古诗词

母病

戴亨

伊昔生我时,家室遭颠倒。yī xī shēng wǒ shí,jiā shì zāo diān dào。
我父罹祸罗,我母誓不保。wǒ fù lí huò luó,wǒ mǔ shì bù bǎo。
仓卒就长途,亲知惨避悄。cāng zú jiù zhǎng tú,qīn zhī cǎn bì qiāo。
余生甫二月,仲兄年周小。yú shēng fǔ èr yuè,zhòng xiōng nián zhōu xiǎo。
路险虑活难,存婴费襁褓。lù xiǎn lǜ huó nán,cún yīng fèi qiǎng bǎo。
谋夺乘危机,纷纭甜言巧。móu duó chéng wēi jī,fēn yún tián yán qiǎo。
曲折转柔肠,欲舍心懊恼。qū zhé zhuǎn róu cháng,yù shě xīn ào nǎo。
怀幼仲卧膝,病弱声微渺。huái yòu zhòng wò xī,bìng ruò shēng wēi miǎo。
车中严戒约,动息愁惊搅。chē zhōng yán jiè yuē,dòng xī chóu jīng jiǎo。
憔悴抵贞番,黄沙抱荒草。qiáo cuì dǐ zhēn fān,huáng shā bào huāng cǎo。
家乡梦暂归,魂断哀笳绕。jiā xiāng mèng zàn guī,hún duàn āi jiā rào。
永夜坐长叹,月苦霜天晓。yǒng yè zuò zhǎng tàn,yuè kǔ shuāng tiān xiǎo。
绝域无亲知,饥寒向谁道。jué yù wú qīn zhī,jī hán xiàng shuí dào。
更遇年岁凶,沟壑转瘠殍。gèng yù nián suì xiōng,gōu hè zhuǎn jí piǎo。
力谋死中生,糟糠延昏早。lì móu sǐ zhōng shēng,zāo kāng yán hūn zǎo。
饥困不得乳,沿求向邻媪。jī kùn bù dé rǔ,yán qiú xiàng lín ǎo。
求之日以频,邻媪厌烦扰。qiú zhī rì yǐ pín,lín ǎo yàn fán rǎo。
儿哭母亦啼,儿饥母岂饱。ér kū mǔ yì tí,ér jī mǔ qǐ bǎo。
手作口复哺,百计望儿好。shǒu zuò kǒu fù bǔ,bǎi jì wàng ér hǎo。
此事幼不知,长听心如捣。cǐ shì yòu bù zhī,zhǎng tīng xīn rú dǎo。
欲报昊天恩,诗书奋雠讨。yù bào hào tiān ēn,shī shū fèn chóu tǎo。
寒灯敌塞雪,情奔忘集蓼。hán dēng dí sāi xuě,qíng bēn wàng jí liǎo。
一檄捧可干,冀亲长寿考。yī xí pěng kě gàn,jì qīn zhǎng shòu kǎo。
昕夕力不辍,摛词渐古藻。xīn xī lì bù chuò,chī cí jiàn gǔ zǎo。
初试录黉宫,再试贤书标。chū shì lù hóng gōng,zài shì xián shū biāo。
三试擢礼闱,声名振矫矫。sān shì zhuó lǐ wéi,shēng míng zhèn jiǎo jiǎo。
自分亦英奇,立可申怀抱。zì fēn yì yīng qí,lì kě shēn huái bào。
事竟与愿违,羁愁若笼鸟。shì jìng yǔ yuàn wéi,jī chóu ruò lóng niǎo。
三年饿病危,归省贫如扫。sān nián è bìng wēi,guī shěng pín rú sǎo。
感叹复欷歔,儿成母亦老。gǎn tàn fù xī xū,ér chéng mǔ yì lǎo。
四体抱病疴,骨立颜枯槁。sì tǐ bào bìng kē,gǔ lì yán kū gǎo。
省问儿心伤,沈痛迫中肠。shěng wèn ér xīn shāng,shěn tòng pò zhōng cháng。
含悲诘良医,蔘苓宜服长。hán bēi jí liáng yī,shēn líng yí fú zhǎng。
蔘价贵如珠,且复无私藏。shēn jià guì rú zhū,qiě fù wú sī cáng。
听之不能语,涕泪满衣裳。tīng zhī bù néng yǔ,tì lèi mǎn yī shang。
医问余何悲,欲答心怆惶。yī wèn yú hé bēi,yù dá xīn chuàng huáng。
菽水且莫饱,安冀母病臧。shū shuǐ qiě mò bǎo,ān jì mǔ bìng zāng。
人生能几时,白日行天忙。rén shēng néng jǐ shí,bái rì xíng tiān máng。
亲老不能养,亲病弮空张。qīn lǎo bù néng yǎng,qīn bìng quān kōng zhāng。
吁嗟不肖身,何以齿周行。xū jiē bù xiào shēn,hé yǐ chǐ zhōu xíng。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

答金仁趾

戴亨

咸池久不考,经首遂已沈。xián chí jiǔ bù kǎo,jīng shǒu suì yǐ shěn。
瓴甋竞新响,比户方追寻。líng dì jìng xīn xiǎng,bǐ hù fāng zhuī xún。
岂不悦众耳,听之伤我心。qǐ bù yuè zhòng ěr,tīng zhī shāng wǒ xīn。
大乐溯隆古,高唱驱浮淫。dà lè sù lóng gǔ,gāo chàng qū fú yín。
春雷震大地,万汇出幽阴。chūn léi zhèn dà dì,wàn huì chū yōu yīn。
方圆岂能周,所遇成商参。fāng yuán qǐ néng zhōu,suǒ yù chéng shāng cān。
异道而求安,深非我素襟。yì dào ér qiú ān,shēn fēi wǒ sù jīn。

答金仁趾

戴亨

大物须大勇,力用方不穷。dà wù xū dà yǒng,lì yòng fāng bù qióng。
苟以径寸莛,叩彼万石钟。gǒu yǐ jìng cùn tíng,kòu bǐ wàn shí zhōng。
所持既微弱,发响安能洪。suǒ chí jì wēi ruò,fā xiǎng ān néng hóng。
良农无水旱,频年不辍耕。liáng nóng wú shuǐ hàn,pín nián bù chuò gēng。
播植或鲁莽,仍复无秋成。bō zhí huò lǔ mǎng,réng fù wú qiū chéng。
尔我慕前修,收穫希丰赢。ěr wǒ mù qián xiū,shōu huò xī fēng yíng。
操狭而望奢,亦防稂莠生。cāo xiá ér wàng shē,yì fáng láng yǒu shēng。

乙亥二月望前二日观察卢同年雅雨招同牛真谷沈沃田江松泉游真州潘园

戴亨

一室閟官署,偪侧忘寒温。yī shì bì guān shǔ,bī cè wàng hán wēn。
东风洒然至,俄见庭草新。dōng fēng sǎ rán zhì,é jiàn tíng cǎo xīn。
万类欣向荣,生意陶洪钧。wàn lèi xīn xiàng róng,shēng yì táo hóng jūn。
孤吟寄遥想,畅观大块春。gū yín jì yáo xiǎng,chàng guān dà kuài chūn。
驰情整巾屐,欲出还逡巡。chí qíng zhěng jīn jī,yù chū hái qūn xún。
观察驻旌节,惠然存故人。guān chá zhù jīng jié,huì rán cún gù rén。
折简治丰膳,邀我游潘园。zhé jiǎn zhì fēng shàn,yāo wǒ yóu pān yuán。
杂花烂丘壑,修竹森琅玕。zá huā làn qiū hè,xiū zhú sēn láng gān。
登楼豁远眸,遥见江南山。dēng lóu huō yuǎn móu,yáo jiàn jiāng nán shān。
山色带长江,烟水罗青天。shān sè dài zhǎng jiāng,yān shuǐ luó qīng tiān。
飘忽悦高鸟,胸臆超云峦。piāo hū yuè gāo niǎo,xiōng yì chāo yún luán。
主宾况名辈,歌咏凌谪仙。zhǔ bīn kuàng míng bèi,gē yǒng líng zhé xiān。
直令造化机,蓊勃摅毫端。zhí lìng zào huà jī,wěng bó shū háo duān。
兹游洵足乐,俾我情屡迁。zī yóu xún zú lè,bǐ wǒ qíng lǚ qiān。
还期理舟楫,一泛西湖滨。hái qī lǐ zhōu jí,yī fàn xī hú bīn。
归来握诗卷,重访平山巅。guī lái wò shī juǎn,zhòng fǎng píng shān diān。

雨后读吴好山诗刻

戴亨

晓风散微凉,阶前昨夜雨。xiǎo fēng sàn wēi liáng,jiē qián zuó yè yǔ。
浅草新绿滋,佳禽隔窗语。qiǎn cǎo xīn lǜ zī,jiā qín gé chuāng yǔ。
独坐闻皋兰,幽香度远渚。dú zuò wén gāo lán,yōu xiāng dù yuǎn zhǔ。
展读好山诗,萧然涤尘虑。zhǎn dú hǎo shān shī,xiāo rán dí chén lǜ。
仰首见孤鸿,遥向前峰去。yǎng shǒu jiàn gū hóng,yáo xiàng qián fēng qù。

赠吴好山

戴亨

庞公隐鹿门,申蟠潜内黄。páng gōng yǐn lù mén,shēn pán qián nèi huáng。
岂乏用世才,实为廉耻防。qǐ fá yòng shì cái,shí wèi lián chǐ fáng。
灿灿繁华子,奔趋日不遑。càn càn fán huá zi,bēn qū rì bù huáng。
一朝矜所得,顾盼生辉光。yī cháo jīn suǒ dé,gù pàn shēng huī guāng。
高人慕云鹤,摩霄振六翮。gāo rén mù yún hè,mó xiāo zhèn liù hé。
宇宙任逍遥,时与飞仙约。yǔ zhòu rèn xiāo yáo,shí yǔ fēi xiān yuē。
回首望尘寰,纷纷叹销铄。huí shǒu wàng chén huán,fēn fēn tàn xiāo shuò。
同声每相应,山川失寥廓。tóng shēng měi xiāng yīng,shān chuān shī liáo kuò。
偶来武陵城,邂逅钦述作。ǒu lái wǔ líng chéng,xiè hòu qīn shù zuò。
相与一把臂,足以慰离索。xiāng yǔ yī bǎ bì,zú yǐ wèi lí suǒ。

邀张封君建宇金孝廉棕亭门人诸生施铁如国学陈竹香潘园看桂花

戴亨

秋日天气佳,斗酒邀近局。qiū rì tiān qì jiā,dòu jiǔ yāo jìn jú。
同志四五人,联袂趋名囿。tóng zhì sì wǔ rén,lián mèi qū míng yòu。
缘径匝修篁,涧户纷纡曲。yuán jìng zā xiū huáng,jiàn hù fēn yū qū。
海棠娇向人,秋心若相属。hǎi táng jiāo xiàng rén,qiū xīn ruò xiāng shǔ。
桂树隔重廊,芳馨远迎扑。guì shù gé zhòng láng,fāng xīn yuǎn yíng pū。
坐久凉风生,纷纷落金粟。zuò jiǔ liáng fēng shēng,fēn fēn luò jīn sù。
忆昨酷炎晖,看荷爱清穆。yì zuó kù yán huī,kàn hé ài qīng mù。
几日未开扃,商声动林谷。jǐ rì wèi kāi jiōng,shāng shēng dòng lín gǔ。
感兹岁月驰,登楼畅襟目。gǎn zī suì yuè chí,dēng lóu chàng jīn mù。
连峰翠障深,中有高人宿。lián fēng cuì zhàng shēn,zhōng yǒu gāo rén sù。
长江终古流,帆樯日争逐。zhǎng jiāng zhōng gǔ liú,fān qiáng rì zhēng zhú。
喧寂虽殊趋,百年从所欲。xuān jì suī shū qū,bǎi nián cóng suǒ yù。
我老无奢营,所愿亦易足。wǒ lǎo wú shē yíng,suǒ yuàn yì yì zú。
随时惜良辰,鸡黍聚文族。suí shí xī liáng chén,jī shǔ jù wén zú。
谈笑狎樵渔,登眺无拘束。tán xiào xiá qiáo yú,dēng tiào wú jū shù。
重阳节复临,还期醉篱菊。zhòng yáng jié fù lín,hái qī zuì lí jú。

挽词二首

戴亨

荣名众所希,得失有天意。róng míng zhòng suǒ xī,dé shī yǒu tiān yì。
奈何辱其身,辛苦工献媚。nài hé rǔ qí shēn,xīn kǔ gōng xiàn mèi。
官骸失所司,精神竭寤寐。guān hái shī suǒ sī,jīng shén jié wù mèi。
喜怒伺奴颜,丧心倾所忌。xǐ nù cì nú yán,sàng xīn qīng suǒ jì。
词色一相假,欢跃矜同辈。cí sè yī xiāng jiǎ,huān yuè jīn tóng bèi。
妻孥不忍闻,旁观耻无地。qī nú bù rěn wén,páng guān chǐ wú dì。
自谓巧入神,崇高可立致。zì wèi qiǎo rù shén,chóng gāo kě lì zhì。
孰与鬼谋能,变更出意计。shú yǔ guǐ móu néng,biàn gèng chū yì jì。
转福为祸胎,历历诚可畏。zhuǎn fú wèi huò tāi,lì lì chéng kě wèi。
荣竞无时休,恻然悯众慧。róng jìng wú shí xiū,cè rán mǐn zhòng huì。

挽词二首

戴亨

美利众所歆,称心有止极。měi lì zhòng suǒ xīn,chēng xīn yǒu zhǐ jí。
天道恶盈满,贪夫长戚戚。tiān dào è yíng mǎn,tān fū zhǎng qī qī。
金玉积邱山,贫者望涓滴。jīn yù jī qiū shān,pín zhě wàng juān dī。
邻里死饥寒,亲知行乞食。lín lǐ sǐ jī hán,qīn zhī xíng qǐ shí。
哀声听不闻,黎颜见岂识。āi shēng tīng bù wén,lí yán jiàn qǐ shí。
逐臭无时休,昧厥死期逼。zhú chòu wú shí xiū,mèi jué sǐ qī bī。
馋鬼啸萧墙,祸变难意测。chán guǐ xiào xiāo qiáng,huò biàn nán yì cè。
荆棘上华堂,蜗涎遗断壁。jīng jí shàng huá táng,wō xián yí duàn bì。
似续苦无依,转幸他人泽。shì xù kǔ wú yī,zhuǎn xìng tā rén zé。
烱鉴悬当前,仁者为悲恻。jiǒng jiàn xuán dāng qián,rén zhě wèi bēi cè。

题棕亭秋江拥棹图

戴亨

木落秋气深,江声日东泻。mù luò qiū qì shēn,jiāng shēng rì dōng xiè。
扁舟独往情,岂为耽休暇。biǎn zhōu dú wǎng qíng,qǐ wèi dān xiū xiá。
旅雁唳霜皋,孤月耿遥夜。lǚ yàn lì shuāng gāo,gū yuè gěng yáo yè。
时发游子吟,暂泊枫林下。shí fā yóu zi yín,zàn pō fēng lín xià。

咏史七首

戴亨

中山飨朝士,子期忽不与。zhōng shān xiǎng cháo shì,zi qī hū bù yǔ。
忿怒搆楚师,国亡何匆遽。fèn nù gòu chǔ shī,guó wáng hé cōng jù。
壶浆悯饥人,事亦偶然遇。hú jiāng mǐn jī rén,shì yì ǒu rán yù。
危急徂厥亡,仓皇绝生路。wēi jí cú jué wáng,cāng huáng jué shēng lù。
讵知饿夫儿,赴难无转顾。jù zhī è fū ér,fù nán wú zhuǎn gù。
怨亦不在大,恩亦不在小。yuàn yì bù zài dà,ēn yì bù zài xiǎo。
生死判一餐,报施亦何巧。shēng sǐ pàn yī cān,bào shī yì hé qiǎo。

咏史七首

戴亨

始皇愚黔首,焚书坑诸儒。shǐ huáng yú qián shǒu,fén shū kēng zhū rú。
扶苏谏不纳,远使西防胡。fú sū jiàn bù nà,yuǎn shǐ xī fáng hú。
鲍鱼一朝臭,贤嗣遭枉诛。bào yú yī cháo chòu,xián sì zāo wǎng zhū。
元凶得肆志,万姓怒已张。yuán xiōng dé sì zhì,wàn xìng nù yǐ zhāng。
英雄起草泽,嬴族遂灭亡。yīng xióng qǐ cǎo zé,yíng zú suì miè wáng。
祸机之所伏,天人岂渺茫。huò jī zhī suǒ fú,tiān rén qǐ miǎo máng。

咏史七首

戴亨

宋国有义士,父子目俱盲。sòng guó yǒu yì shì,fù zi mù jù máng。
天道祐良善,此理疑荒唐。tiān dào yòu liáng shàn,cǐ lǐ yí huāng táng。
楚人逞兵威,杀戮填沟隍。chǔ rén chěng bīng wēi,shā lù tián gōu huáng。
失明者不役,遂得安其常。shī míng zhě bù yì,suì dé ān qí cháng。
人世有迍邅,勿遽云不祥。rén shì yǒu zhūn zhān,wù jù yún bù xiáng。

咏史七首

戴亨

名利中人心,父子且相啖。míng lì zhōng rén xīn,fù zi qiě xiāng dàn。
乐羊伐中山,食子事已惨。lè yáng fá zhōng shān,shí zi shì yǐ cǎn。
犹曰忠其君,绝恩露肝胆。yóu yuē zhōng qí jūn,jué ēn lù gān dǎn。
列鼎烹而翁,分羹语何险。liè dǐng pēng ér wēng,fēn gēng yǔ hé xiǎn。
英雄不顾家,言出事幸寝。yīng xióng bù gù jiā,yán chū shì xìng qǐn。
敌倘不受欺,大恶将奚掩。dí tǎng bù shòu qī,dà è jiāng xī yǎn。

咏史七首

戴亨

汉祚至桓灵,气节竞相尚。hàn zuò zhì huán líng,qì jié jìng xiāng shàng。
处士操权衡,贤愚尽倾向。chù shì cāo quán héng,xián yú jǐn qīng xiàng。
矜夸标俊厨,置身千仞上。jīn kuā biāo jùn chú,zhì shēn qiān rèn shàng。
谁甘处卑污,侧目兴群谤。shuí gān chù bēi wū,cè mù xīng qún bàng。
党锢祸遂成,国脉因之丧。dǎng gù huò suì chéng,guó mài yīn zhī sàng。
岂若申屠生,与世不相抗。qǐ ruò shēn tú shēng,yǔ shì bù xiāng kàng。

咏史七首

戴亨

英雄抱伟略,徘徊营四海。yīng xióng bào wěi lüè,pái huái yíng sì hǎi。
卖畚向田家,举世谁知己。mài běn xiàng tián jiā,jǔ shì shuí zhī jǐ。
中原正陆沈,怀才忍坐视。zhōng yuán zhèng lù shěn,huái cái rěn zuò shì。
杖剑诣军门,献策赤须子。zhàng jiàn yì jūn mén,xiàn cè chì xū zi。
扪虱但空谈,瞻乌竟何止。mén shī dàn kōng tán,zhān wū jìng hé zhǐ。
飘然西相秦,中心岂得已。piāo rán xī xiāng qín,zhōng xīn qǐ dé yǐ。
人生感意气,功名偶然耳。rén shēng gǎn yì qì,gōng míng ǒu rán ěr。
千秋谅其衷,初念不及此。qiān qiū liàng qí zhōng,chū niàn bù jí cǐ。