古诗词

滴滴金病中自述

储慧

蕉阴黯淡斜阳色。jiāo yīn àn dàn xié yáng sè。
恁迟迟,过窗隙。nèn chí chí,guò chuāng xì。
镇日如年挨向夕。zhèn rì rú nián āi xiàng xī。
更昏沉无力。gèng hūn chén wú lì。
那堪千里音尘隔。nà kān qiān lǐ yīn chén gé。
渺难闻,空相忆。miǎo nán wén,kōng xiāng yì。
脉脉衷情何处说。mài mài zhōng qíng hé chù shuō。
纵离魂谁惜。zòng lí hún shuí xī。

储慧

储慧,字啸凰,宜兴人。有《哦月楼诗存》。 储慧的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花·为从二姑作

储慧

闷怀遮掩。mèn huái zhē yǎn。
强似无愁含笑脸。qiáng shì wú chóu hán xiào liǎn。
便问漂流。biàn wèn piāo liú。
诉到伤心话即休。sù dào shāng xīn huà jí xiū。
明知无奈。míng zhī wú nài。
不肯将身填孽债。bù kěn jiāng shēn tián niè zhài。
却怪灵娲。què guài líng wā。
会补青天缺几些。huì bǔ qīng tiān quē jǐ xiē。

南乡子·新葺秦邮学署,并建柏荫轩,落成寄怀仙芝姑母

储慧

槐市最清严。huái shì zuì qīng yán。
喜辟新居敞画檐。xǐ pì xīn jū chǎng huà yán。
月转回廊花映槛,垂帘。yuè zhuǎn huí láng huā yìng kǎn,chuí lián。
风弄银钩戛响尖。fēng nòng yín gōu jiá xiǎng jiān。
伴侣故乡淹。bàn lǚ gù xiāng yān。
辜负琴樽乐事兼。gū fù qín zūn lè shì jiān。
绣阁依依浑似梦,愁黏。xiù gé yī yī hún shì mèng,chóu nián。
便饮香醪不喜添。biàn yǐn xiāng láo bù xǐ tiān。

惜分飞·忆从二姑

储慧

欲别还期相聚首。yù bié hái qī xiāng jù shǒu。
记得叮咛时候。jì dé dīng níng shí hòu。
一去音沉久。yī qù yīn chén jiǔ。
病馀弱骨摧残否。bìng yú ruò gǔ cuī cán fǒu。
匪石贞心终自守。fěi shí zhēn xīn zhōng zì shǒu。
荼毒怎生禁受。tú dú zěn shēng jìn shòu。
玉质应非旧。yù zhì yīng fēi jiù。
连宵梦见分明瘦。lián xiāo mèng jiàn fēn míng shòu。

南乡子·冬夜即事

储慧

月色淡银蟾。yuè sè dàn yín chán。
阵阵风声到画檐。zhèn zhèn fēng shēng dào huà yán。
应是晚来天欲雪,廉纤。yīng shì wǎn lái tiān yù xuě,lián xiān。
细雨如丝冻不黏。xì yǔ rú sī dòng bù nián。
炉火阁中添。lú huǒ gé zhōng tiān。
坐拥金貂下绣帘。zuò yōng jīn diāo xià xiù lián。
满室春温寒不到,红酣。mǎn shì chūn wēn hán bù dào,hóng hān。
数朵盆花映镜奁。shù duǒ pén huā yìng jìng lián。

哭墓

储慧

一丘封草蔓,千里返蓬根。yī qiū fēng cǎo màn,qiān lǐ fǎn péng gēn。
不尽伤亲泪,难酬爱女恩。bù jǐn shāng qīn lèi,nán chóu ài nǚ ēn。
孤忠完大节,薄俗藐衰门。gū zhōng wán dà jié,báo sú miǎo shuāi mén。
未护馨香报,何人告至尊。wèi hù xīn xiāng bào,hé rén gào zhì zūn。

归梦

储慧

云山迎我画溪隈,蓦被流莺唤醒来。yún shān yíng wǒ huà xī wēi,mò bèi liú yīng huàn xǐng lái。
不识晓风残月里,梦魂真否渡江回。bù shí xiǎo fēng cán yuè lǐ,mèng hún zhēn fǒu dù jiāng huí。

哀痛辞

储慧

驾兰拥兵日,睢阳杀贼时。jià lán yōng bīng rì,suī yáng shā zéi shí。
明知力不敌,一死完伦彝。míng zhī lì bù dí,yī sǐ wán lún yí。
吾父本儒生,未遇特达知。wú fù běn rú shēng,wèi yù tè dá zhī。
毁家亟纾难,拒贼麾义旗。huǐ jiā jí shū nán,jù zéi huī yì qí。
一战贼竟却,再战贼复披。yī zhàn zéi jìng què,zài zhàn zéi fù pī。
傥得一旅援,天威仗王师。tǎng dé yī lǚ yuán,tiān wēi zhàng wáng shī。
人心激义愤,云谷响应随。rén xīn jī yì fèn,yún gǔ xiǎng yīng suí。
随在皆挞贼,贼势安能支。suí zài jiē tà zéi,zéi shì ān néng zhī。
愤彼大帅懦,令我鲜民悲。fèn bǐ dà shuài nuò,lìng wǒ xiān mín bēi。
战守三日夜,坐视全军摧。zhàn shǒu sān rì yè,zuò shì quán jūn cuī。
壮哉父被执,烈烈身骑箕。zhuàng zāi fù bèi zhí,liè liè shēn qí jī。
先是予避兵,还家伸孺思。xiān shì yǔ bì bīng,hái jiā shēn rú sī。
仓皇闻警出,一舸浮鸱夷。cāng huáng wén jǐng chū,yī gě fú chī yí。
提携赖慈母,抚抱怜娇儿。tí xié lài cí mǔ,fǔ bào lián jiāo ér。
烽火隔重湖,望断情如痴。fēng huǒ gé zhòng hú,wàng duàn qíng rú chī。
比归得凶问,马革已裹尸。bǐ guī dé xiōng wèn,mǎ gé yǐ guǒ shī。
家破不成丧,百物无一遗。jiā pò bù chéng sàng,bǎi wù wú yī yí。
哀哀念衰母,膝下已无儿。āi āi niàn shuāi mǔ,xī xià yǐ wú ér。
干戈苦未平,患难身倚谁。gàn gē kǔ wèi píng,huàn nán shēn yǐ shuí。
女无荀灌勇,救父围城危。nǚ wú xún guàn yǒng,jiù fù wéi chéng wēi。
又无北宫孝,养母守深闺。yòu wú běi gōng xiào,yǎng mǔ shǒu shēn guī。
有女竟无用,安能作门楣。yǒu nǚ jìng wú yòng,ān néng zuò mén méi。
2212