古诗词

母病

戴亨

伊昔生我时,家室遭颠倒。yī xī shēng wǒ shí,jiā shì zāo diān dào。
我父罹祸罗,我母誓不保。wǒ fù lí huò luó,wǒ mǔ shì bù bǎo。
仓卒就长途,亲知惨避悄。cāng zú jiù zhǎng tú,qīn zhī cǎn bì qiāo。
余生甫二月,仲兄年周小。yú shēng fǔ èr yuè,zhòng xiōng nián zhōu xiǎo。
路险虑活难,存婴费襁褓。lù xiǎn lǜ huó nán,cún yīng fèi qiǎng bǎo。
谋夺乘危机,纷纭甜言巧。móu duó chéng wēi jī,fēn yún tián yán qiǎo。
曲折转柔肠,欲舍心懊恼。qū zhé zhuǎn róu cháng,yù shě xīn ào nǎo。
怀幼仲卧膝,病弱声微渺。huái yòu zhòng wò xī,bìng ruò shēng wēi miǎo。
车中严戒约,动息愁惊搅。chē zhōng yán jiè yuē,dòng xī chóu jīng jiǎo。
憔悴抵贞番,黄沙抱荒草。qiáo cuì dǐ zhēn fān,huáng shā bào huāng cǎo。
家乡梦暂归,魂断哀笳绕。jiā xiāng mèng zàn guī,hún duàn āi jiā rào。
永夜坐长叹,月苦霜天晓。yǒng yè zuò zhǎng tàn,yuè kǔ shuāng tiān xiǎo。
绝域无亲知,饥寒向谁道。jué yù wú qīn zhī,jī hán xiàng shuí dào。
更遇年岁凶,沟壑转瘠殍。gèng yù nián suì xiōng,gōu hè zhuǎn jí piǎo。
力谋死中生,糟糠延昏早。lì móu sǐ zhōng shēng,zāo kāng yán hūn zǎo。
饥困不得乳,沿求向邻媪。jī kùn bù dé rǔ,yán qiú xiàng lín ǎo。
求之日以频,邻媪厌烦扰。qiú zhī rì yǐ pín,lín ǎo yàn fán rǎo。
儿哭母亦啼,儿饥母岂饱。ér kū mǔ yì tí,ér jī mǔ qǐ bǎo。
手作口复哺,百计望儿好。shǒu zuò kǒu fù bǔ,bǎi jì wàng ér hǎo。
此事幼不知,长听心如捣。cǐ shì yòu bù zhī,zhǎng tīng xīn rú dǎo。
欲报昊天恩,诗书奋雠讨。yù bào hào tiān ēn,shī shū fèn chóu tǎo。
寒灯敌塞雪,情奔忘集蓼。hán dēng dí sāi xuě,qíng bēn wàng jí liǎo。
一檄捧可干,冀亲长寿考。yī xí pěng kě gàn,jì qīn zhǎng shòu kǎo。
昕夕力不辍,摛词渐古藻。xīn xī lì bù chuò,chī cí jiàn gǔ zǎo。
初试录黉宫,再试贤书标。chū shì lù hóng gōng,zài shì xián shū biāo。
三试擢礼闱,声名振矫矫。sān shì zhuó lǐ wéi,shēng míng zhèn jiǎo jiǎo。
自分亦英奇,立可申怀抱。zì fēn yì yīng qí,lì kě shēn huái bào。
事竟与愿违,羁愁若笼鸟。shì jìng yǔ yuàn wéi,jī chóu ruò lóng niǎo。
三年饿病危,归省贫如扫。sān nián è bìng wēi,guī shěng pín rú sǎo。
感叹复欷歔,儿成母亦老。gǎn tàn fù xī xū,ér chéng mǔ yì lǎo。
四体抱病疴,骨立颜枯槁。sì tǐ bào bìng kē,gǔ lì yán kū gǎo。
省问儿心伤,沈痛迫中肠。shěng wèn ér xīn shāng,shěn tòng pò zhōng cháng。
含悲诘良医,蔘苓宜服长。hán bēi jí liáng yī,shēn líng yí fú zhǎng。
蔘价贵如珠,且复无私藏。shēn jià guì rú zhū,qiě fù wú sī cáng。
听之不能语,涕泪满衣裳。tīng zhī bù néng yǔ,tì lèi mǎn yī shang。
医问余何悲,欲答心怆惶。yī wèn yú hé bēi,yù dá xīn chuàng huáng。
菽水且莫饱,安冀母病臧。shū shuǐ qiě mò bǎo,ān jì mǔ bìng zāng。
人生能几时,白日行天忙。rén shēng néng jǐ shí,bái rì xíng tiān máng。
亲老不能养,亲病弮空张。qīn lǎo bù néng yǎng,qīn bìng quān kōng zhāng。
吁嗟不肖身,何以齿周行。xū jiē bù xiào shēn,hé yǐ chǐ zhōu xíng。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

题兴福寺

戴亨

破山唐代寺,潭影浸禅房。pò shān táng dài sì,tán yǐng jìn chán fáng。
偶共高僧坐,闲云满石床。ǒu gòng gāo sēng zuò,xián yún mǎn shí chuáng。

题兴福寺

戴亨

坐久山光淡,禅关日色低。zuò jiǔ shān guāng dàn,chán guān rì sè dī。
微闻孤鹤唳,声在数峰西。wēi wén gū hè lì,shēng zài shù fēng xī。

长信宫

戴亨

当春兰蕙竞芬芳,金殿筵开捧御觞。dāng chūn lán huì jìng fēn fāng,jīn diàn yán kāi pěng yù shāng。
几日承恩欢乐地,秋风花落禁宫凉。jǐ rì chéng ēn huān lè dì,qiū fēng huā luò jìn gōng liáng。

长信宫

戴亨

九重恩断妾难忘,日日焚香扫御床。jiǔ zhòng ēn duàn qiè nán wàng,rì rì fén xiāng sǎo yù chuáng。
朝罢探君何处乐,人传歌舞在昭阳。cháo bà tàn jūn hé chù lè,rén chuán gē wǔ zài zhāo yáng。

长信宫

戴亨

西宫芳草正添愁,沸耳笙歌乐未休。xī gōng fāng cǎo zhèng tiān chóu,fèi ěr shēng gē lè wèi xiū。
莫羡腰肢轻似燕,当年恩眷妾曾优。mò xiàn yāo zhī qīng shì yàn,dāng nián ēn juàn qiè céng yōu。

春闺

戴亨

花落庭闲睡起迟,倦欹鸳枕蹙蛾眉。huā luò tíng xián shuì qǐ chí,juàn yī yuān zhěn cù é méi。
穿窗忽见归来燕,长叹一声双泪垂。chuān chuāng hū jiàn guī lái yàn,zhǎng tàn yī shēng shuāng lèi chuí。

春怨

戴亨

别语分明计日回,香闺深思转徘徊。bié yǔ fēn míng jì rì huí,xiāng guī shēn sī zhuǎn pái huái。
伤心有约庭前树,寂寞无人花又开。shāng xīn yǒu yuē tíng qián shù,jì mò wú rén huā yòu kāi。

秋砧

戴亨

月照孤帏夜正长,凄凄砧杵捣秋光。yuè zhào gū wéi yè zhèng zhǎng,qī qī zhēn chǔ dǎo qiū guāng。
妾身不畏西风冷,只恐天山下早霜。qiè shēn bù wèi xī fēng lěng,zhǐ kǒng tiān shān xià zǎo shuāng。

九日登高

戴亨

笳声凄切雁声哀,风起高原猎骑回。jiā shēng qī qiè yàn shēng āi,fēng qǐ gāo yuán liè qí huí。
无尽愁云吹不散,望乡空上白龙堆。wú jǐn chóu yún chuī bù sàn,wàng xiāng kōng shàng bái lóng duī。

塞上词

戴亨

平沙漠漠戍楼阴,一派边声动暮砧。píng shā mò mò shù lóu yīn,yī pài biān shēng dòng mù zhēn。
塞上秋风吹不尽,营州城北古云深。sāi shàng qiū fēng chuī bù jǐn,yíng zhōu chéng běi gǔ yún shēn。

塞上词

戴亨

郊原雪后黑山枯,风卷黄芦射猎初。jiāo yuán xuě hòu hēi shān kū,fēng juǎn huáng lú shè liè chū。
小队韬弓驰马去,乱云堆里有穹庐。xiǎo duì tāo gōng chí mǎ qù,luàn yún duī lǐ yǒu qióng lú。

少年行

戴亨

把酒高歌出汉关,少年豪气可移山。bǎ jiǔ gāo gē chū hàn guān,shǎo nián háo qì kě yí shān。
宝刀脱赠还抽看,指点锋头战血斑。bǎo dāo tuō zèng hái chōu kàn,zhǐ diǎn fēng tóu zhàn xuè bān。

昭君

戴亨

宁边庙算遣朱颜,不比文姬出汉关。níng biān miào suàn qiǎn zhū yán,bù bǐ wén jī chū hàn guān。
忠节岂劳传画史,巍巍青冢壮胡山。zhōng jié qǐ láo chuán huà shǐ,wēi wēi qīng zhǒng zhuàng hú shān。

咏荔枝

戴亨

中原果食备珍奇,此物由来道路迟。zhōng yuán guǒ shí bèi zhēn qí,cǐ wù yóu lái dào lù chí。
多事尉陀通献纳,至今南海贡离枝。duō shì wèi tuó tōng xiàn nà,zhì jīn nán hǎi gòng lí zhī。

和人经某花园墙外看花之作

戴亨

烂缦花枝生晓寒,重门深院避人看。làn màn huā zhī shēng xiǎo hán,zhòng mén shēn yuàn bì rén kàn。
悬知百宝雕栏里,风妒繁华春易阑。xuán zhī bǎi bǎo diāo lán lǐ,fēng dù fán huá chūn yì lán。