古诗词

清平乐·春归

徐元瑞

绣窗无那。xiù chuāng wú nà。
自卷帘儿坐。zì juǎn lián ér zuò。
羞睹黄莺枝上卧。xiū dǔ huáng yīng zhī shàng wò。
抛去青梅数颗。pāo qù qīng méi shù kē。
东风阵阵相催。dōng fēng zhèn zhèn xiāng cuī。
胭脂满地苍苔。yān zhī mǎn dì cāng tái。
春色依然归去,为谁留下愁来。chūn sè yī rán guī qù,wèi shuí liú xià chóu lái。

徐元瑞

清江苏江都人,字延香。徐石麒女。性慧,幼即能诗,通音律。石麒每对女度曲,有不合,即为之正拍。兼工填词。有《诗余绣闲集》。 徐元瑞的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天·暮春日即事

徐元瑞

宿雨才收暖气侵。sù yǔ cái shōu nuǎn qì qīn。
清明过了觉春深。qīng míng guò le jué chūn shēn。
斜推玉枕抛残梦,轻阁犀梳听鸟声。xié tuī yù zhěn pāo cán mèng,qīng gé xī shū tīng niǎo shēng。
邀女伴,到芳林。yāo nǚ bàn,dào fāng lín。
碧苔净扫坐花阴。bì tái jìng sǎo zuò huā yīn。
闲寻斗草消长日,输却搔头小玉簪。xián xún dòu cǎo xiāo zhǎng rì,shū què sāo tóu xiǎo yù zān。

虞美人·冬闺

徐元瑞

起来慵向妆台倚。qǐ lái yōng xiàng zhuāng tái yǐ。
乱绾凌云髻。luàn wǎn líng yún jì。
归期曾说柳青时。guī qī céng shuō liǔ qīng shí。
整日恹恹只是、恼春迟。zhěng rì yān yān zhǐ shì nǎo chūn chí。
小园昨夜西风劣。xiǎo yuán zuó yè xī fēng liè。
吹落漫天雪。chuī luò màn tiān xuě。
侍儿佯笑卷帘纱。shì ér yáng xiào juǎn lián shā。
却道玉梅已放、满枝花。què dào yù méi yǐ fàng mǎn zhī huā。

玉楼春·秋闺

徐元瑞

西风习习生秋扇。xī fēng xí xí shēng qiū shàn。
黄菊东篱开欲遍。huáng jú dōng lí kāi yù biàn。
画楼近日懒妆梳,闲却钗头双紫燕。huà lóu jìn rì lǎn zhuāng shū,xián què chāi tóu shuāng zǐ yàn。
朦胧昼卧湘纹簟。méng lóng zhòu wò xiāng wén diàn。
欲起沉吟心力倦。yù qǐ chén yín xīn lì juàn。
依稀梦冷不多时,疑在芙蓉深小院。yī xī mèng lěng bù duō shí,yí zài fú róng shēn xiǎo yuàn。

南乡子·乡望

徐元瑞

才值暮春天。cái zhí mù chūn tiān。
暖气侵入懒著棉。nuǎn qì qīn rù lǎn zhù mián。
闲倚妆楼无个事,移肩。xián yǐ zhuāng lóu wú gè shì,yí jiān。
卷幔青青草色鲜。juǎn màn qīng qīng cǎo sè xiān。
隔岸酒旗偏。gé àn jiǔ qí piān。
半枕垂杨半枕烟。bàn zhěn chuí yáng bàn zhěn yān。
遥望夕阳红处也,桥边。yáo wàng xī yáng hóng chù yě,qiáo biān。
一对黛黄小犊眠。yī duì dài huáng xiǎo dú mián。
1912