古诗词

国姓涛歌

洪繻

鲸鱼跋浪沧溟里,岛屿无云雷声起。jīng yú bá làng cāng míng lǐ,dǎo yǔ wú yún léi shēng qǐ。
波涛澎湃天低昂,气满尾闾飓风止。bō tāo pēng pài tiān dī áng,qì mǎn wěi lǘ jù fēng zhǐ。
千秋万古常喑呜,自是孤臣心不死。qiān qiū wàn gǔ cháng yīn wū,zì shì gū chén xīn bù sǐ。
孤臣有谁气拍空?明人姓郑、名成功。gū chén yǒu shuí qì pāi kōng?míng rén xìng zhèng míng chéng gōng。
唐王赐与国同姓,天荒地老开鸿蒙。táng wáng cì yǔ guó tóng xìng,tiān huāng dì lǎo kāi hóng méng。
昔日中原纷战骑,为鹍、为鹏风摩翅。xī rì zhōng yuán fēn zhàn qí,wèi kūn wèi péng fēng mó chì。
英声直震大江南,钱塘铁弩三千避。yīng shēng zhí zhèn dà jiāng nán,qián táng tiě nǔ sān qiān bì。
海枯不见孤臣心,潮落常满英雄泪。hǎi kū bù jiàn gū chén xīn,cháo luò cháng mǎn yīng xióng lèi。
泰山横流不能啮,咤?空有冲霄志!归来厦岛天无光,地窄不足供徜徉。tài shān héng liú bù néng niè,zhà chì kōng yǒu chōng xiāo zhì!guī lái shà dǎo tiān wú guāng,dì zhǎi bù zú gōng cháng yáng。
宗悫长风万里浪,回头东海望炎荒。zōng què zhǎng fēng wàn lǐ làng,huí tóu dōng hǎi wàng yán huāng。
喝石可渡无巨浸,投鞭可断无汪洋。hē shí kě dù wú jù jìn,tóu biān kě duàn wú wāng yáng。
骑鲸直入鹿耳门,海若辟易湘灵奔。qí jīng zhí rù lù ěr mén,hǎi ruò pì yì xiāng líng bēn。
波浪风云生指顾,鳌柱如山日月吞。bō làng fēng yún shēng zhǐ gù,áo zhù rú shān rì yuè tūn。
蜑水蛮乡拔荆棘,三十六屿澎湖侧。dàn shuǐ mán xiāng bá jīng jí,sān shí liù yǔ pēng hú cè。
岛中忽现蜃气城,海外自成蛟龙国。dǎo zhōng hū xiàn shèn qì chéng,hǎi wài zì chéng jiāo lóng guó。
喘息不觉生雄风,当时早已气如虹。chuǎn xī bù jué shēng xióng fēng,dāng shí zǎo yǐ qì rú hóng。
天倾欲将一木拄,时携匕首摩苍穹。tiān qīng yù jiāng yī mù zhǔ,shí xié bǐ shǒu mó cāng qióng。
划断鸿沟不纳款,欲与华岳争累卵。huà duàn hóng gōu bù nà kuǎn,yù yǔ huá yuè zhēng lèi luǎn。
忽呼渡河宗泽薨,此恨填海海难满!hū hū dù hé zōng zé hōng,cǐ hèn tián hǎi hǎi nán mǎn!
秋风喷礴作洪涛,忠臣气比秋风高。qiū fēng pēn bó zuò hóng tāo,zhōng chén qì bǐ qiū fēng gāo。
唏嘘千里皆黑色,翻腾万籁为怒号。xī xū qiān lǐ jiē hēi sè,fān téng wàn lài wèi nù hào。
日出扶桑不彪炳,龙蛇浮沉大力猛。rì chū fú sāng bù biāo bǐng,lóng shé fú chén dà lì měng。
如山、如雪挟船飞,海人谓是「长鲸影」。rú shān rú xuě xié chuán fēi,hǎi rén wèi shì zhǎng jīng yǐng。

洪繻

洪繻,《枯烂集》九卷。现收藏于国立台湾文学馆。〗、洪繻自编出版的《寄鹤斋诗矕》〖《寄鹤斋诗矕》,南投:南投活印社,1917年。此书洪繻自编自印,作为旅游大陆交谊用书,也是洪氏第一部见世的著作。〗,并参考台湾省文献委员会《洪弃生先生全集》,以及《台湾日日新报》、《台湾文艺丛志》、《台湾诗荟》等所载之诗作,辑录编校。(吴福助撰) 洪繻的作品>>

猜您喜欢

再为厉行断发咏

洪繻

长叹无天可避秦,中华远海总蒙尘!zhǎng tàn wú tiān kě bì qín,zhōng huá yuǎn hǎi zǒng méng chén!
本为海岛埋头客,更变伊川被发人。běn wèi hǎi dǎo mái tóu kè,gèng biàn yī chuān bèi fā rén。
愧与伍间伧父辈,错成廿载寓公身。kuì yǔ wǔ jiān cāng fù bèi,cuò chéng niàn zài yù gōng shēn。
江湖满地供樗散,不数裈中虮虱臣。jiāng hú mǎn dì gōng chū sàn,bù shù kūn zhōng jǐ shī chén。

五十感伤四首

洪繻

身世飘飘不系舟,茫茫大海任浮游。shēn shì piāo piāo bù xì zhōu,máng máng dà hǎi rèn fú yóu。
销磨豪气三千劫,龌龊年华五十秋。xiāo mó háo qì sān qiān jié,wò chuò nián huá wǔ shí qiū。
尘界不夷兼不夏,人间呼马又呼牛。chén jiè bù yí jiān bù xià,rén jiān hū mǎ yòu hū niú。
此时荷到刘伶锸,万斛醇醪岂解忧!cǐ shí hé dào liú líng chā,wàn hú chún láo qǐ jiě yōu!

五十感伤四首

洪繻

苍天倏与人俱老,蓬岛还须恨作城。cāng tiān shū yǔ rén jù lǎo,péng dǎo hái xū hèn zuò chéng。
失足儒坑长有愧,埋头蛮海总无声!shī zú rú kēng zhǎng yǒu kuì,mái tóu mán hǎi zǒng wú shēng!
豪怀忽忽千秋去,壮泪汪汪万顷倾。háo huái hū hū qiān qiū qù,zhuàng lèi wāng wāng wàn qǐng qīng。
五十年光归一瞬,何图断送此浮生!wǔ shí nián guāng guī yī shùn,hé tú duàn sòng cǐ fú shēng!

自泰安北返济南作

洪繻

汶桥高里朔风声,岱顶归来历下行。wèn qiáo gāo lǐ shuò fēng shēng,dài dǐng guī lái lì xià xíng。
清、济依然流泗水,泰山幸不隔长城!qīng jì yī rán liú sì shuǐ,tài shān xìng bù gé zhǎng chéng!
争桃乃有齐三士,辞币曾无鲁二生。zhēng táo nǎi yǒu qí sān shì,cí bì céng wú lǔ èr shēng。
游遍中原将北上,萧萧轮铁向燕京。yóu biàn zhōng yuán jiāng běi shàng,xiāo xiāo lún tiě xiàng yàn jīng。

葛岭洪忠宣庙留题

洪繻

忠贞气绕炼丹台,庙貌千秋葛岭开。zhōng zhēn qì rào liàn dān tái,miào mào qiān qiū gé lǐng kāi。
鹆谶鹃声无限恨,龙髯马角有馀哀!yù chèn juān shēng wú xiàn hèn,lóng rán mǎ jiǎo yǒu yú āi!
祀同浙水、吴山永,人自冰天雪窖来。sì tóng zhè shuǐ wú shān yǒng,rén zì bīng tiān xuě jiào lái。
可叹朝端苏属国,冷官亦惹桧枝猜!kě tàn cháo duān sū shǔ guó,lěng guān yì rě guì zhī cāi!

过芜湖

洪繻

隐隐蟂矶庙,迢迢谢尚城。yǐn yǐn xiāo jī miào,tiáo tiáo xiè shàng chéng。
一江灯火浸,两岸夜潮生。yī jiāng dēng huǒ jìn,liǎng àn yè cháo shēng。

过芜湖

洪繻

雄紧临江县,苍茫极浦秋。xióng jǐn lín jiāng xiàn,cāng máng jí pǔ qiū。
何时过北岸,一水入庐州。hé shí guò běi àn,yī shuǐ rù lú zhōu。

过芜湖

洪繻

远浦分吴楚,横流自古今。yuǎn pǔ fēn wú chǔ,héng liú zì gǔ jīn。
赭山山色近,清弋一江深。zhě shān shān sè jìn,qīng yì yī jiāng shēn。

罗山寄张茂才汝南

洪繻

一尊前日酒,鸾鹤又离群。yī zūn qián rì jiǔ,luán hè yòu lí qún。
看看来时路,青山断白云。kàn kàn lái shí lù,qīng shān duàn bái yún。

秋望有悼,为汝南作

洪繻

何处故人颜,云间又水间。hé chù gù rén yán,yún jiān yòu shuǐ jiān。
东南秋色尽,不忍望罗山!dōng nán qiū sè jǐn,bù rěn wàng luó shān!

感梅

洪繻

处处瘴氛生,桃花难得洁。chù chù zhàng fēn shēng,táo huā nán dé jié。
寒来一树梅,不染猩红血。hán lái yī shù méi,bù rǎn xīng hóng xuè。

故垒

洪繻

故垒歌番曲,凄凉不可听!gù lěi gē fān qū,qī liáng bù kě tīng!
无多古时树,伤心乱后青!wú duō gǔ shí shù,shāng xīn luàn hòu qīng!

海上

洪繻

海上青山在,天边白浪多。hǎi shàng qīng shān zài,tiān biān bái làng duō。
东南陵谷后,无复汉槎过。dōng nán líng gǔ hòu,wú fù hàn chá guò。

凭吊

洪繻

青山竟无恙,紫气未应消。qīng shān jìng wú yàng,zǐ qì wèi yīng xiāo。
一代兴衰恨,匆匆海上潮!yī dài xīng shuāi hèn,cōng cōng hǎi shàng cháo!

望海

洪繻

长天千里尽,斜日四山衔。zhǎng tiān qiān lǐ jǐn,xié rì sì shān xián。
片片浮云影,依然故国帆。piàn piàn fú yún yǐng,yī rán gù guó fān。