古诗词

喜犹子秉瑛乡试报捷

戴亨

夜眠不能寐,起视天未明。yè mián bù néng mèi,qǐ shì tiān wèi míng。
少顷闻报录,云有瑛侄名。shǎo qǐng wén bào lù,yún yǒu yīng zhí míng。
听言色忽变,失喜心若惊。tīng yán sè hū biàn,shī xǐ xīn ruò jīng。
欢呼旋默坐,呜咽泣有声。huān hū xuán mò zuò,wū yàn qì yǒu shēng。
妻孥怪趋问,不自得其情。qī nú guài qū wèn,bù zì dé qí qíng。
呼瑛执其手,双泪流纵横。hū yīng zhí qí shǒu,shuāng lèi liú zòng héng。
自尔丧尔亲,尔年甫弱龄。zì ěr sàng ěr qīn,ěr nián fǔ ruò líng。
万苦至今日,我语尔谛听。wàn kǔ zhì jīn rì,wǒ yǔ ěr dì tīng。
尔祖隶辽东,家室久飘零。ěr zǔ lì liáo dōng,jiā shì jiǔ piāo líng。
年老望儿孝,赤手空经营。nián lǎo wàng ér xiào,chì shǒu kōng jīng yíng。
尔父真克家,助我如鹡鸰。ěr fù zhēn kè jiā,zhù wǒ rú jí líng。
我后捷南宫,三载留燕京。wǒ hòu jié nán gōng,sān zài liú yàn jīng。
独任力不支,亲重身命轻。dú rèn lì bù zhī,qīn zhòng shēn mìng qīng。
兼之教尔辈,冀望兴门庭。jiān zhī jiào ěr bèi,jì wàng xīng mén tíng。
积劳成沈疴,奄逝尔伶俜。jī láo chéng shěn kē,yǎn shì ěr líng pīng。
平生旧相识,生死不渝盟。píng shēng jiù xiāng shí,shēng sǐ bù yú méng。
况是同怀子,岂不当力承。kuàng shì tóng huái zi,qǐ bù dāng lì chéng。
伯母虽若母,唯恐异所生。bó mǔ suī ruò mǔ,wéi kǒng yì suǒ shēng。
保护常自任,时与共寝兴。bǎo hù cháng zì rèn,shí yǔ gòng qǐn xīng。
梦中啼索父,感我同悲鸣。mèng zhōng tí suǒ fù,gǎn wǒ tóng bēi míng。
携尔至河间,教育堪自凭。xié ěr zhì hé jiān,jiào yù kān zì píng。
岂意岁奇凶,饿殍填沟塍。qǐ yì suì qí xiōng,è piǎo tián gōu chéng。
旋即得凶问,我父耄倦勤。xuán jí dé xiōng wèn,wǒ fù mào juàn qín。
举室陷危地,肝肠碎裂崩。jǔ shì xiàn wēi dì,gān cháng suì liè bēng。
众口且莫保,安顾膝前婴。zhòng kǒu qiě mò bǎo,ān gù xī qián yīng。
此境逾三年,万死势甫平。cǐ jìng yú sān nián,wàn sǐ shì fǔ píng。
继复屡遭难,延师力不能。jì fù lǚ zāo nán,yán shī lì bù néng。
朝夕自训迪,提命尔能聆。cháo xī zì xùn dí,tí mìng ěr néng líng。
为长心愈苦,梦寐无时宁。wèi zhǎng xīn yù kǔ,mèng mèi wú shí níng。
惧我年就衰,不获见尔成。jù wǒ nián jiù shuāi,bù huò jiàn ěr chéng。
尔今幸举乡,天地非无情。ěr jīn xìng jǔ xiāng,tiān dì fēi wú qíng。
聊足谢吾责,亦慰尔父灵。liáo zú xiè wú zé,yì wèi ěr fù líng。
尔其重勉旃,慎勿隳厥行。ěr qí zhòng miǎn zhān,shèn wù huī jué xíng。
语罢命杯酌,欢饮浊复清。yǔ bà mìng bēi zhuó,huān yǐn zhuó fù qīng。
颓然忽大醉,懵然天已暝。tuí rán hū dà zuì,měng rán tiān yǐ míng。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

友人简邀踏青诗以谢之

戴亨

迢递犹为客,乾坤空复春。tiáo dì yóu wèi kè,qián kūn kōng fù chūn。
禽声增别恨,草色总伤神。qín shēng zēng bié hèn,cǎo sè zǒng shāng shén。
苦被愁中境,频摧病里身。kǔ bèi chóu zhōng jìng,pín cuī bìng lǐ shēn。
谁堪还出郭,携榼坐花茵。shuí kān hái chū guō,xié kē zuò huā yīn。

读书丁家洼杂咏

戴亨

不出繁华境,焉知避世心。bù chū fán huá jìng,yān zhī bì shì xīn。
泉清消俗虑,云淡静尘襟。quán qīng xiāo sú lǜ,yún dàn jìng chén jīn。
鹭浴盘涡浅,莺巢接叶深。lù yù pán wō qiǎn,yīng cháo jiē yè shēn。
物情欣自得,相对惜春阴。wù qíng xīn zì dé,xiāng duì xī chūn yīn。

携尊

戴亨

花开千树锦,柳亸一林烟。huā kāi qiān shù jǐn,liǔ duǒ yī lín yān。
鹿过溪留迹,云归月满川。lù guò xī liú jì,yún guī yuè mǎn chuān。
携尊乘逸兴,扫石俯流泉。xié zūn chéng yì xīng,sǎo shí fǔ liú quán。
苦被微名束,空知靖节贤。kǔ bèi wēi míng shù,kōng zhī jìng jié xián。

雨后偶成

戴亨

微雨新晴后,高轩独坐秋。wēi yǔ xīn qíng hòu,gāo xuān dú zuò qiū。
众峰拔地起,远水接天流。zhòng fēng bá dì qǐ,yuǎn shuǐ jiē tiān liú。
诗有江山助,吾来汗漫游。shī yǒu jiāng shān zhù,wú lái hàn màn yóu。
疏狂成野性,甘狎海中鸥。shū kuáng chéng yě xìng,gān xiá hǎi zhōng ōu。

掬月溪

戴亨

一带烟光合,柴门隔岸开。yī dài yān guāng hé,chái mén gé àn kāi。
乍离尘市远,顿觉利名灰。zhà lí chén shì yuǎn,dùn jué lì míng huī。
溪鸟不飞去,山云欲下来。xī niǎo bù fēi qù,shān yún yù xià lái。
忘机终日坐,幽意自潆洄。wàng jī zhōng rì zuò,yōu yì zì yíng huí。

邃壑

戴亨

策杖孤村北,携尊邃壑前。cè zhàng gū cūn běi,xié zūn suì hè qián。
席阴云出谷,溪响石流泉。xí yīn yún chū gǔ,xī xiǎng shí liú quán。
鱼跃开蘋叶,莺啼过柳烟。yú yuè kāi píng yè,yīng tí guò liǔ yān。
物微知有托,吾道亦从天。wù wēi zhī yǒu tuō,wú dào yì cóng tiān。

整屧

戴亨

整屧缘樵径,柴门日色低。zhěng xiè yuán qiáo jìng,chái mén rì sè dī。
鸥行分水叶,燕语落檐泥。ōu xíng fēn shuǐ yè,yàn yǔ luò yán ní。
藉草杯常把,闲吟杖每携。jí cǎo bēi cháng bǎ,xián yín zhàng měi xié。
古来恬淡者,多半乐岩栖。gǔ lái tián dàn zhě,duō bàn lè yán qī。

书怀

戴亨

韬精超俗虑,幽想洽岩栖。tāo jīng chāo sú lǜ,yōu xiǎng qià yán qī。
结屋峰千仞,侵篱月一溪。jié wū fēng qiān rèn,qīn lí yuè yī xī。
耸身霄汉近,放眼白云低。sǒng shēn xiāo hàn jìn,fàng yǎn bái yún dī。
此际堪逃俗,相观物性齐。cǐ jì kān táo sú,xiāng guān wù xìng qí。

书怀

戴亨

戴笠理荒秽,晨兴出露垣。dài lì lǐ huāng huì,chén xīng chū lù yuán。
诛茅培屋宇,移石让松根。zhū máo péi wū yǔ,yí shí ràng sōng gēn。
收柿工书翰,分泉灌竹园。shōu shì gōng shū hàn,fēn quán guàn zhú yuán。
百年长此役,今世即羲轩。bǎi nián zhǎng cǐ yì,jīn shì jí xī xuān。

须白

戴亨

吾须方四十,白间黑中丝。wú xū fāng sì shí,bái jiān hēi zhōng sī。
精力衰何遽,平生境可思。jīng lì shuāi hé jù,píng shēng jìng kě sī。
学惭余未进,老逼尔先知。xué cán yú wèi jìn,lǎo bī ěr xiān zhī。
辛苦年年事,殷勤怯岁迟。xīn kǔ nián nián shì,yīn qín qiè suì chí。

发白

戴亨

对镜惊霜雪,丝丝入鬓新。duì jìng jīng shuāng xuě,sī sī rù bìn xīn。
忽思千古事,转虑百年身。hū sī qiān gǔ shì,zhuǎn lǜ bǎi nián shēn。
不老亦无术,长存自有神。bù lǎo yì wú shù,zhǎng cún zì yǒu shén。
颜彭今日看,修短定谁真。yán péng jīn rì kàn,xiū duǎn dìng shuí zhēn。

送秦妹丈之中江县令

戴亨

十年膺一命,此去自难留。shí nián yīng yī mìng,cǐ qù zì nán liú。
叱驭蚕丛道,怀亲燕市楼。chì yù cán cóng dào,huái qīn yàn shì lóu。
江声流万古,风叶下残秋。jiāng shēng liú wàn gǔ,fēng yè xià cán qiū。
知尔中途泪,潺湲不可收。zhī ěr zhōng tú lèi,chán yuán bù kě shōu。

戴亨

草木凋枯日,冰霜酷烈时。cǎo mù diāo kū rì,bīng shuāng kù liè shí。
香深天地苦,花发古今奇。xiāng shēn tiān dì kǔ,huā fā gǔ jīn qí。
岁月嗟何暮,风光占未迟。suì yuè jiē hé mù,fēng guāng zhàn wèi chí。
孤芳谁独赏,应与野人期。gū fāng shuí dú shǎng,yīng yǔ yě rén qī。

寄中江秦妹丈

戴亨

蜀道虽云险,中江政不繁。shǔ dào suī yún xiǎn,zhōng jiāng zhèng bù fán。
民因招募聚,官赖抚循恩。mín yīn zhāo mù jù,guān lài fǔ xún ēn。
云栈悬丹嶂,松涛撼夜猿。yún zhàn xuán dān zhàng,sōng tāo hàn yè yuán。
专心思报最,乡泪莫潺湲。zhuān xīn sī bào zuì,xiāng lèi mò chán yuán。

须白

戴亨

须白已多日,无如近转添。xū bái yǐ duō rì,wú rú jìn zhuǎn tiān。
蹉跎成底事,寂寞感华年。cuō tuó chéng dǐ shì,jì mò gǎn huá nián。
修慝频看镜,扶衰不学仙。xiū tè pín kàn jìng,fú shuāi bù xué xiān。
数茎留警惰,吾道岂从天。shù jīng liú jǐng duò,wú dào qǐ cóng tiān。
11721234567»