǔ shǐ!

题次儿槱诗文卷

洪繻

怪汝作诗如作画,笔扫风云驱百怪。guài rǔ zuò shī rú zuò huà,bǐ sǎo fēng yún qū bǎi guài。
爱汝作文如作诗,潘江、陆海有馀漪。ài rǔ zuò wén rú zuò shī,pān jiāng lù hǎi yǒu yú yī。
郑虔名成老画师,传作未见垂当时。zhèng qián míng chéng lǎo huà shī,chuán zuò wèi jiàn chuí dāng shí。
王维有画兼有诗,绝妙未见兼文词。wáng wéi yǒu huà jiān yǒu shī,jué miào wèi jiàn jiān wén cí。
古人专精在一艺,不尚夸多尚传世。gǔ rén zhuān jīng zài yī yì,bù shàng kuā duō shàng chuán shì。
画虎一事倘无成,鼫鼠五能亦俱赘。huà hǔ yī shì tǎng wú chéng,shí shǔ wǔ néng yì jù zhuì。
吾儿可有兼人才,行年十四、十五才。wú ér kě yǒu jiān rén cái,xíng nián shí sì shí wǔ cái。
天赋汝能天禀粹,天富汝年天骨开。tiān fù rǔ néng tiān bǐng cuì,tiān fù rǔ nián tiān gǔ kāi。
儿乎多能吾所许,儿乎末艺吾不与。ér hū duō néng wú suǒ xǔ,ér hū mò yì wú bù yǔ。
文章要须气节高,文学尤须经济举。wén zhāng yào xū qì jié gāo,wén xué yóu xū jīng jì jǔ。
乱世人才安足多,扣牛宁戚徒悲歌!台海波涛今漆黑,中华世界方蹉跎。luàn shì rén cái ān zú duō,kòu niú níng qī tú bēi gē!tái hǎi bō tāo jīn qī hēi,zhōng huá shì jiè fāng cuō tuó。
吾今与汝守蓬荜,吾老一任东隅失。wú jīn yǔ rǔ shǒu péng bì,wú lǎo yī rèn dōng yú shī。
望汝怀器伏人间,或□扶桑作晓日!wàng rǔ huái qì fú rén jiān,huò fú sāng zuò xiǎo rì!

乙卯重午

洪繻

五月五日吊屈原,六日又当吊台湾。wǔ yuè wǔ rì diào qū yuán,liù rì yòu dāng diào tái wān。
台岛此日蛟螭蟠,户三百万海漫漫。tái dǎo cǐ rì jiāo chī pán,hù sān bǎi wàn hǎi màn màn。
海底残魂招不起,三百万人同日死。hǎi dǐ cán hún zhāo bù qǐ,sān bǎi wàn rén tóng rì sǐ。
髑髅鞟骼郁嵯峨,虎狼戛戛磨牙齿。dú lóu kuò gé yù cuó é,hǔ láng jiá jiá mó yá chǐ。
彼一人些千古伤,全台奈何不断肠!bǐ yī rén xiē qiān gǔ shāng,quán tái nài hé bù duàn cháng!
羌沈江兮羌沈海,黑风毒浪鱼龙僵。qiāng shěn jiāng xī qiāng shěn hǎi,hēi fēng dú làng yú lóng jiāng。
昨夜雷门擂大鼓,羵羊蹩躠商羊舞。zuó yè léi mén léi dà gǔ,fén yáng bié sǎ shāng yáng wǔ。
灯火煌煌黎邱市,旌旗窣窣修罗府。dēng huǒ huáng huáng lí qiū shì,jīng qí sū sū xiū luó fǔ。

痛断发

洪繻

我生局蹐何不辰,垂老乃为断发民!披发欲向中华去,海天水黑波粼粼。wǒ shēng jú jí hé bù chén,chuí lǎo nǎi wèi duàn fā mín!pī fā yù xiàng zhōng huá qù,hǎi tiān shuǐ hēi bō lín lín。
天为穹庐海为壑,桃源路绝秦中秦。tiān wèi qióng lú hǎi wèi hè,táo yuán lù jué qín zhōng qín。
况是中华亦久变,发短更甚胡中人。kuàng shì zhōng huá yì jiǔ biàn,fā duǎn gèng shén hú zhōng rén。
吴绳虽约难为纶,且留尺寸来反唇,国人姗笑倭人瞋。wú shéng suī yuē nán wèi lún,qiě liú chǐ cùn lái fǎn chún,guó rén shān xiào wō rén chēn。
我生于世一微尘,我头一发回千钧。wǒ shēng yú shì yī wēi chén,wǒ tóu yī fā huí qiān jūn。
科头违世廿载匀,戴之如山五十春。kē tóu wéi shì niàn zài yún,dài zhī rú shān wǔ shí chūn。
垂之亦自嫌剡剡,断之夫岂能彬彬!山鬼怂剑躐余后,晞汝阳阿归陶甄。chuí zhī yì zì xián shàn shàn,duàn zhī fū qǐ néng bīn bīn!shān guǐ sǒng jiàn liè yú hòu,xī rǔ yáng ā guī táo zhēn。
在笯可怜断尾凤,遁荒须跨无角麟。zài nú kě lián duàn wěi fèng,dùn huāng xū kuà wú jiǎo lín。
托迹伊川昆吾野,苍浪种种嗟沈湮!tuō jì yī chuān kūn wú yě,cāng làng zhǒng zhǒng jiē shěn yān!
冲冠此际无轮菌,惭颜懒被华阳巾。chōng guān cǐ jì wú lún jūn,cán yán lǎn bèi huá yáng jīn。
惟有晋时无颜帢,称是头颅堪同寅。wéi yǒu jìn shí wú yán qià,chēng shì tóu lú kān tóng yín。
古者有罪科城旦,维髡与钳为一伦。gǔ zhě yǒu zuì kē chéng dàn,wéi kūn yǔ qián wèi yī lún。
穆生不设醴酒醇,吾不能去空嶙峋。mù shēng bù shè lǐ jiǔ chún,wú bù néng qù kōng lín xún。
屈原散发遵枉渚,吾将骚首问苍旻!qū yuán sàn fā zūn wǎng zhǔ,wú jiāng sāo shǒu wèn cāng mín!

蓄发诗

洪繻

不欧、不亚亦不倭,我发虽短未媕婀。bù ōu bù yà yì bù wō,wǒ fā suī duǎn wèi ān ē。
我头不与人同科,可屈、可伸奈我何!wǒ tóu bù yǔ rén tóng kē,kě qū kě shēn nài wǒ hé!
垂垂渐觉成盘螺,有如玉山长嘉禾。chuí chuí jiàn jué chéng pán luó,yǒu rú yù shān zhǎng jiā hé。
不似童山空峨峨。bù shì tóng shān kōng é é。
随俗不随乡人傩,老子头颅聊自摩。suí sú bù suí xiāng rén nuó,lǎo zi tóu lú liáo zì mó。
任人讪笑语言讹,闭门缩颈甘藏窝。rèn rén shàn xiào yǔ yán é,bì mén suō jǐng gān cáng wō。
道逢狞吏掩而过,抱璧相如避廉颇。dào féng níng lì yǎn ér guò,bào bì xiāng rú bì lián pǒ。
自笑杨朱为一毛,有惭肤挠与目逃!zì xiào yáng zhū wèi yī máo,yǒu cán fū náo yǔ mù táo!
几茎衰发奚坚牢,如斯时世须餔糟。jǐ jīng shuāi fā xī jiān láo,rú sī shí shì xū bù zāo。
但余未能从时髦,耄矣老夫爱皤皤。dàn yú wèi néng cóng shí máo,mào yǐ lǎo fū ài pó pó。

将远游,在台北路作

洪繻

我家傍海隅,常闻风涛作。wǒ jiā bàng hǎi yú,cháng wén fēng tāo zuò。
去山二十里,不见青山壑。qù shān èr shí lǐ,bù jiàn qīng shān hè。
有时见山容,足已涉城郭。yǒu shí jiàn shān róng,zú yǐ shè chéng guō。
此行向中华,万山将笼络。cǐ xíng xiàng zhōng huá,wàn shān jiāng lóng luò。
不图台北路,群峰先崿崿。bù tú tái běi lù,qún fēng xiān è è。
有如赴汪洋,河伯先海若。yǒu rú fù wāng yáng,hé bó xiān hǎi ruò。
路出香山间,海山俱寥廓。lù chū xiāng shān jiān,hǎi shān jù liáo kuò。
四水望西流,连山自东落。sì shuǐ wàng xī liú,lián shān zì dōng luò。
山水交潆洄,红尘供插脚。shān shuǐ jiāo yíng huí,hóng chén gōng chā jiǎo。
我车风雷驰,我神尻轮跃。wǒ chē fēng léi chí,wǒ shén kāo lún yuè。
一出鸡笼山,一身脱尘缚。yī chū jī lóng shān,yī shēn tuō chén fù。
俯仰洪渡中,天地入冥漠。fǔ yǎng hóng dù zhōng,tiān dì rù míng mò。

鸡笼山遇雨,留宿颜君云年陋园

洪繻

风雨四山来,山外开曙色。fēng yǔ sì shān lái,shān wài kāi shǔ sè。
潮声吼如雷,海上犹深黑。cháo shēng hǒu rú léi,hǎi shàng yóu shēn hēi。
雨止风怒号,风鸣雨淅淅。yǔ zhǐ fēng nù hào,fēng míng yǔ xī xī。
开门望曙光,巨灯悬竿侧。kāi mén wàng shǔ guāng,jù dēng xuán gān cè。
电气逼人青,林烟散天碧。diàn qì bī rén qīng,lín yān sàn tiān bì。
我为候船来,望之心怵惕!wǒ wèi hòu chuán lái,wàng zhī xīn chù tì!
赖有贤主人,珍重慰羁□。lài yǒu xián zhǔ rén,zhēn zhòng wèi jī。
远客夜不眠,毫光明满室。yuǎn kè yè bù mián,háo guāng míng mǎn shì。
宗悫万里风,宗炳五岳屐。zōng què wàn lǐ fēng,zōng bǐng wǔ yuè jī。
□去指顾间,虽老心未息。qù zhǐ gù jiān,suī lǎo xīn wèi xī。
投笔潮鸡啼,海山忽四白。tóu bǐ cháo jī tí,hǎi shān hū sì bái。

将游中华作

洪繻

将老再行迈,竟作万里游。jiāng lǎo zài xíng mài,jìng zuò wàn lǐ yóu。
此意同矍铄,恨无勋业酬!cǐ yì tóng jué shuò,hèn wú xūn yè chóu!
栖栖入□山,远与禽向俦。qī qī rù shān,yuǎn yǔ qín xiàng chóu。
向禽亦何易,踪迹巢、许侔。xiàng qín yì hé yì,zōng jì cháo xǔ móu。
尧、舜今已没,洪水自东流。yáo shùn jīn yǐ méi,hóng shuǐ zì dōng liú。
我为乘桴客,翻向陆中浮。wǒ wèi chéng fú kè,fān xiàng lù zhōng fú。
陆中诚阻艰,尚有桃源留。lù zhōng chéng zǔ jiān,shàng yǒu táo yuán liú。
沧海浅更涸,巨鱼日吞舟。cāng hǎi qiǎn gèng hé,jù yú rì tūn zhōu。
六鳌沈蓬山,一去不可求。liù áo shěn péng shān,yī qù bù kě qiú。
我欲穷天阙,安得昆仑邱!wǒ yù qióng tiān quē,ān dé kūn lún qiū!
中原轩辕都,胜迹神禹州。zhōng yuán xuān yuán dōu,shèng jì shén yǔ zhōu。
乾坤虽莽莽,轨路自悠悠。qián kūn suī mǎng mǎng,guǐ lù zì yōu yōu。
列子御风行,域外期一周!liè zi yù fēng xíng,yù wài qī yī zhōu!

将泛海入中华作

洪繻

飙轮发出东瀛东,台湾水与吴淞通。biāo lún fā chū dōng yíng dōng,tái wān shuǐ yǔ wú sōng tōng。
五岳三山禽庆志,五湖四海范蠡风。wǔ yuè sān shān qín qìng zhì,wǔ hú sì hǎi fàn lí fēng。
久闭岛上如樊笼,山水瑟瑟无欢悰。jiǔ bì dǎo shàng rú fán lóng,shān shuǐ sè sè wú huān cóng。
有树髡比湘君赭,有石血见秦鞭红。yǒu shù kūn bǐ xiāng jūn zhě,yǒu shí xuè jiàn qín biān hóng。
欲向方壶觅员峤,奈无黄平、乏赤松。yù xiàng fāng hú mì yuán jiào,nài wú huáng píng fá chì sōng。
放棹沧溟游万里,此行或遇东王公。fàng zhào cāng míng yóu wàn lǐ,cǐ xíng huò yù dōng wáng gōng。
中原今已霸图空,龙蟠虎踞空匆匆。zhōng yuán jīn yǐ bà tú kōng,lóng pán hǔ jù kōng cōng cōng。
碧水千回留古迹,青山一发馀高踪。bì shuǐ qiān huí liú gǔ jì,qīng shān yī fā yú gāo zōng。
我从世外追温伯,有目不送南飞鸿。wǒ cóng shì wài zhuī wēn bó,yǒu mù bù sòng nán fēi hóng。
拌以双屐踏万里,一蹑岱顶登高嵩。bàn yǐ shuāng jī tà wàn lǐ,yī niè dài dǐng dēng gāo sōng。
昂头缈缈白云峰,手撷仙人青芙蓉。áng tóu miǎo miǎo bái yún fēng,shǒu xié xiān rén qīng fú róng。
归来袖里乾坤大,游筇且化葛陂龙。guī lái xiù lǐ qián kūn dà,yóu qióng qiě huà gé bēi lóng。