古诗词

沁园春·题慕逸求愚轩图

沙元炳

危壁幽篁,面著松阴,结个矮庐。wēi bì yōu huáng,miàn zhù sōng yīn,jié gè ǎi lú。
有梅楥周护,花罂罗列,窗明几净,独坐观书。yǒu méi xuàn zhōu hù,huā yīng luó liè,chuāng míng jǐ jìng,dú zuò guān shū。
山墅棋声,溪堂履印,似此清闲恐不如。shān shù qí shēng,xī táng lǚ yìn,shì cǐ qīng xián kǒng bù rú。
回头看,是梦中胜境,纸上仙都。huí tóu kàn,shì mèng zhōng shèng jìng,zhǐ shàng xiān dōu。
求愚想甚糊涂。qiú yú xiǎng shén hú tú。
试对镜星星霜满须。shì duì jìng xīng xīng shuāng mǎn xū。
把翰墨缘丢,妻孥债了,一身犹假,万事皆虚。bǎ hàn mò yuán diū,qī nú zhài le,yī shēn yóu jiǎ,wàn shì jiē xū。
认贼为儿,观魔作佛,道著无明世尽无。rèn zéi wèi ér,guān mó zuò fú,dào zhù wú míng shì jǐn wú。
从吾好,且编排一筏,料理三车。cóng wú hǎo,qiě biān pái yī fá,liào lǐ sān chē。

沙元炳

沙元炳,字健庵,晚号䃣翁,如皋人。光绪甲午进士,改庶吉士,授编修。有《志颐堂诗钞》。 沙元炳的作品>>

猜您喜欢

邓生纪云璞君族弟也依之学佛两载合掌诵佛而化璞君喜为往生之徵贻书远告即用其见赠韵论次其事

沙元炳

的薏生于莲,甘苦同一天。de yì shēng yú lián,gān kǔ tóng yī tiān。
谁甘复谁苦,转眼换尘鲜。shuí gān fù shuí kǔ,zhuǎn yǎn huàn chén xiān。
究其甘苦种,藕实二何先。jiū qí gān kǔ zhǒng,ǒu shí èr hé xiān。
藕空实有心,何者相因缘。ǒu kōng shí yǒu xīn,hé zhě xiāng yīn yuán。
实落还成藕,生性胡同然。shí luò hái chéng ǒu,shēng xìng hú tóng rán。
华如车轮大,叶或小如钱。huá rú chē lún dà,yè huò xiǎo rú qián。
处秽比君子,宅净胎圣贤。chù huì bǐ jūn zi,zhái jìng tāi shèng xián。
净秽性不二,差别随境迁。jìng huì xìng bù èr,chà bié suí jìng qiān。
自非粲莲舌,此蕴终难宣。zì fēi càn lián shé,cǐ yùn zhōng nán xuān。
璞老莲邦客,蓄念金刚坚。pú lǎo lián bāng kè,xù niàn jīn gāng jiān。
成佛佛有待,翻让灵运前。chéng fú fú yǒu dài,fān ràng líng yùn qián。
眷属字纪云,两载从餐眠。juàn shǔ zì jì yún,liǎng zài cóng cān mián。
熏染岂云久,入苦遂能蠲。xūn rǎn qǐ yún jiǔ,rù kǔ suì néng juān。
灵山华藏海,仅挹埃与涓。líng shān huá cáng hǎi,jǐn yì āi yǔ juān。
便闻弥留顷,合掌迎金仙。biàn wén mí liú qǐng,hé zhǎng yíng jīn xiān。
想有幡幢葆,天半纷反翩。xiǎng yǒu fān chuáng bǎo,tiān bàn fēn fǎn piān。
宁歇懈慢国,会叩莲池边。níng xiē xiè màn guó,huì kòu lián chí biān。
化为池中华,色异根当连。huà wèi chí zhōng huá,sè yì gēn dāng lián。
璞也跻百岁,定证如来禅。pú yě jī bǎi suì,dìng zhèng rú lái chán。
指月明净性,魄满光自圆。zhǐ yuè míng jìng xìng,pò mǎn guāng zì yuán。
礼日参初观,寂照穷悲泉。lǐ rì cān chū guān,jì zhào qióng bēi quán。
十念非诳语,吾曹庶勉旃。shí niàn fēi kuáng yǔ,wú cáo shù miǎn zhān。

蜀石经残本歌

沙元炳

嬴秦焚经传二世,孟蜀尊经传二世。yíng qín fén jīng chuán èr shì,mèng shǔ zūn jīng chuán èr shì。
腐儒苦怨天梦梦,天眷原不私文字。fǔ rú kǔ yuàn tiān mèng mèng,tiān juàn yuán bù sī wén zì。
我观广政经,成一百十二。wǒ guān guǎng zhèng jīng,chéng yī bǎi shí èr。
?翠墨未完,蜀社置毋家,百万黄金钱。cuì mò wèi wán,shǔ shè zhì wú jiā,bǎi wàn huáng jīn qián。
但为新朝儒学地,先石后木劳手民,到今石木无一存。dàn wèi xīn cháo rú xué dì,xiān shí hòu mù láo shǒu mín,dào jīn shí mù wú yī cún。
盲左诗礼出炱朽,捃拾旧数赵黄陈。máng zuǒ shī lǐ chū tái xiǔ,jùn shí jiù shù zhào huáng chén。
庐江刘翁欧赵选,收揽《周官》及三传。lú jiāng liú wēng ōu zhào xuǎn,shōu lǎn zhōu guān jí sān chuán。
艺风师是今柳东,钩考异同泐成卷。yì fēng shī shì jīn liǔ dōng,gōu kǎo yì tóng lè chéng juǎn。
我徒见跋未见经,骨不可揣从声听。wǒ tú jiàn bá wèi jiàn jīng,gǔ bù kě chuāi cóng shēng tīng。
经兴经废等亡国,樊榭诗在吾听荧。jīng xīng jīng fèi děng wáng guó,fán xiè shī zài wú tīng yíng。
年衰才退奈此石经何,西望蜀碧年年多。nián shuāi cái tuì nài cǐ shí jīng hé,xī wàng shǔ bì nián nián duō。
1712